Làm Công Tiên Tri

Chương 144: Vạch trần ma thuật

"Xem ra vòng này là ta tạm thời dẫn trước rồi, tiên tri Merlin." Nữ tư tế nhỏ nhẹ nói với Lý Du.
Nhờ vào thánh quan mà thi triển thần tích thành công, vẻ lo lắng trong mắt Adele đã giảm đi đáng kể, khôi phục lại chút bình tĩnh vốn có. Dù Lý Du cũng hứa hẹn có thể giúp Tom mọc lại tóc, nhưng phải nửa năm sau mới có thể thấy thành quả bước đầu, hơn nữa so với việc tái tạo chi bị gãy thì vẫn còn kém xa. Có thể nói, chiêu này của nữ tư tế đã thay đổi hoàn toàn cục diện bất lợi lúc trước.
Điều này có thể thấy rõ qua vẻ mặt của những người vây quanh. Tuy vậy, Adele không hề tỏ vẻ kiêu ngạo, những lời vừa rồi mang ý nghĩa nhẹ nhõm hơn là đắc thắng. Sau khi nói xong, nàng liền tập trung sự chú ý vào vòng thi tiếp theo, quay sang nhìn nữ tử phía sau Lý Du. Không có gì bất ngờ, đây là bệnh nhân cuối cùng nàng cần chữa trị. Theo thông tin thu thập được, nữ tử kia cũng mắc một loại quái bệnh, trên da nổi đầy mẩn đỏ như bệnh sởi.
May mắn là trong giáo hội có một tư tế am hiểu chữa trị bệnh này, có nghĩa Adele ít nhất có thể bảo đảm sẽ không thua Lý Du. Nghĩ đến đây, nữ tư tế lại không kìm được mà nhìn người ngoại quốc mặc đồ đen cách đó không xa. Càng thi đấu, nàng càng sinh lòng kính nể với vị tiên tri Song Hưu giáo này. Y thuật của đối phương thật sự kinh người. Không giống như nàng chỉ đầu cơ trục lợi nhờ thông tin có sẵn, Lý Du thật sự tận tâm dùng thực lực chữa trị cho từng bệnh nhân.
Hơn nữa, cho đến khi nàng bày ra thánh quan, Lý Du vẫn chưa hề bị rơi vào thế hạ phong. Cả Ngân Nguyệt giáo hội và chính bản thân nữ tư tế đều không ngờ rằng dù đã chuẩn bị kỹ càng và chiếm nhiều ưu thế như vậy, cuộc thi vẫn diễn ra vô cùng gay cấn. Thảo nào ngay cả đám người thằn lằn man rợ hung tàn sống trong đầm lầy cũng nguyện ý đi theo người ngoại quốc này, gia nhập Song Hưu giáo.
Đáng tiếc, dù hắn và Thứ Bảy phía sau có thần kỳ đến đâu, trước cái bẫy do Ngân Nguyệt giáo hội sắp đặt tỉ mỉ thì cũng không có cơ hội lật ngược tình thế. Chỉ là chiến thắng như vậy, liệu có ý nghĩa gì? Adele chợt cảm thấy có chút lạc lõng vào khoảnh khắc này.
Chính giọng nói của Lý Du kéo nàng trở lại hiện thực. Tuy nhiên, vì đám tín đồ xung quanh quá cuồng nhiệt, ai nấy cũng đều lớn tiếng hò reo, lúc đầu nữ tư tế nghe không rõ lắm. Thế nên, nàng tiến thêm hai bước về phía Lý Du rồi hỏi, "Muốn bắt đầu vòng thi tiếp theo sao, tiên tri Merlin?"
"Ừm, nhưng trước đó ta có một thỉnh cầu." Lý Du nói.
"Thỉnh cầu gì?"
"Đến trước mặt tiểu thư Irea rồi nói sau, cũng tiện mời nàng làm chứng."
Nghe vậy, Adele căng thẳng trong lòng, nàng không rõ có phải đối phương đã phát hiện ra điều gì không, nhưng nếu giờ từ chối thì có vẻ càng che đậy. Vả lại, chuyện này giáo hội làm rất kín kẽ, cho dù Lý Du có nghi ngờ cũng không thể tìm ra chứng cứ gì được.
Nữ tư tế trấn định gật đầu, theo Lý Du cùng đến chỗ Thỏ tiểu thư.
… … … …
"Ngươi nghi ngờ Ngân Nguyệt giáo hội sử dụng thủ đoạn gian lận để chiến thắng vòng trước?" Irea giật mình nói sau khi nghe Lý Du kể lại, "Ngươi nói vậy có bằng chứng gì không?"
Lý Du cũng trả lời rất thẳng thắn, "Ta cho rằng người tên Martin chúng ta nhìn thấy bây giờ, không phải là Martin thật."
"Sao có thể?" Thỏ tiểu thư không tin, "Không chỉ có ta, mà rất nhiều người đều nhìn thấy Martin bước vào thánh quan, sau đó lại xuất hiện trước mặt mọi người từ trong đó, làm sao có thể làm giả được."
Alfred bên cạnh cũng nhắc nhở, "Khi thánh quan vừa mở ra bên trong không có ai cả."
Lý Du giải thích, "Chiếc quan tài chì này được làm lớn hơn nhiều so với quan tài bình thường, nhất là đáy rất dày, ta nghi ngờ bên trong rỗng, đủ để giấu người vào. Mà bản thân quan tài chì lại rất nặng nên việc vận chuyển người bên trong rất khó bị phát hiện."
"Ách, ý của ngươi là dưới thánh quan giấu một người, Martin bước ra, người kia đổi chỗ cho Martin, rồi sau đó nắp quan tài được mở ra lần nữa, người đó lại leo ra khỏi thánh quan?"
Irea chỉ thấy suy đoán của Lý Du thật khó tin, "Nhưng làm sao người đó giống hệt Martin được?"
"Ừm, có lẽ hắn là anh em song sinh của Martin."
"Martin không có người thân," nữ tư tế phản bác, "chuyện này cả dân làng của anh ta có thể xác nhận."
"Vậy là do các ngươi cố tình tìm người có ngoại hình tương tự với Martin." Lý Du nói. "Trước kia khi hỏi thăm Martin, có một chuyện khiến ta rất để ý. Anh ta nói sau khi nhận được thần dụ đã không đi xe bò, mà là đi bộ đến Lục Dã. Trong thời gian đó, cả người anh ta không chỉ đen sạm đi mà còn gầy hẳn."
"Việc anh ta làm vậy rất có thể là để làm cho mình giống người đang trốn trong thánh quan hơn. Anh ta chủ động thay đổi một bộ phận ngoại hình."
"Thật quá hoang đường." Adele vốn hiền lành giờ cũng lên tiếng, chỉ là không biết có phải vì quá tức giận hay không mà giọng của nữ tư tế có vẻ run rẩy.
Thỏ tiểu thư chợt nghĩ đến chuyện khác mà kêu lên, "Chờ chút, nếu đúng như lời ngươi nói, vậy thì xác của đại tư tế Khaokas biến mất bí ẩn, chẳng lẽ cũng không phải là do ngài ấy được nữ thần triệu hồi về Thần quốc mà là chính mình trốn đi?"
"Muốn kiểm chứng suy đoán này rất dễ, chỉ cần kiểm tra thánh quan xem bên trong có cơ quan gì không là được." Lý Du nói, "chỉ có điều tư tế Adele chắc chắn sẽ phản đối chuyện này. Lý do chắc hẳn sẽ là thánh vật không được phép mạo phạm hay gì đó tương tự."
Nghe vậy, Irea nhìn bạn mình, thấy nữ tư tế đang cắn môi, nàng cắn rất mạnh, đến mức môi dưới gần như đã rớm máu.
"Tiên tri Merlin, ngài không cần dùng lời nói kích bác ta, thánh quan do đại tư tế Khaokas để lại tuyệt đối không được phép mạo phạm." Adele nghiến từng chữ, "Nhất là những kẻ dị giáo như ngài càng không thể đụng vào thánh quan!"
Ngoài dự liệu của nàng, nữ tư tế phát hiện Lý Du dường như không hề ngạc nhiên với câu trả lời này, cũng không tiếp tục tranh cãi về chuyện đó.
"Nếu vậy, chỉ có thể dùng cách khác để chứng thực suy đoán của ta." Người ngoại quốc mặc đồ đen nói.
"Ngươi còn cách nào nữa?" Chỉ cần người có vẻ ngoài giống Martin này cứ một mực khẳng định mình là Martin, Irea nghĩ mãi không ra còn có thể dùng thủ đoạn gì để chứng minh hắn không phải.
Adele trong lòng lại trào lên một dự cảm không lành. Bởi vì Lý Du bên cạnh nàng quá mức bình tĩnh, không hề tỏ ra lo lắng cho việc sắp thua trận, cho nàng cảm giác như thể đối phương vẫn luôn chờ đợi giờ phút này vậy.
Nghe vậy, Lý Du giơ loa phóng thanh trên tay lên, chỉnh âm lượng to nhất, thử vài tiếng rồi mới nói với đám tín đồ Ngân Nguyệt giáo hội đang cuồng nhiệt xung quanh.
"Có ai muốn biết tư tế Adele vừa rồi đã thi triển thần tích bằng cách nào không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận