Làm Công Tiên Tri

Chương 508: Đây là khiêu khích

Irea vòng đầu luận võ đạt được một khởi đầu tốt đẹp, nhưng về sau nàng không hề lơ là nghỉ ngơi mà lại gọi Cát Lập Bằng ra khỏi thành luyện thương. Sau khi tự mình trải nghiệm uy lực cực lớn của Thẩm Phán Chi Thủ, thiếu nữ hiện tại thực sự yêu thích Thánh khí này. Một kỵ sĩ quý tộc trải qua mấy chục năm huấn luyện gian khổ, khi đối mặt với nàng chỉ đột kích nửa buổi chiều, thế mà liền một hiệp cũng không chống đỡ được đã thua trận. Thỏ tiểu thư cảm thấy như là đang ngày hè uống một bình Coca Cola ướp lạnh, sảng khoái từ đầu đến chân. Nhất là khi âm thanh ủng hộ vang lên như núi kêu biển gầm trong hội trường, nữ lãnh chúa rốt cuộc hiểu ra vì sao mọi người ở đại lục Bratis lại thích tỷ võ đến vậy. Cảm giác chiến thắng đối thủ thực sự gây nghiện. Thế là nàng quyết đoán chọn luyện thêm, tiện thể cũng xơi luôn bữa cơm chiều. Thỏ tiểu thư ở trong rừng cây tả xung hữu đột, thậm chí còn kiếm một con gấu đến làm bạn luyện. Sư Tâm bảo được một điểm tốt là chỉ cần ngươi có tiền, hàng hóa hi kỳ cổ quái gì đều có thể mua được. Mà nữ lãnh chúa hiện tại cũng không thiếu tiền, nàng lấy ba mươi trong bảy mươi Kim Sư lừa bịp từ Geoff mà có để mua con gấu kia. Vấn đề là nàng không tìm được khôi giáp phù hợp với con gấu, chỉ có thể treo một tấm thuẫn trước ngực nó, che chắn chỗ yếu hại. Đừng nói là con gấu này tạo cảm giác áp bách đúng là không thể so với lợn rừng, nhất là khi nó bị chọc giận. Nữ lãnh chúa hai thương không thể đánh ngã con gấu nâu, liền bị nó nhào tới trước mặt. Irea lại mở phát súng thứ ba… Kết quả tịt ngòi. Thấy không kịp móc búa, nữ lãnh chúa đành phải lại dùng chung cực áo nghĩa – trèo cây, ôm lấy sau lưng cây đại thụ rồi leo lên trên. Gấu dùng móng vuốt với theo thiếu nữ trên cây, thấy mục tiêu càng bò càng xa, về sau lại mãnh liệt đập lên thân cây. Thỏ tiểu thư ôm chặt lấy một cành cây to không dám buông tay. Gấu ở phía dưới một trận vận động mãnh liệt, làm vết thương trên người chảy máu càng nhiều, nó giằng co có cả khắc đồng hồ mới dần dần hết sức. Mà nữ lãnh chúa thấy nhánh cây lay động biên độ nhỏ, liền đưa ra một tay, lấy ra cây rìu nạp đạn cuối cùng, lặng lẽ nhắm ngay gáy con gấu, một phát súng tiễn nó lên đường. Thấy con gấu ngã xuống đất không đứng lên nữa, thiếu nữ mới từ trên cây xuống, nhưng mà nàng lại không hài lòng lắm. Tuy cuối cùng người thắng vẫn là nàng, nhưng là nàng mượn địa lợi, còn ở sân đấu thì không có cây cho nàng leo, hơn nữa Đại Địa Chi Hùng cũng không trung thực ở dưới tàng cây đợi. Thỏ tiểu thư tiến hành tổng kết sau chiến tranh, phát hiện phát súng đầu tiên của mình có chút sớm, không thể đánh trúng đùi gấu, phát súng thứ hai cũng trúng, nhưng không nghĩ đối diện chạy ba chân cũng rất nhanh. Quan trọng nhất là phát súng thứ ba lại bị tịt ngòi. Tình huống này dù không nhiều nhưng ngày đầu huấn luyện cũng từng xảy ra, hơn nữa Lý Du cũng nhắc nhở nàng, về sau có khả năng còn xuất hiện, thuộc về bệnh chung không thể tránh của súng kíp. Nữ lãnh chúa cảm thấy do mình nổ súng không đủ nhanh, nếu có thể giảm bớt một chút thời gian nhắm chuẩn cùng xạ kích thì cho dù phát súng thứ ba bị tịt ngòi, nàng vẫn có thời gian để mở phát súng thứ tư. Người khác một chân bị thương, tốc độ di chuyển chỉ dựa vào một chân sẽ giảm rất nhiều, sẽ không chạy nhanh như gấu nữa. Nhưng bản thân thiếu nữ mang toàn bộ khôi giáp, di chuyển cũng rất chậm, ai có thể chạy qua ai còn khó nói. Irea nghĩ nghĩ, quyết định lần tỷ võ tới sẽ cởi bộ khôi giáp kia ra, nhiều nhất chỉ đem theo tấm thuẫn vảy rồng, ngăn cản lại phi phủ gì đó đối diện có thể ném tới. Khinh trang ra trận, cố gắng duy trì tính cơ động. Ngày thứ hai, thiếu nữ cũng làm như vậy, nàng đổi một bộ giáp da nhẹ nhàng hơn, cảm giác hô hấp cũng dễ chịu hơn. Nhưng nàng không ngờ hành động này của mình lại gây ra náo động. Dù sao lần trước tỷ võ nữ lãnh chúa mặc khôi giáp, chứ không phải mấy lính đánh thuê, dân thường hay quý tộc xuống dốc không có tiền mua nổi khôi giáp đến tìm vận may. Thế là người xem phổ biến coi đây là một hành động khiêu khích của nữ lãnh chúa. Nàng cảm thấy đối thủ của mình quá yếu nên quyết định cởi khôi giáp để đấu với họ. Rất phách lối nhưng cũng rất phóng khoáng. Điều này khiến đối thủ vòng hai của thiếu nữ sắc mặt biến rất khó coi, cảm giác không được coi trọng rất tệ, chớ nói chi là đối diện vẫn là phụ nữ. Có thể đánh vẫn phải đánh, hơn nữa hấp thụ bài học của Jose, lần này đối thủ của Irea là một kỵ sĩ đến từ Nãi Phòng đảo. Anh ta chọn xuống ngựa bộ chiến, hơn nữa rất cẩn thận, vì phòng bị thần phạt công kích có thể xuất hiện, anh ta đi rất chậm và duy trì đề phòng. Nhưng điều này lại cho nữ lãnh chúa càng nhiều thời gian ngắm bắn. Thiếu nữ còn ghìm súng ngẩn người một hồi, mãi đến khi đối thủ cách nàng chỉ còn bảy bước mới khai hỏa. Một tiếng súng vang lên sau, vị kỵ sĩ Nãi Phòng đảo trúng đạn vào đầu gối một chân, thống khổ nửa quỳ trên mặt đất. Tuy anh ta mặc giáp toàn thân nhưng để đảm bảo tứ chi tự do hoạt động, đồng thời cố gắng giảm bớt trọng lượng khôi giáp để người mặc có thể giữ sức trong chiến đấu. Ngoài ngực, những chỗ khác trên giáp, nhất là chỗ khớp nối đều rất mỏng, căn bản không ngăn được đạn. Thỏ tiểu thư thổi làn khói trắng bay ra khỏi họng súng, "ta đã cảnh cáo ngươi, nếu nhất định phải đánh với ta thì chân rất dễ bị thương, thế nào, còn muốn tiếp tục không?" Kỵ sĩ lắc đầu, “không hổ là Đồ Long kỵ sĩ, vẫn là ngài cao hơn một bậc, ta quả thực không phải đối thủ của ngài.” Thấy đối diện có thái độ rất tốt nên thiếu nữ cũng rất khách khí, "đợi lát nữa tìm tu sĩ Song Hưu giáo chữa trị vết thương ở chân, để mặc không quan tâm thì có khả năng nguy hiểm đến tính mạng." “Cảm ơn ngài.” Kỵ sĩ được tùy tùng đỡ, lảo đảo đứng lên từ dưới đất rồi khập khiễng đi ra ngoài sân. Lại một trận tốc thắng, đối diện vẫn chưa kịp sử một chiêu nào. Bất quá lần này khán giả đã có chuẩn bị tâm lý, vì thế không có nhiều người khiếp sợ như lần trước, cũng không lâu liền lại vang lên tiếng vỗ tay. Nữ lãnh chúa mỉm cười, thu hồi Thẩm Phán Chi Thủ, cũng quay người rời khỏi sân đấu võ. Xong việc thì phủi áo ra đi, giấu kín công cùng danh. Vì trước đó hai ngày đã đào thải một nhóm người, hôm nay nàng có hai trận luận võ, sáng và chiều đều có một trận. Thỏ tiểu thư cũng không đi mà đứng ở một bên nhìn những người khác luận võ, một lát sau thì Ferdinand cũng đấu xong. Anh cũng giành thắng lợi, nhưng quá trình không dễ dàng như hôm qua, trên cánh tay còn có vết thương nhỏ, kỵ sĩ tùy tùng đang băng bó vết thương cho anh và còn dùng Vân Nam bạch dược của Song Hưu giáo. Có không ít người thi như Ferdinand, trình độ của người dự thi ngày thứ ba rõ ràng được nâng cao, chiến đấu cũng trở nên gian nan hơn. Hơn nữa một ngày hai trận chiến cũng là một thử thách thể lực cho người dự thi, rất nhiều người phải mang vết thương từ trận đấu trước đi đánh tiếp trận sau. Đương nhiên, Irea là một ngoại lệ. Đối diện vẫn chưa chạm được vào nàng đã quỳ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận