Làm Công Tiên Tri

Chương 791: Ewan thỉnh cầu

Chương 791: Ewan thỉnh cầu
Ewan bị người đưa tới trước mặt nữ lãnh chúa, sau khi gặp mặt, hắn lại cung kính thi lễ một cái, “Chúc mừng đại nhân Irea, ngài trở thành chủ nhân mới của mảnh đất này.”
Thiếu nữ khoát tay, “Còn sớm đấy, hiện tại hơn phân nửa đất đai Tây Cảnh đều còn nằm trong tay những người Dực tộc kia và đồng minh của bọn chúng.”
Irea lúc này cũng vừa mới từ bên ngoài trở về, thấy sắp phải lần nữa xuất chinh, nàng cũng bận rộn.
Cựu tổng quản tình báo nói, “Những lãnh chúa kia đều không thật lòng muốn đầu nhập vào Solomon, chỉ cần có thể chiếm được thành Nham Tuyết, mọi người sẽ biết chiều gió đã đổi, bọn họ nhất định vui vẻ hơn khi thấy một người 'của nhà mình' đến chi phối mảnh đất này.”
Nữ lãnh chúa liếc nhìn hắn, “Ngươi rất hiểu lòng người đấy.”
“Như ngài biết đấy, ta là cựu tổng quản tình báo của đế quốc, công việc chính của ta là thu thập và phân tích đủ loại tình báo.”
“Phân tích tình báo?”
“Không sai, ta từng có rất nhiều tai mắt, mỗi ngày bọn họ sẽ truyền về cho ta hàng trăm tin tức, ta phải chọn lọc chỉnh lý ra những thông tin đáng chú ý, phán đoán mức độ khẩn cấp của chúng.” Ewan đáp.
Dừng một chút, cựu tổng quản tình báo cười khổ nói, “Bất quá, ta đã nhìn lầm về lũ người Dực tộc kia. Ta đã quá ỷ lại vào mạng lưới tình báo trải khắp đế quốc của mình. Rõ ràng là không hề có dấu hiệu gì cho thấy chúng ta sẽ gặp một cuộc xâm lăng, mà đối thủ lại mạnh mẽ đến vậy.
“Ta không nên coi nhẹ lời cảnh báo trước đó của ngài. Nếu chúng ta có thể chuẩn bị đầy đủ, có lẽ Bàng Giải Giác đã không bị luân hãm nhanh như vậy.”
“Bây giờ, nghĩ lại việc lũ người Dực tộc kia vượt trùng dương mà đến, đợi chúng bay đến Bratis đã mệt mỏi rã rời, đó mới là thời cơ tốt đẹp để khởi xướng trận quyết chiến.”
Ewan thấy có vẻ rất canh cánh trong lòng chuyện này, về sau lại thở dài, “Đáng tiếc Garth, hắn không chịu nghe theo lời khuyên của ta, nhất quyết phải cố thủ Sư Tâm bảo.”
“Có thể ta nghe nói sau khi những người Dực tộc kia chiếm được Vương Đô, ngươi là đại quý tộc đầu tiên đầu hàng bọn chúng.”
Nữ lãnh chúa vuốt cằm nói, “Ta còn tưởng ngươi có ý kiến với Garth. Nói thật thì, có phải việc lũ người Dực tộc kia chiếm được Sư Tâm bảo là có công của ngươi không?”
Ewan lắc đầu, “Nếu ta thực sự bán Hoàng đế bệ hạ, dựa vào những thông tin mà ta nắm trong tay, Solomon muốn chiếm Sư Tâm bảo căn bản không cần đến gần hai tháng.
“Cho đến phút cuối trước khi thành bị phá, ta vẫn luôn giữ trung thành với hoàng thất, còn việc tại sao ta lại nhanh chóng quy hàng những người Dực tộc kia là bởi vì tất cả các thông tin ta có đều cho thấy sự diệt vong của gia tộc Vespasian đã là kết cục an bài, ta không muốn phải chôn cùng bọn chúng.” Cựu tổng quản tình báo thẳng thắn nói.
Irea không có ý kiến gì, “Vậy bây giờ ngươi có dự định gì, lại định phản bội Solomon để giữ mạng sao?”
“Solomon tuy miễn tội cho ta, còn cho ta tiếp tục giữ chức Ngự tiền đại thần, nhưng ta biết hắn cũng chưa hề thực sự tin tưởng ta. Trong mắt hắn, ta còn không bằng hai gã hát rong.” Ewan nói.
“Sau chuyện Lanita xảy ra, Solomon hoàn toàn không cho ta bất kỳ cơ hội giải thích nào, trực tiếp bắt giam ta. Hắn dự định giao ta cho Zebulun giết chết để trút giận. Mối quan hệ quân thần giữa ta và hắn cũng sớm đã kết thúc.
“Nếu không phải do Thứ Bảy đại hiển thần uy, giáng xuống thần phạt, những người Dực tộc kia lại thiếu người phiên dịch, thì giờ ta vẫn còn đang ngồi trong ngục ở thành Nham Tuyết.” Cựu tổng quản tình báo nhếch mép nói.
“Ngươi nói vậy ta thấy việc Solomon đề phòng ngươi cũng không phải là không có lý.” Nữ lãnh chúa sờ cằm.
Ewan bất đắc dĩ nói, “Ta chỉ là muốn tìm một con đường sống mà thôi, hơn nữa ta cũng không hề bán đứng quân chủ của mình.”
“Thật sao? Có thể vừa rồi ngươi đã kể cho ta nghe tình hình trong thành Nham Tuyết đấy thôi.” Thỏ tiểu thư mở to mắt nhìn, “Còn nói cho ta cách nào dễ dàng nhất để ta chiếm được nó.”
Cựu tổng quản tình báo cuối cùng cũng không còn vòng vo, “Được thôi, hoặc ta sẽ nói kiểu khác. Đến khi nào ta cảm thấy quân chủ của mình không có khả năng thắng trong cuộc tranh giành quyền lực, ta vẫn sẽ giữ trung thành với người đó.”
“Đó không phải là lời một vị quý tộc có phẩm đức cao thượng nên nói.”
“Ngày nay khác xưa rồi, phần lớn những quý tộc có phẩm đức cao thượng đều đã không còn cơ hội đứng trước mặt ngài nữa.” Ewan nói.
“Ta biết ngài đang lo lắng điều gì, nhưng thật ra việc này hoàn toàn không phải là vấn đề đối với ngài. Đằng sau ngài có tiên tri Merlin và Thứ Bảy, theo ta biết ngài chưa từng thất bại trong quá khứ, tương lai cũng vậy. Cho nên ngài hoàn toàn không cần lo ta sẽ phản bội ngài.”
Nữ lãnh chúa nhíu mày, “Ta còn chưa nói là muốn ngươi phục vụ cho ta đâu.”
“Vậy giờ ta xin ngài cho ta một cơ hội để chứng minh giá trị của mình.” Ewan quỳ một chân xuống đất.
“Durham rất giỏi về chỉ huy tác chiến, dù không biết tại sao hắn còn sống, nhưng có hắn bên cạnh ngài, thì về phương diện quân sự ngài không cần lo.
“Tiên tri Merlin thì đầy những phép lạ, không gì không thể, ngoài ra ngài còn có những mưu sĩ cơ trí, luôn có thể đưa ra những lời khuyên chính xác.
“Chưa kể những dũng tướng thiện chiến và binh sĩ dưới trướng ngài, nhưng ngài vẫn thiếu một người có thể thu thập thông tin, phân tích tình báo, xử lý các mối quan hệ cá nhân. Mà ta lại có tài năng ở lĩnh vực này.
“Đặc biệt là khi ngài chuẩn bị rời khỏi Tây Cảnh, bước vào một hành trình náo động hơn, đối mặt với một môi trường chính trị phức tạp hơn. Không ai hiểu rõ về các quý tộc đế quốc bằng ta. Đến lúc đó, ta nhất định có thể phát huy tác dụng lớn.”
“Sao ta lại phải rời khỏi Tây Cảnh?” Nữ lãnh chúa hỏi ngược lại, “À, dù ta đã đồng ý giúp Wilder lấy lại Phong Nhiêu Giác, nhưng lãnh địa của hắn vốn ở ngay bên cạnh Tây Cảnh, cũng không thể coi là đi xa được.”
“Bàng Giải Giác cũng là lãnh địa của ngài.” Ewan nói, “Đó là Edward II phong cho ngài, lúc đó rất nhiều quý tộc đã có mặt.”
“…”
Thỏ tiểu thư bị câu nói này của cựu tổng quản tình báo làm cho trầm mặc. Từ khi nàng trời xui đất khiến có được cảng biển lớn nhất đế quốc đó, nàng còn chưa từng ghé qua một lần nào. Thậm chí nàng còn chưa hề xem đó là lãnh thổ của mình.
Bởi vì với uy tín của nàng và gia tộc Arias ở Hồng Sư đế quốc, muốn thực sự kiểm soát Bàng Giải Giác chẳng khác nào người si nói mộng.
Nhưng bây giờ thì khác.
Nếu nàng thực sự có thể đuổi lũ người Dực tộc kia khỏi Tây Cảnh, trở thành chủ nhân mới của mảnh đất này, đồng nghĩa với việc có lẽ nàng cũng có vốn liếng để tranh đoạt Lục Địa Mới.
Mặc dù nữ lãnh chúa không quá hứng thú với việc trở thành chủ nhân của Lục Địa Mới, nhưng vấn đề là Bàng Giải Giác thật sự có thể kiếm rất nhiều tiền.
Gần một nửa mậu dịch trên biển của đế quốc đều được tiến hành ở đó. Chỉ cần tùy tiện thu một chút thuế, nàng sẽ không còn phải lo lắng về chuyện tiền bạc trong cả đời này.
Chỉ mới nghĩ đến đó, thiếu nữ đã thấy tim mình đập nhanh hơn.
Đặc biệt, cựu tổng quản tình báo vẫn đang dụ dỗ bên cạnh, “Gia tộc Wettin đã tàn rồi, gia tộc Drummond cũng bị người Dực tộc kia giết sạch. Hiện tại, Lục Địa Mới không có người lãnh đạo.
“Nếu ngài có thể đuổi hết người Dực tộc kia, có lẽ ngài sẽ được sự ủng hộ của quý tộc nơi đó. Họ sẽ tự nguyện dâng Bàng Giải Giác cho ngài.”
“Giờ nói những điều này còn quá sớm, chúng ta hãy chiếm lại thành Nham Tuyết trước đi.” Nữ lãnh chúa khó khăn lắm mới giữ được một phần lý trí, cố kìm nén sự kích động trong lòng mà nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận