Làm Công Tiên Tri

Chương 775: Còn có công việc mới

Chương 775: Còn có công việc mới Tristan nổi giận, đem toàn bộ đội đốc chiến trong tay phái ra ngoài, hơn nữa hắn sau khi trải qua rung động ban đầu lúc này cũng đã chú ý tới những khẩu pháo của Italia mỗi lần khai hỏa, đều cần một khoảng thời gian ở giữa.
Việc sản xuất pháo đất của Song Hưu giáo và nạp đạn vẫn mất nhiều thời gian, nhất là trong tình huống pháo thủ thiếu huấn luyện, mất bốn năm phút mới lắp xong cũng xem như nhanh.
Nếu như lúc trước không phải vì bị hỏa lực vòng đầu đánh choáng váng, những người lùn chạy trước đó đã xông vào trận địa địch rồi, ngược lại là vì cẩn thận và chần chờ, lại chịu thêm một vòng oanh tạc.
Nhận thức được điều này, Tristan lập tức nhắc nhở đại quân tiếp tục công kích, chỉ cần vượt qua mấy chục ống sắt kia là an toàn, có khi còn có thể cướp được những thứ phát ra tiếng vang, nhả ra khói trắng đáng sợ này.
Tristan không biết rõ cách sử dụng những thứ này, nhưng chỉ cần đảm bảo đối phương không dùng đến là được, ngược lại bọn hắn lại đang chiếm ưu thế tuyệt đối về số lượng.
Mệnh lệnh mới rất nhanh được người truyền lệnh mang đến tiền tuyến, nhưng đám người lùn lại thờ ơ.
Tristan dù là chủ soái trên danh nghĩa của cánh đại quân này, nhưng cũng không thể điều khiển tất cả mọi người, những quý tộc đế quốc kia có lẽ vẫn còn xem mặt mũi gia tộc Penrose mà nghe theo hắn.
Mà đám người lùn thì luôn chỉ nghe theo lời của Bahrain.
Lúc người lùn tướng quân còn sống, Tristan luôn cảm thấy hắn không vừa mắt, nhưng Bahrain dù tham lam vẫn còn biết đạo lý.
Hắn vừa chết, những người lùn càng thêm không bị khống chế, có người muốn báo thù cho Bahrain, xông lên liều mạng với địch, có người thấy mấy khẩu pháo Italia thật đáng sợ, không muốn làm lá chắn cho đám người đế quốc nữa, nhao nhao làm loạn cả lên.
Tristan thực sự nóng nảy, thấy vậy cũng không thèm để ý đến những người lùn kia nữa, xung phong dẫn đầu, mang theo một đám chiến sĩ đế quốc tiếp tục công kích.
Mà thấy chủ soái đã động, người phía dưới cũng cảm nhận được sự cổ vũ, tạm thời khắc phục nỗi sợ do hỏa pháo mang lại, nhao nhao đi theo Tristan tiếp tục tiến lên.
Nhưng lúc này hai mươi bảy khẩu pháo Italia cũng sắp hoàn thành vòng nạp đạn thứ ba.
Lần này nữ lãnh chúa thay đạn ghém.
So với đạn đặc ruột, đạn ghém tầm bắn ngắn hơn nhiều, đạn pháo cũng không thể tiếp tục bắn xa, nhưng lực sát thương mạnh hơn, bên trong lắp đinh sắt cùng miếng sắt, một khi bắn ra, có thể trong nháy mắt quật ngã mười mấy tên quân địch.
Lần này đến lượt các lãnh chúa đế quốc và chiến sĩ dưới trướng bọn họ gặp họa.
Mắt thấy cũng sắp xông tới trước những khẩu pháo Italia, lại bị oanh kích ập xuống như thế, lập tức lại có một đám lớn người ngã ngựa, kêu rên khắp nơi.
Hơn nữa lần này chết cũng nhiều hơn, thế là lại có người không nhịn được đánh trống rút quân, hai mươi bảy ống sắt đen lớn kia đã gần như trở thành ác mộng của bọn họ.
Nhưng Tristan làm sao có thể trơ mắt nhìn quân đội lại rút lui, như đánh chuột đất, thò đầu ra bị người ta gõ một trận rồi lại rụt về, sau lại lấy dũng khí thò ra, lại bị gõ...
Thật sao, trực tiếp lặp vô hạn tuần hoàn, dù phe mình có bao nhiêu người, hôm nay e rằng cũng phải nằm lại nơi này.
Tristan bảo thuộc hạ và thân vệ đi theo hắn hô to, "Giết qua, chỉ có giết qua mới có đường sống! Thánh khí của bọn chúng không thể nào bắn mãi được!!!"
Nữ lãnh chúa theo tiếng nhìn về hướng liên quân thống soái, hơi bất ngờ, không ngờ đối phương lại nhanh chóng phát hiện ra điểm yếu của pháo Italia.
Nhưng ba lần bắn xử lý hơn nghìn người của đối phương cũng coi như đủ vốn, tiếp theo cuộc chiến chân chính mới nên bắt đầu.
Thấy quân địch ngày càng đến gần, nữ lãnh chúa để phòng những khẩu pháo Italia trân quý trong tay bị hư hỏng, sớm hạ lệnh cho các pháo binh triệt thoái phía sau.
Sau đó tự mình thổi kèn phản công, đồng thời dẫn quân tấn công, nghênh chiến quân địch trước mặt.
Hai cỗ dòng lũ sắt thép không ngừng tiếp cận, cuối cùng cũng giao nhau, đồng thời rất nhanh phân thắng bại.
Phía liên quân có không ít người bị ba lượt pháo kích trước đó đánh choáng váng, đội hình lại bị xáo trộn, cộng thêm việc đối đầu với kỵ binh tấn công, rất nhanh lại bị tách ra.
Nhưng quân phản kháng chịu thiệt vì số lượng quá ít, dù trong đợt giao chiến kỵ sĩ đầu tiên chiếm thế thượng phong, nhưng nhanh chóng rơi vào vòng vây, bốn phương tám hướng gần như toàn là địch.
Thỏ tiểu thư được Thomas cùng Durham dẫn ba trăm tinh nhuệ của gia tộc Arias bảo vệ chặt chẽ ở giữa, nhất là Thomas, đi theo Irea lâu, nên cũng hiểu rõ về võ nghệ của nữ lãnh chúa.
Trước khi xuất chinh, hắn đã âm thầm quyết tâm, phải bảo vệ tốt an toàn cho nữ lãnh chúa, không để bất kỳ tên địch nào đến gần.
Thiếu nữ rút súng ra, nhìn quanh một vòng, kinh ngạc vì không tìm thấy mục tiêu phù hợp, sợ làm bị thương quân đồng minh xung quanh, cũng không thể tùy tiện nổ súng bừa bãi.
Nhưng thời gian trôi qua, số lượng vệ binh bên ngoài ngã xuống ngày càng nhiều, nữ lãnh chúa rốt cuộc cũng tìm được cơ hội tham gia vào trận chiến.
Kỹ thuật bắn của nàng cực kỳ chuẩn xác, hơn nữa chuyên nhắm vào cao thủ, ai có võ nghệ cao, người đó sẽ bị thiếu nữ để mắt tới, tặng cho một viên đạn, trong chốc lát, nữ lãnh chúa liên tục giết bốn người.
Trong đó có hai quý tộc, khiến cho đám chiến sĩ dưới quyền của bọn chúng một phen đại loạn, mà đám người gia tộc Arias cũng có thể thở dốc đôi chút.
Ở một bên khác, Tristan cũng xung phong dẫn đầu, tự tay kết liễu một tên địch, chém xuống đầu gã, sau đó ngẩng đầu nhìn tình hình chiến trường.
Dù liên quân thương vong lớn hơn nhiều so với quân phản kháng, nhưng Tristan không sợ nhất là chiến tranh tiêu hao, hơn nữa khi hai bên hỗn chiến, mấy cái ống sắt lớn dị thường của nữ lãnh chúa kia liền không thể sử dụng.
Đồng thời, sau khi bối rối ban đầu, liên quân cũng dần bắt đầu ổn định thế trận, cứ tiếp tục như vậy, người chiến thắng cuối cùng vẫn là bọn họ.
Dù quá trình có hơi quanh co, không được nhẹ nhàng như dự kiến ban đầu.
Tristan đang suy nghĩ, lại thấy xuất hiện một đám vật kỳ lạ ở phía xa.
Có màu đỏ, màu xanh và màu vàng, lớn nhỏ hình dạng không giống nhau, nhưng đều làm bằng sắt, hơn nữa lại còn biết chạy, rất nhiều chiếc còn bốc khói đen trên thân.
Trong đó nổi bật nhất là một cái đầu mọc ra cánh tay sắt thép lớn, chúng được một đám kỵ sĩ đen hộ tống nhanh chóng xông vào chiến trường, đồng thời rất nhanh bắt đầu phát huy sức mạnh đáng kinh ngạc.
Chỉ thấy cánh tay sắt tùy ý vung lên, chiến sĩ liên quân trước mặt liền bị quét ngã cả loạt.
Còn có một cục sắt lớn màu vàng đất, phía trước chứa một loạt lưỡi dao dài, những lưỡi dao đó liên tục xoay tròn không ngừng.
Một tên kỵ sĩ anh dũng thấy thế liền thúc ngựa xông tới, kết quả ngay sau đó hắn cùng ngựa đều bị cuốn vào trong những lưỡi dao kia, bị cắt nát thịt.
Bây giờ chỉ cần Tristan thấy được những thứ Song Hưu giáo lật giở ra, đáy lòng hắn liền dâng lên hàn ý, ngoài ra cũng có chút bất mãn với gia tộc Figueroa.
Là chủ nhân của Tây Cảnh, Song Hưu giáo lại chế tạo ra nhiều thứ đáng sợ như vậy trước mắt họ, gia tộc Figueroa mà hoàn toàn không hề hay biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận