Làm Công Tiên Tri

Chương 789: Trước khi chiến đấu hội nghị

Chương 789: Hội nghị trước khi chiến đấu
Việc trở lại Lục Dã chỉ diễn ra trong vòng chưa đến bốn ngày, đã có một vài lãnh chúa nóng lòng tìm đến Thỏ tiểu thư, mong muốn có thể nhanh chóng xuất chinh. Irea tỏ vẻ đã hiểu, trong số bọn họ không ít người có lãnh địa vẫn còn nằm trong tay những kẻ xâm lược Dực tộc và đồng minh của chúng, hơn nữa đại quân của Tristan vừa bại, hiện tại đúng là thời điểm tốt để thừa thắng xông lên, tiếp tục thu phục những vùng đất đã mất. Cứ chần chừ, những kẻ bại trận đang chạy trốn kia rất có thể sẽ bị người khác thu nạp lại.
Vì vậy, nữ lãnh chúa rất nhanh liền triệu tập các tướng lĩnh quý tộc trong quân đội, cùng nhau bàn bạc chuyện xuất chinh. Mọi người quây quần bên một tấm bản đồ, bắt đầu thảo luận về lộ tuyến hành quân sắp tới, nhưng dù là con đường nào, đều không thể tránh được hai địa điểm.
Thứ nhất là thành Nham Tuyết, nơi gia tộc Figueroa chiếm đóng. Vào thời điểm gia tộc Enríquez vẫn còn thống trị vùng đất này, nơi đây đã là trung tâm chính trị của Tây Cảnh, chỉ là khi đó nó được gọi là thành Long Diễm. Tuyết trảo Philip đã đổi tên nó để tưởng nhớ quê hương ở Bắc Cảnh của mình, sau này chuyển gia tộc đến đây, bọn họ đã chiếm cứ tòa thành này gần ngàn năm.
Trước khi Solomon dẫn đại quân xâm lược Tây Cảnh, nữ lãnh chúa đã viết vài lá thư cho gia tộc Figueroa, mong rằng họ có thể tham gia quân phản kháng, thậm chí bằng lòng nhường vị trí thống soái cho Clovis. Nhưng những lá thư này đều như đá chìm đáy biển, trước đó có người đề nghị chiếm lấy thành Nham Tuyết trước khi đám người Dực tộc tới, nhưng sau đó bị đa số người, kể cả Thỏ tiểu thư, bác bỏ. Nguyên nhân rất đơn giản, tất cả đều là chư hầu của gia tộc Figueroa, từ tổ tiên của họ đã từng cùng gia tộc Figueroa sóng vai chiến đấu và thề ước, họ vẫn mong muốn duy trì lời thề này. Đó không phải là vì yếu đuối hay ngây thơ, chỉ là suy nghĩ đơn giản và mộc mạc của người dân trên vùng đất này.
Nhưng gia tộc Figueroa hết lần này đến lần khác từ bỏ họ. Từ khi lãnh địa của nữ lãnh chúa bị cự long tấn công, cho đến khi Solomon và đại quân tiến vào Tây Cảnh, Clovis không những không phản kháng mà từ đầu đến cuối vẫn kiên quyết đứng về phía kẻ xâm lược, khiến ngày càng nhiều người cảm thấy thất vọng và đau khổ.
"Theo tình báo ta có được, trong thành Nham Tuyết còn có khoảng hơn năm ngàn quân đồn trú, một phần là quân của Tristan để lại trước đó, một phần là những quân bại thu nạp trong những ngày này. "Nữ lãnh chúa đại khái giới thiệu tình hình hiện tại, "Ngoài ra nếu ép buộc thì bọn họ còn có thể triệu tập thanh niên trai tráng trong thành, giúp đỡ tác chiến."
Mọi người im lặng một lát, một giọng nói vang lên: "Cho nên nếu chúng ta muốn tiếp tục tiến về phía đông, nhất định phải chiếm lấy thành Nham Tuyết, nếu không để một đội quân như vậy ở phía sau thì quá nguy hiểm."
Người lên tiếng là Camzy, sau đó hắn nói với nữ lãnh chúa, "Nếu ngài không muốn ra tay thì có thể cho ta một vạn quân, tốt nhất cho ta mượn một ít cái…pháo Italia nữa, ta có thể giúp ngài chiếm lấy thành Nham Tuyết."
"Chiếm lấy thành Nham Tuyết, sau đó thì sao, Camzy ngươi muốn nhân cơ hội trở thành chủ nhân mới của Tây Cảnh sao?" Có người lập tức lên tiếng nói.
Ý nghĩa của thành Nham Tuyết đối với Tây Cảnh không ai không rõ, nhưng chính vì thế mà nó trở thành thứ nóng bỏng tay.
Camzy giận dữ nói, "Ta chỉ là muốn đánh hạ tòa thành đó, chứ không phải muốn chiếm làm của riêng."
"Vậy sau khi đánh hạ thành Nham Tuyết, nó nên thuộc về ai đây?" Lại có người hỏi.
Mọi người lại im lặng, một số người vụng trộm liếc nhìn Irea đang đứng trước bản đồ, nhưng vì không rõ ý nghĩ của những người khác, nên tạm thời không ai lên tiếng.
So với việc này, một địa điểm khác là Hồ Trung thành, nơi Solomon và đại quân Dực tộc đang đóng quân, lại ít tranh cãi hơn một chút. Theo tin tức do các tu sĩ của Song Hưu giáo bí mật báo về, Hồ Trung thành đã đóng cửa hoàn toàn suốt nửa tháng. Lương thực, thịt và rau quả bên trong đều tăng giá gấp đôi, tình hình hỗn loạn bắt đầu gia tăng, nhưng vẫn không có dấu hiệu mở cửa thành. Có thể thấy được đám người Dực tộc hoàn toàn đang gặp phải chuyện vô cùng đáng sợ, và trận đại bại trước đó đã sớm truyền về Hồ Trung thành, Solomon lại không hề có mệnh lệnh gì, nữ lãnh chúa thậm chí còn nghi ngờ vị thống soái Dực tộc này đã mắc bệnh qua đời.
Số chiến sĩ còn lại có thể chiến đấu cũng đoán chừng không nhiều, điểm phiền toái duy nhất là con rồng xanh kia. Nhưng chỉ cần Bạch Nữ Vương còn ở đây, nó cũng không thể gây ra sóng gió gì.
Nữ lãnh chúa không vội vàng tỏ thái độ mà cho người đưa đến một vài tù binh nắm rõ tình hình nội bộ của thành Nham Tuyết. Ngoài những sĩ quan cấp cao của Tristan và liên quân, Ewan, cựu tổng quản tình báo của đế quốc và đại thần ngự tiền của Solomon cũng được đưa tới.
Thỏ tiểu thư hỏi bọn họ: "Hiện giờ ai đang làm chủ thành Nham Tuyết?"
"Người làm chủ có lẽ vẫn là Clovis, nhưng ba ngàn quân chúng ta để lại nghe theo chỉ huy của Cây Sồi Già Wilstein."
"Cây Sồi Già Wilstein?"
"Hắn đến từ một gia tộc nhỏ tên là Dormond, trước đó Solomon bắt một số quý tộc dựa vào ông ta luận võ, Cây Sồi Già Wilstein thể hiện rất xuất sắc, không chỉ một hơi có được mấy khối đất phong, Solomon cũng rất thưởng thức hắn." Người vừa nói là một quý tộc tù binh tên là Byrd.
"Trong ba ngàn quân đồn trú ở thành Nham Tuyết lần này, có hơn một nửa là người của hắn."
Những người có tâm tư không khỏi lại trở nên sôi nổi: "Nếu chúng ta đánh bại được người tên là Wilstein kia cùng ba ngàn quân của hắn, không chừng đại nhân Clovis sẽ trực tiếp mở cửa thành."
"Clovis sẽ không mở cửa thành." Ewan đột nhiên nói, thấy ánh mắt mọi người trong đại sảnh đều đổ dồn về phía mình, cựu tổng quản tình báo không hề hoảng hốt nói tiếp: "Clovis đọc thuộc sử sách, tin rằng khí số của gia tộc Vespasian đã hết, Tristan tuy đã bại dưới tay các ngươi, nhưng Solomon và đại quân Dực tộc vẫn còn ở Hồ Trung thành.
Hơn nữa quân số của bọn chúng rất đông đảo, đã chiếm cứ hơn nửa lãnh thổ đế quốc, một trận thất bại đối với bọn chúng mà nói không có gì đáng kể, tổn thất này bọn chúng vẫn gánh nổi.
"Cho nên nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì Clovis sẽ không đầu hàng các ngươi."
Ewan nói một mạch, rành mạch, logic cũng rất hợp lý, khiến nữ lãnh chúa không khỏi nhìn hắn nhiều hơn vài lần. Ewan vui mừng trong bụng, nhưng ngoài mặt vẫn bình thản, "Nếu các ngươi thực sự muốn đánh hạ thành Nham Tuyết, nhất định phải bắt được Clovis, tốt nhất là g·i·ết hắn, nếu không với uy vọng của hắn và gia tộc Figueroa trong thành, về sau hắn chắc chắn sẽ gây thêm rắc rối cho các ngươi.
Ngược lại Cây Sồi Già Wilstein không quan trọng, nơi đó không phải lãnh địa của hắn, hắn không đáng phải liều m·ạ·n·g với các ngươi, hơn nữa dựa theo những gì ta biết về hắn thì hắn không phải là một người thích đối đầu trực diện. Chỉ cần các ngươi tỏ vẻ không tiếc bất cứ giá nào mà tiến công thành Nham Tuyết, đồng thời vẫn để cho hắn một đường lui thì khả năng rất lớn hắn sẽ chọn bỏ thành mà đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận