Làm Công Tiên Tri

Chương 431: Bánh từ trên trời rớt xuống

Chương 431: Bánh từ trên trời rơi xuống Hách Hiểu Hiểu vẻ mặt có chút bối rối, "Ta... Đây chẳng qua là muốn kiểm tra số liệu, mà lại sao ngươi biết ta đã dùng laptop trên bàn, ta rõ ràng đã quan sát, trong phòng này không có camera giám sát, hơn nữa camera trên laptop cũng đã bị ta che lại."
"Xem ra ngươi có chút đánh giá thấp đối thủ của mình rồi." Lý Du ném cho Hách Hiểu Hiểu một gói hạt dẻ cười, "Nghe Từ tiểu thư nói ngươi ở đây chờ cũng khá lâu rồi, ăn chút gì lót dạ đi."
Hách Hiểu Hiểu nhận lấy hạt dẻ cười, nhưng không mở ra, "Cho dù ta có thử đăng nhập vào hệ thống OA của công ty cũng không phải chuyện gì lớn, cùng lắm thì ta sẽ xin lỗi ông chủ công ty."
"Không đơn giản như vậy đâu." Lý Du nói, "Trước tiên hãy nói cho ta những gì ngươi biết."
"Vì sao lại không đơn giản? Ông chủ nơi này có thế lực đen, hay là một nhân vật có mánh khóe thông thiên nào đó?" Hách Hiểu Hiểu cảnh giác.
"Các ngươi chẳng lẽ thật sự muốn làm gì ta? Trước khi đến đây, ta đã nói cho bạn bè rồi, mà không chỉ một người, nếu trước khi trời tối ta không trở về, bọn họ sẽ báo cảnh sát."
"Chuyện không phải như ngươi nghĩ đâu." Lý Du nói, "Ngươi không gặp nguy hiểm gì đâu, điểm này ta có thể đảm bảo." Dừng một lát, hắn lại hỏi, "Là vì tiền sao?"
"Cái gì?"
"Ta đã phỏng vấn ngươi, tuy lý lịch của ngươi nhìn rất nhiều màu sắc, nhưng ấn tượng của ngươi với ta không giống một người thích tiếp tục gây phiền toái. Không nên vô duyên vô cớ mà đến đây.
"Ta biết chuyện của ngươi với công ty đầu tiên, cuối cùng đã chọn giải quyết riêng, thiếu một khoản tiền lớn, cho nên có người đã đưa tiền cho ngươi để ngươi mượn cơ hội này xin vào công ty điều tra Đệ Tam Kỷ phải không?"
"Không phải, ta chỉ là khá cẩn thận, muốn hiểu rõ hơn về chỗ làm của mình mà thôi." Hách Hiểu Hiểu vẫn cố cãi.
"Ngươi có thuận lợi vào làm cũng sẽ không công tác ở chỗ này." Lý Du nói.
"À...." Hách Hiểu Hiểu im lặng. Im lặng một lúc sau, nàng lại nói: "Rốt cuộc thì công ty này làm về cái gì?"
"Nếu lúc trước ngươi thật sự hoàn thành tốt khảo hạch, thành công nhận việc, thì có lẽ sẽ dần biết thôi."
"Ngươi sẽ không gọi cho ta đâu, sẽ không có công ty nào muốn ta cả." Hách Hiểu Hiểu tự giễu cười một tiếng, "Ta biết lý lịch của mình tệ đến mức nào, xốc nổi lỗ mãng, tự cho là đúng, luôn gây chuyện khắp nơi, còn phản bội chủ cũ nữa, mỗi một điểm đều đáng chết cả."
"Đáng tiếc đời người vĩnh viễn không thể làm lại được, mọi người luôn nói đừng để quá khứ định nghĩa bạn, nhưng trên thực tế mặc kệ bạn làm gì, mọi người cũng chỉ có thể chú ý quá khứ của bạn thôi, vì không ai biết tương lai sẽ như thế nào cả, chỉ có thể dựa vào những gì đã xảy ra để dự đoán hành động của bạn trong tương lai, ngươi vĩnh viễn không thoát ra khỏi quá khứ được."
Hách Hiểu Hiểu trông vô cùng ủ rũ, cả người đều rụt vào ghế.
"Có lẽ vậy," Lý Du không có ý kiến, "nhưng ta đã đồng ý phỏng vấn ngươi, thì tức là ta vẫn sẵn lòng cho ngươi một cơ hội, ngươi không nên lãng phí nó như vậy."
"Chắc là số phận rồi." Hách Hiểu Hiểu mặt không chút thay đổi nói.
"Vậy thật sự là ngươi bị người chỉ điểm, nếu không phải vì tiền, vậy thì vì cái gì?"
"Ta không biết rõ ngươi đang nói cái gì, ta.... Ta ở đây đợi đã lâu rồi, nên đi thôi, chỉ cần các ngươi thả ta đi, ta có thể đảm bảo sẽ không đến làm phiền ngươi và công ty của các ngươi nữa."
Lúc này, Hách Hiểu Hiểu chắc cũng thật sự đói bụng rồi, nói xong liền mở gói hạt dẻ cười, hai ba miếng đã nuốt hết vào bụng.
Sau đó nàng lại nhìn đồ uống trên bàn, chỉ vào ly cà phê kia, "Ngươi không uống có thể cho ta không?"
Lý Du nghe vậy bèn đẩy hộp sữa chua khác tới, "Uống ít cà phê thôi, không tốt cho sức khỏe, ngươi chờ thêm chút, ta nói chuyện với Từ tiểu thư bên nhân sự, không có vấn đề gì sẽ cho ngươi đi."
Hách Hiểu Hiểu gật nhẹ đầu.
Lý Du để lại phần hạt dẻ còn lại cho nàng, sau đó cầm cà phê rời phòng họp.
Hắn đi đến cửa phòng làm việc của Từ Mộng Viên, cô HR tiểu thư không đóng cửa, lúc này đang mở máy tính, cùng ai đó chơi cờ trên mạng.
"Ta vừa nói chuyện với Hách Hiểu Hiểu rồi, nhìn bộ dáng của cô ta căn bản không hiểu gì về công ty cả, cũng không biết chúng ta đang làm cái gì."
"Ừm ừm, giống như dự đoán của ta, ta cũng tin cô ta hoàn toàn không biết gì về chúng ta."
"Vậy cô muốn cho cô ta uống lethe có tác dụng phụ thật à?"
Từ Mộng Viên cười như không cười nhìn Lý Du.
Lý Du nhíu mày, "Cho nên căn bản không có lethe gì hết."
"Chúng ta là công ty tuân thủ pháp luật, đương nhiên sẽ không làm cái trò hạ thuốc vào đồ uống của người khác." Từ Mộng Viên vừa nói vừa nhận ly cà phê trong tay Lý Du, uống một ngụm.
"Ừm, khá là mát. Ta chỉ muốn tạo cho anh một chút áp lực thôi, xem anh có moi ra được chuyện gì mà chúng ta không biết không."
Lý Du im lặng, lát sau mới nói: "Hách Hiểu Hiểu chắc là bị người sai khiến, ta đâu có nói cho cô ta biết địa chỉ nơi này."
"Thú vị đấy." Từ Mộng Viên nhấp cà phê, "Là ai có hứng thú với chúng ta đây?"
"Ta thấy cô nhàn rỗi quá nhỉ, cô cứ từ từ điều tra đi, trước tiên cứ thả Hách Hiểu Hiểu đi đã."
"Cái này thì… Thật ra tôi có một đề nghị khác." Từ Mộng Viên nói, "Chi bằng anh nhận Hách Hiểu Hiểu vào công ty luôn đi, cho cô ta ở trong tổ dự án của anh, như vậy công ty có thể từ từ điều tra, tìm ra kẻ chủ mưu phía sau cô ta."
"Chỗ tôi đã có người trong lòng rồi, hơn nữa tôi cũng không muốn thả một nhân tố bất ổn như vậy vào trong tổ của mình." Lý Du không hề do dự nói.
"Đừng vội từ chối đã, chuyện tuyển người thì tôi có thể thử xin ý kiến ban giám đốc, vì anh là đang giúp công ty điều tra, có lẽ có thể đi con đường tuyển dụng đặc biệt, Hách Hiểu Hiểu sẽ không chiếm chỗ của anh, anh có thể có thêm một người làm việc."
"Còn về sự bất ổn thì anh hoàn toàn không cần lo lắng, bộ phận này để tôi phụ trách. Anh cứ xem cô ta là một nhân viên bình thường mà sử dụng là được, những vấn đề khác về công việc tôi sẽ xử lý."
Lý Du nghĩ ngợi một lát, "Phiền phức quá, cô cứ nghĩ cách điều tra khác đi."
"Nếu tôi giúp anh tranh thủ thêm được một chỉ tiêu tuyển dụng thì sao? Coi như là quà cảm ơn."
"Ba chỉ tiêu?"
"Không sai, ba chỉ tiêu tuyển dụng đó." Từ Mộng Viên giơ ba ngón tay trước mặt Lý Du.
Lý Du không vội trả lời mà hỏi lại: "Xem ra cô nhất quyết muốn để cô ta ở lại chỗ tôi, có phải cô đoán được người đứng sau cô ta là ai không?"
"Một chút xíu thôi, cứ yên tâm, việc giữ lại Hách Hiểu Hiểu sẽ không gây ra nguy hiểm nào cho anh và những người khác trong tổ dự án đâu."
"Vậy tôi muốn thêm một chỉ tiêu nữa."
"Ba cái đã là nhiều rồi, quá tham lam cũng không tốt."
"Vậy thì ba cái vậy." Cuối cùng Lý Du vẫn đồng ý, bởi vì theo sau này khi tín ngưỡng điểm tăng lên thì nghiệp vụ của [Chuyển Sinh Linh] cũng sẽ tăng lên.
Đưa những người tài giỏi có các kiến thức chuyên ngành đến Lục Dã chắc chắn sẽ đẩy nhanh tốc độ phát triển của Song Hưu Giáo, đến lúc đó chắc chắn cũng cần không ít nhân sự để điều tra.
Hơn nữa có nhiều nhân viên hơn thì trạng thái làm việc của mọi người cũng không cần căng thẳng như vậy nữa, không cần phải vất vả như thế.
Cân nhắc thiệt hơn, Lý Du vẫn đồng ý, sau đó chính là thuyết phục Hách Hiểu Hiểu.
Hách Hiểu Hiểu không ngờ còn có loại chuyện tốt trời ban thế này, nghe xong thì có chút do dự, luôn cảm thấy trong đó có ẩn chứa cạm bẫy.
Dù sao nàng cũng không tham gia khảo hạch, còn gây ra chuyện lớn như vậy, Lý Du không đuổi nàng đi còn chưa tính, còn đồng ý cung cấp công việc cho nàng.
"Chẳng phải ngươi luôn muốn thoát khỏi quá khứ sao, hiện tại chính là cơ hội tốt nhất của ngươi đó." Lý Du nói, "Hay là ngươi định tiếp tục về làm chân chạy vặt trong KFC?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận