Làm Công Tiên Tri

Chương 192: Chính diện giao phong!

Jude vận may không tệ, hắn ẩn nấp ở đầu đường hầm kia, cách đầu rồng đen rất gần. Vì vậy, khi người mặt xấu từ trong đường hầm chui ra, liếc mắt liền thấy bóng dáng quen thuộc không xa kia. Đây là lần thứ hai Jude gặp con quái vật này. So với ba tháng trước, Hắc Long đã lớn hơn một vòng, xương trên người cũng thêm rắn chắc, những vảy bao phủ trên da thậm chí đã sắp dài ra đến độ lớn cỡ nắm tay. Có lẽ là do trong khoảng thời gian này giết quá nhiều người, khiến vẻ ngoài của nó nhìn càng thêm dữ tợn, nhất cử nhất động đều tỏa ra một cỗ hung tàn ngang ngược khí thế. Cứ như một bạo quân khát máu! Người bình thường chỉ cần thấy nó sẽ không nhịn được mà chân run lên, thậm chí ngay cả dũng khí chạy trốn cũng mất. Jude không phải người bình thường, nhưng vẫn bị khí thế khủng bố mà đầu rồng đen kia thể hiện ra chấn nhiếp! Không tự chủ nhớ lại cảm giác tuyệt vọng và bất lực lúc hai người gặp nhau trước kia. Nhưng khi ánh mắt của hắn di chuyển đến thanh thánh kiếm trong tay, lập tức lại trở nên kiên định. Dù kẻ địch trước mắt đã trở nên mạnh hơn so với trước, nhưng hắn bây giờ cũng không còn là hắn của ba tháng trước. Lần này hắn sẽ tự tay kết thúc cơn ác mộng của mình! Người mặt xấu không hề do dự, kéo sợi dây khởi động bên trên chiếc cưa điện, sau một khắc, Đông Thành thánh kiếm lại lần nữa phát ra tiếng gầm rú! Mang theo những chiếc răng cưa nhọn hoắt xoay tròn nhanh như chớp, kèm theo khói trắng bốc lên, Jude phóng nhanh về phía trước, không hề do dự lao về phía đầu rồng đen! Bằng vào thể chất cường tráng của bán thú nhân, người mặt xấu rất nhanh đã vượt qua đồng đội ở phía trước, chạy đến trước đám người. Điều này cũng khiến cho đầu rồng đen lại một lần nữa chú ý đến hắn. Khi khoảng cách của hai bên ngày càng gần, Hắc Long ngẩng cổ lên, há miệng lần nữa, ngọn lửa nóng bỏng tuôn ra từ trong cổ họng của nó, quét sạch về phía Jude! Mà Jude khi nhìn thấy Hắc Long há mồm cũng lập tức nhào về phía trước, hất tấm ván gỗ dưới đất lên, nhảy xuống cái hố đất bên dưới. Những cái hố như thế này, trong khoảng thời gian này Lục Dã đã đào cả trăm cái, mỗi cái có thể chứa ba đến năm người, thường ngày được che bằng tấm ván gỗ, còn rải lên một chút bùn đất, cho dù là vào ban ngày, ở trên không trung cũng không nhìn ra được. Nhưng những hố đất này khác với địa đạo và hầm, bản thân thể tích có hạn, phía trên cũng chỉ có một lớp ván gỗ mỏng manh, tuy rằng Lý Du mang đến một ít giấy bạc, bọc lên những tấm ván gỗ kia sau đó có khả năng chống cháy nhất định, nhưng cũng không cách nhiệt. Jude và hai người chiến sĩ thằn lằn khác cùng nhau nhảy vào, lúc này chẳng khác nào bị xiên trong lò nướng thịt vịt, cảm giác nhiệt độ xung quanh mình tăng lên ba bốn mươi độ trong nháy mắt. Đến không khí cũng trở nên nóng hừng hực, có người lông mày và tóc đã bị hơi nóng làm cho cong lên. May mà đầu rồng đen kia phun lửa kéo dài khoảng bảy tám giây rồi dừng lại. Ba người hợp lực hất tấm ván gỗ đã có chút nóng hổi lên, chui ra từ trong hố đất, tiếp tục lao về phía con Hắc Long kia. Nhưng những người khác lại không có may mắn như bọn họ, số lượng hố đất có hạn, cũng không phải tất cả mọi người ở gần đều có nơi tạm thời có thể tránh được ngọn lửa, hoặc là căn bản không kịp chạy đến trước hố đất, ví dụ như hai chiến sĩ gia tộc Arias ở phía sau ba người, đã bị ngọn lửa dữ dội kia nuốt chửng. Nhưng theo mệnh lệnh của Lý Du, tất cả mọi người đều hành động phân tán, khi tấn công giữ đội hình tương đối lỏng lẻo, như vậy cho dù bị ngọn lửa đánh trúng cũng sẽ không gây ra thiệt hại lớn. Ví dụ như luồng phun lửa vừa rồi của Hắc Long cũng chỉ giết chết hai người. Hơn nữa lúc này giá thứ ba Hải Vương kích trong rừng cây cũng bắt đầu chuyển động, sau khi ống ngắm laser mở ra, trên ngực đầu rồng đen có thêm một chấm đỏ. Một khắc sau, lại có một mũi tên nỏ xé rách màn đêm, lao về phía Hắc Long với tốc độ nhanh như chớp, tuy rằng một bên cánh bị kẹp lại, nhưng đầu rồng đen vẫn dựa vào sự nhanh nhẹn của mình, lại lần nữa cúi người né tránh đòn tấn công chí mạng này. Khứu giác nhạy cảm với nguy hiểm của nó, còn có tốc độ phản ứng kinh khủng kia, khiến cho Irea đứng quan sát bên cạnh cảm thấy lạnh gáy, đồng thời lại một lần nữa nghi ngờ không biết quái vật này có thực sự bị giết chết được không. Nhưng nhìn sang Lý Du, sắc mặt người sau vẫn không có chút gì chấn động. Hải Vương kích thứ ba tuy vẫn không thể trúng mục tiêu, nhưng có thể chặn luồng lửa phun của đầu rồng đen vào thời điểm quan trọng, cung cấp sự yểm hộ cho Jude. Sau khi trả giá bằng cái chết của mười mấy người, các chiến sĩ gia tộc Arias và Song Hưu giáo đã chỉ còn cách đầu ác long kia hơn hai chục bước. Điều này cũng có nghĩa nguy hiểm mới lại sắp đến! Nếu tiến lên nữa, sẽ tiến vào phạm vi tấn công cận chiến của đầu rồng đen. Cái đuôi và đôi cánh mang xương nhọn của nó, không nghi ngờ gì đều là vũ khí giết người lợi hại, một chút cũng không kém gì luồng lửa của nó, chính diện trúng vào một cái, thì dù có thể chất của bán thú nhân cũng không chịu nổi. Nhưng Jude vẫn không có ý dừng bước, tiếp tục xông lên phía trước! Đối diện với đám con mồi tự đưa đến, Hắc Long đương nhiên cũng không khách khí, nó không vội vàng tấn công mà chờ cho đám người kia tiếp cận thêm một chút, lúc này mới duỗi ra một bên cánh của mình, đột ngột quét ngang qua. Nơi cánh quét qua, chỉ còn lại những thi thể gãy chi đầy mặt đất, cảnh tượng trông hết sức thảm thiết. Hắc Long chỉ dùng một đòn tấn công, đã tiêu diệt một hơi bảy tám kẻ địch, đồng thời cái đuôi của nó cũng không hề nhàn rỗi, bắt đầu đong đưa sang hai bên, quét sạch những người định lén đánh từ phía sau ra ngoài. Jude nhờ vào bản lĩnh xuất sắc của mình mà lần nữa tránh được một kiếp, nhưng xung quanh hắn cũng không còn nhiều đồng đội. Người mặt xấu từ dưới đất bò dậy, phát hiện con rồng kia cũng đang nhìn chằm chằm vào mình, hắn lại nhìn thấy một tia vẻ trào phúng từ đôi mắt màu xanh lam kia, dường như đang nói hắn có liều mạng đến vậy thì cũng có ích gì đâu, kết cục còn không phải là chịu chết sao? Jude không để ý đến sự trào phúng của đối diện, lần này hắn không định trốn nữa, dù chỉ còn một mình, hắn cũng sẽ tiếp tục khởi xướng tấn công vào số mệnh! Bởi vì khoảng cách giữa hai bên đã đủ gần, các chiến sĩ Song Hưu giáo và gia tộc Arias rốt cuộc cũng bắt đầu phản công, ngoài vũ khí cận chiến ra, đa số mọi người còn mang theo nỏ tay. Những chiếc nỏ tay này là do Lý Du bỏ ra rất nhiều tiền mua từ thương hội Kim Dương Mao, uy lực hay độ chính xác đều không tệ, tuy rằng vẫn không thể đâm thủng lớp vảy của Hắc Long, nhưng có thể bắn về phía mắt của nó. Đó cũng là bộ phận yếu nhất trên thân Hắc Long. Và phương pháp ứng phó của Hắc Long rất đơn giản, chính là trực tiếp nhắm mắt lại. Trên mí mắt của nó cũng được bao phủ bởi lớp vảy dày đặc, tên nỏ bắn vào phát ra tiếng kêu lách cách, nhưng cuối cùng đều bị bắn ra ngoài. Đầu rồng đen vẫn bình yên vô sự. Nhưng khi nó mở mắt ra, chỉ thấy bán thú nhân đang vung thứ vũ khí kỳ lạ, đã xông đến trước mặt nó, Hắc Long đang định giở lại chiêu cũ, giải quyết kẻ không biết tự lượng sức mình này. Nhưng ngay sau đó lại phát hiện một người chiến sĩ thằn lằn khác ở dưới thân mình. Kẻ kia không biết từ lúc nào đã lặng lẽ sờ đến bên chân nó, trong tay cầm hai thanh đoản kiếm, nhưng kỳ quái là phía sau đoản kiếm lại được nối liền bằng hai sợi dây thừng màu đỏ và xanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận