Làm Công Tiên Tri

Chương 672: Thần cách mới

Chương 672: Thần cách mới
Lý Du nhìn trúng món đồ có tên [Jinkela], chỉ có thể nói đám dân kỹ thuật đặt tên bộ phận trang bị vẫn trước sau như một, ác khẩu vị. Bất quá cái tên này cũng rất thẳng thắn, chỉ cần thoáng nghe qua là người ta hiểu ngay c·ô·ng dụng của nó.
[Jinkela], trang bị hai sao, có tác dụng thúc đẩy sự sinh trưởng của thực vật trên diện rộng, giúp cây trồng đạt được hiệu quả phát triển tương đương ba năm chỉ trong vòng ba tháng. Giá bán 400 tín ngưỡng (chú thích: Khi dùng Jinkela, một mẫu đất sẽ sinh ra 10.800 lợi ích).
Cái giá này không hề rẻ, hơn nữa một túi [Jinkela] chỉ dùng được cho một mẫu đất, nếu chỉ đơn thuần lấy ra để trồng hoa màu thì chắc chắn là lỗ vốn. Nhưng Lý Du vẫn quyết định mua một túi, chủ yếu vì hiện tại nhà tắm của hắn đã xây được năm tòa, và cũng dần giúp các tín đồ trên lãnh địa hình thành thói quen tắm rửa.
Tuy nhiên, vấn đề thiếu hụt các vật dụng sạch sẽ phù hợp vẫn luôn tồn tại. Chuyện này, với người dân bản địa trên đại lục Bratis thì không có gì to tát, nhưng với những người xuyên việt như Ngưu Tiên Quý thì quả thật có chút khó chấp nhận. Họ chỉ có thể mua xà phòng ở quầy bán quà vặt của Lý Du bằng điểm Thần Quốc, mà xà phòng thì vừa đắt, vừa do có quá nhiều người dùng nên Lý Du cũng không thể mang theo đủ số lượng.
Trước đó, hắn đã lấy được một ít hạt bồ kết từ thành Hắc Thạch, nhưng thời gian từ lúc gieo trồng đến khi thu hoạch cũng phải mất ít nhất ba năm. Lần này, Lý Du quyết định xin thêm một ít hạt giống từ gia tộc Emanuel, rồi cùng nhau đem trồng xuống, sau đó dùng [Jinkela] để tăng tốc quá trình sinh trưởng, như vậy không chỉ có tắm rửa mà giặt quần áo cũng không cần dùng đến tro than hoặc nước tiểu nữa.
Lúc này, trong tay Lý Du còn lại 9.522 điểm tín ngưỡng, hắn cũng không thể tìm thấy trong Thương Thành loại trang bị có khả năng đối không quy mô lớn mà hắn cần nhất. Trên thực tế, Lý Du đã đi dạo cửa hàng rất nhiều lần và nhận thấy rằng Đệ Tam Kỷ cơ bản không bán bất kỳ loại v·ũ k·hí nào.
Dù là với thực lực của c·ô·ng ty thì việc chế tạo v·ũ k·hí chắc hẳn không phải là chuyện gì khó, nhưng Đệ Tam Kỷ lại cho thấy sự tôn trọng đặc biệt đối với p·h·áp luật, hay nói đúng hơn là các quy tắc, điều này khiến người khác khó tránh khỏi việc sinh ra vài suy nghĩ sâu xa.
Sau đó, Lý Du tiếp tục đặt hàng ba viên [danh sách thần thạch] trong thương thành, dùng để mở khóa danh sách thần cách thứ ba. Đồ chơi này hơi giống kiểu rút thăm trúng thưởng, mỗi lần mở đều không biết trước phần thưởng là gì, chủ yếu là để tạo sự kích thích.
Lần đầu tiên Lý Du tiến hành lữ hành xuyên vị diện, đã kích hoạt danh sách thần cách [Reborn] trong truyền thuyết, không nghi ngờ gì nữa là cực kỳ mạnh mẽ và đã cứu hắn đến ba lần. Nhưng về sau, năng lực đi trên nước được mở ra lại có phần gà mờ. Dù vậy thì thưởng vẫn phải có, dù sao trang bị cũng chỉ là vật ngoài thân, không ở bên người thì coi như vô dụng. Còn danh sách thần cách thì không gặp phải vấn đề này, một khi đã kích hoạt sẽ vĩnh viễn được khóa lại, chỉ là giá hơi đắt chút thôi.
Một viên [danh sách thần thạch] có giá 888 điểm tín ngưỡng, ba viên là 2.664 điểm tín ngưỡng. Nếu Lý Du định mở danh sách thần cách thứ tư thì sẽ cần tới chín viên [danh sách thần thạch], tổng cộng là 7.992 điểm tín ngưỡng.
Việc mở khóa thần cách là như vậy, càng về sau mức tiêu hao càng lớn, đó là lý do vì sao dù một lão c·ô·ng nhân như Sư Nhất Đồng cũng chỉ có bảy đầu thần cách. Hơn nữa theo giải thích của Hephaestus, thành tích này trong bộ phận nghiệp vụ đã là rất lợi h·ạ·i. Điểm tín ngưỡng còn lại của Lý Du vẫn hơi thiếu nên hắn quyết định sẽ để dành lại.
….….….….
Thần thạch được chuyển phát nhanh rất nhanh đến tay Lý Du. Hắn đặt chúng ở bên gối, rồi lại xem lướt qua tin tức, phát hiện giá thịt bò vẫn cao ngất ngưởng nên bèn lật xem điện thoại bộ phận PR. Nghĩ đi nghĩ lại, hắn vẫn đặt xuống. Thứ nhất là vì bây giờ không phải giờ làm việc, thứ hai là Lý Du quyết định chờ thêm tình hình chiến đấu bên chỗ Sư Tâm Bảo đã rồi mới tính.
Nếu không phải bất đắc dĩ thì hắn vẫn có xu hướng dùng thủ đoạn khác để giải quyết vấn đề. Chuyện c·ô·ng việc đến đây là hết. Lý Du tìm một trò chơi nuôi con gái mới ra trên Steam, chơi được một lát lại cảm thấy có gì đó không ổn. Nhất là cái quá trình dưỡng thành kia, sao mà quen thuộc m·ã·n·h l·i·ệ·t đến vậy, bất giác lại khiến hắn nhớ tới cái người có đôi tai dài trên đầu, lúc nào cũng giật mình trong tích tắc, rồi rất dễ dương dương tự đắc kia.
Rồi hắn lại nhớ đến những lời mà đêm đó t·h·iếu nữ đã nói với mình, không khỏi lộ ra một nụ cười khổ. Có một số người lại chấp nhất đến mức mà hắn không thể tưởng tượng được. Lý Du tắt trò chơi, đi đến bên cửa sổ nhìn sang những ánh đèn đang sáng ở tòa nhà đối diện, chợt nhận ra rằng ngoại trừ lần đầu tiên x·u·y·ê·n việt, những lần sau, mỗi khi hắn đến một vị diện khác, trước mắt hắn đều có ánh sáng.
Cho dù là t·h·iếu nữ đã hà hơi liên tục, ôm đầu gối mà ngủ gà ngủ gật, cũng dường như không quên để lại cho hắn một ngọn đèn dầu. Chuyện này rất vô nghĩa, đến mức một người tỉ mỉ như Lý Du còn bỏ qua. Cho đến lúc này, ánh đèn xa xăm mới đánh thức những ký ức sâu kín của hắn.
Lý Du bỗng nhiên hiểu được phần nào những gì t·h·iếu nữ đã nói về việc chờ đợi cũng có thể là ngọt ngào. Lý Du không khỏi có chút tò mò rằng, trong những phút cuối cùng mà hắn khởi hành đến Bratis, Irea đã vượt qua nó như thế nào. Lý Du nhớ lại, sau khi giáng lâm xuống đã thấy t·h·iếu nữ đang đọc sách, cũng đã thấy nàng đang đ·á·n·h điện t·ử thú cưng, thỉnh thoảng cũng biết làm bộ chăm chỉ để xử lý chính vụ….….
Nhưng thường xuyên hơn, Thỏ tiểu thư chẳng làm gì cả, chỉ ngồi ở đó, trong lòng tràn đầy vui vẻ mà đợi chờ một người. Ban đầu, t·h·iếu nữ chỉ có khái niệm thời gian rất thô sơ, cho đến khi nhận được chiếc đồng hồ Disney do Lý Du tặng, nàng mới biết cách tính toán thời gian. Thế là sự chờ đợi này bắt đầu có một đơn vị để đo lường.
Mỗi khi kim giờ và kim phút cùng nhau tiến lên một ô, sự vui sướng khi chờ đợi và sự chờ mong trong lòng nàng cũng sẽ tăng thêm một chút, cho đến khoảnh khắc cuối cùng đó đến. Lý Du lại nhớ về một khoảng thời gian, khi bản thân luôn bận rộn chọn lựa Tòng Giả nên cũng không để tâm đến bên kia lắm, thường buổi chiều mới đến.
Đối với t·h·iếu nữ thì nó tương đương với việc cả một đêm không đợi được hắn, nên hắn không khỏi cảm thấy áy náy. Lý Du mở điện thoại, chọn cho Thỏ tiểu thư một chiếc áo lông, phối cùng đồ giữ ấm bên trong, vốn còn định mua thêm cho t·h·iếu nữ đôi giày, nhưng lại không biết nàng đi size gì. Mấy thứ này nhìn cũng không thể đoán ra, chỉ có thể chờ khi đến nơi sẽ đo lại sau.
Sau khi giao tiền xong cũng không còn sớm nữa, Lý Du liền đi lên g·i·ư·ờ·n·g đi ngủ. Sáng hôm sau mở mắt ra, cảm thấy cơ thể cũng không có gì thay đổi, nhưng ba viên [danh sách thần thạch] bên gối thì đã không thấy tăm hơi. Có kinh nghiệm từ lần trước, lần này Lý Du đã thông minh hơn, sớm hỏi Hephaestus để lấy một bảng danh sách thần cách.
Dựa theo danh sách thần cách ở trên, hắn kiểm tra từng cái một và nhanh chóng hoàn thành việc kiểm tra năng lực mới của bản thân. Lại là biến hình t·h·u·ậ·t! Vương Quốc Vĩ bị tiếng động truyền đến từ phòng k·h·á·c·h làm cho thức giấc, dụi mắt từ trong phòng bước ra, t·r·o·n·g ·m·i·ệ·n·g còn lẩm bẩm “Sao thế, có chuyện gì vậy?”
Kết quả là ở dưới đất hắn thấy một cái ly thủy tinh bị vỡ vụn, những mảnh thủy tinh bắn tung tóe khắp nơi, nước nóng cũng chảy lênh láng ra đất. Ngoài ra, Vương Quốc Vĩ còn nhìn thấy một đống quần áo, từ áo khoác đến tất chân đều có, nhìn còn rất sạch sẽ, cứ thế bị ném bừa xuống đất. Còn ở giữa đống quần áo kia thì đang ngồi một con mèo Ba Tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận