Làm Công Tiên Tri

Chương 315: 1.0 phiên bản online

Chương 315: Phiên bản trực tuyến 1.0
Lý Du đi ra khỏi khu nhà, ghé vào một cửa hàng tiện lợi gần đó mua một chai trà đá Khang Sư Phó. Mở nắp chai, hắn ngửa cổ ừng ực ừng ực uống hai ngụm lớn, sau đó… toàn thân từ trên xuống dưới đều bắt đầu đau nhức. Hắn chỉ là không chết được, chứ không phải không biết đau. Vừa rồi trong trận chiến, tuy hắn luôn chiếm thế thượng phong, nhưng cũng lãnh không ít đòn, hơn nữa lực tác dụng là tương hỗ, nắm đấm vung ra tuy đánh vào người Vương Khải và Tống Hiểu Phi, nhưng các khớp ngón tay lúc này cũng bắt đầu đau. Tuy vậy, tâm trạng Lý Du lại rất tốt. Hơn nữa về sau, hắn còn thấy An Nghi Tâm ở bên ngoài cửa hàng tiện lợi, tâm trạng cô cũng rất tốt, ánh mắt nhìn hắn vừa sùng bái lại kích động. Lý Du liền cầm một chai Coca Cola Zero, quẹt thẻ thanh toán rồi ném cho An Nghi Tâm. Cô nhận lấy, mở ra, đắc ý uống một ngụm. Lý Du biết, chuyện trên lầu vừa nãy An Nghi Tâm cũng đã chứng kiến. Con bé này sau khi bị Lý Du đuổi đi, không về nhà ngay mà chạy qua sân thượng của tòa nhà bên cạnh, nấp sau bờ tường. Lý Du cũng lười trách cô nữa, chỉ bảo, "Đi thôi." Trên đường về, An Nghi Tâm ngân nga một giai điệu nhẹ nhàng. “Bài gì vậy?” Lý Du nghe một lúc rồi hỏi. “Bài « Xoa Bóp » của ca sĩ Thái Lan Palmy, bài hát của chị Palmy đều rất hay, anh có thời gian thì nghe thử xem.” Lý Du lấy điện thoại ra Baidu một chút, "Cô gọi người 41 tuổi là chị, lại gọi tôi là anh?" "Tại anh bình thường rất ít khi cười, trông lúc nào cũng nghiêm nghị cả." “Tôi còn chưa đến 26 tuổi, đừng gọi tôi là anh nữa.” “Vậy tôi gọi anh là gì, đại ca ca không chết được à?” “…” “Đại ca ca không chết được, anh đánh nhau giỏi thật đó.” An Nghi Tâm nói, “một mình đánh hai người, còn đánh cho đối phương không đứng dậy nổi, nếu tôi cũng có được thân thủ của anh thì tốt, hai chúng ta có thể hợp tác, mỗi đêm đều tuần tra trong thành phố, diệt trừ cái ác, phù hộ cho điều thiện.” “Nhưng mà xem ra anh không phải ma cà rồng, nếu không anh đã biến Vương Khải và Tống Hiểu Phi thành bao máu của anh rồi.” “Hai người đó sau này chắc không dám làm chuyện xấu nữa, nếu cô thấy hoặc nghe được những chuyện tương tự thì có thể nói cho tôi.” “Vâng ạ.” An Nghi Tâm gật đầu lia lịa như gà mổ thóc. ...
Ngày thứ hai, Lý Du đi làm, Thỏ tiểu thư thấy vết bầm tím trên mặt hắn, giật nảy mình, “chuyện gì thế này?! Sao mặt cậu lại thành ra thế này rồi?” Lý Du cũng không muốn giải thích nhiều, chỉ đơn giản nói, "Không sao, chỉ là đánh nhau một trận thôi." Kết quả nữ lãnh chúa nghe xong lại càng căng thẳng, “Thần chiến sao? Là thần minh khác dẫn đại quân tới đánh? Cuối cùng ai thắng vậy, chủ Thứ Bảy có bị thương không?” "Ờ, không nghiêm trọng đến thế đâu, chỉ là đánh nhau bình thường thôi." Ban đầu Lý Du không muốn đeo kính râm vào ban đêm, có hơi giống bệnh tâm thần, nhưng thấy Irea bộ dạng như lâm đại địch, hắn vẫn lấy kính râm [trò chơi kính râm] ra đeo vào, che đi hốc mắt hơi sưng. Đêm qua, ngoài việc đánh một trận, Lý Du còn nhận được bản cập nhật hệ thống cuối cùng mà Hải cẩu gửi đến, sau khi xem xét không thấy vấn đề gì, Lý Du liền chuyển số tiền còn lại cho Hải cẩu. Lần này đến, hắn quyết định cho hệ thống trực tuyến. Đây xem như phiên bản 1.0 thử nghiệm vận hành, xem hiệu quả thế nào, nếu có vấn đề gì về sau, còn có thể tiếp tục đăng bản cập nhật mới. Lý Du nhờ Abdon tìm đến các tu sĩ của Sở Truyền Đạo, trước thông báo tin tức này cho bọn họ, sau lại tìm người ghi chép lại những quy định quan trọng. Điều cần nhấn mạnh và tuyên truyền rộng rãi với mọi người là các sản phẩm trong cửa hàng quy đổi cùng điểm Thần Quốc tương ứng, cũng như cách để kiếm được điểm Thần Quốc (nâng cấp). Hệ thống này đến cũng thật đúng lúc, có thể phối hợp thúc đẩy việc nâng cấp nông cụ và cải cách phương pháp canh tác mà Song Hưu giáo đang tiến hành. Điều này được định sẵn sẽ là một ngày được hậu thế ghi nhớ, ngày mà sau này khiến hàng trăm hàng ngàn tín đồ chìm đắm trong đó, không thể tự thoát ra, cam nguyện biến thành những con nghiện mạng nổi danh, chính thức kéo màn cho trò chơi xây dựng và nâng cấp Thần Quốc đình đám. Nhờ Song Hưu giáo toàn lực vận hành, trong thời gian ngắn mấy ngày, tất cả các tín đồ của Thứ Bảy ở Lục Dã đều biết tiên tri Merlin lại tung ra một trò mới. Hải cẩu quả không hổ là nhà thiết kế game kỳ cựu, tuy dự án nào làm cũng hỏng, nhưng lại học được trong những lần thất bại đó cách làm một trò chơi thật tốt. Tuân theo nguyên tắc đừng vội đưa cho người chơi quá nhiều thứ, cố gắng đơn giản hóa người chơi. Sản phẩm trong cửa hàng Thần Quốc phiên bản 1.0 không nhiều, chỉ có một trang, về sau Lý Du dứt khoát nhờ Trương Diên Lâm liên hệ xưởng in in tất cả ra thành áp phích. Đơn giản, trực quan, dán ở mỗi ngôi làng. Các vật phẩm trong cửa hàng ở giai đoạn này tuy ít, nhưng mỗi món đều được lựa chọn kỹ càng, bao gồm các loại nông cụ mới được chú trọng trong lần này, những thứ còn lại đều là những vật phẩm tốt có thể nâng cao mức sống. Ví dụ như cối xay gió dùng để xay bột, mỗi chiếc có thể xay hai mươi cân bột mì, đã giảm bớt chi phí sử dụng cối xay của lãnh chúa, mà còn không cần tự mình động tay. Còn có muối, hạt tiêu và các loại gia vị, giá cả gia vị ở đại lục Bratis luôn rất cao, nếu tín đồ có đổi được, cho dù không nỡ tự mình ăn, đem bán ra cũng có thể kiếm thêm một khoản nhỏ. Cá chó tươi, đây cũng là sản phẩm mà Lý Du đang muốn mở rộng. Tuy cá chó trong ao chưa đến mùa sinh sôi, nhưng Lý Du đã quyết định bắt đầu bồi dưỡng thói quen ăn cá của các tín đồ Song Hưu giáo trước. Nếu không, sau này ngành nuôi cá nước ngọt mở rộng ra, mà sản lượng cá tiêu thụ không tốt, có thể sẽ gây mất động lực cho người nuôi. Chi bằng bây giờ cứ làm, cùng lắm thì Song Hưu giáo bỏ tiền ra mua cá bên ngoài về cho mọi người ăn. Vì thế Lý Du còn cố ý điều chỉnh giá cá chó, đổi thành 1 điểm Thần Quốc được 3 cân, so với các sản phẩm khác trong cửa hàng, tỉ lệ hiệu quả/chi phí rất tốt. Những sản phẩm này vốn đã có trên đại lục Bratis, người dân rất dễ dàng tính toán được giá trị thực tế của chúng, và như vậy cũng giúp các tín đồ hiểu rõ hơn sự quý giá của điểm Thần Quốc. Để mọi người tự tiếp nhận một loại vật ngang giá mới. Ngoài những sản phẩm thông thường này, trong cửa hàng Thần Quốc cũng có một số đồ vật đặc biệt của Song Hưu giáo, ví dụ như nhà gạch đỏ, được đặt ở vị trí số một và dễ thấy nhất trên áp phích. Lý Du thậm chí còn đặc biệt dành riêng một khu vực nhỏ cho nó, kèm theo ảnh chụp bên ngoài và nội thất để giới thiệu. Dùng lời của Hải cẩu, sản phẩm mồi này tồn tại là để kích thích mọi người cố gắng nâng cấp! Tất nhiên giá của nó cũng rất đắt đỏ, đến tận 1999 điểm Thần Quốc. Nhưng tin rằng ai nhìn qua hình ảnh cũng sẽ bị hấp dẫn, bên tai tự động vang lên những lời của các tu sĩ trong lúc giảng đạo: "Muốn thứ gì trong đó sao? Nếu muốn thì tất cả đều có thể thuộc về bạn, hãy nâng cấp đi! Kiếm được điểm Thần Quốc thì mua hết đồ tốt mang về!" Các tín đồ một lần nữa sôi sục, sau khi tặng trứng gà, Song Hưu giáo rốt cuộc lại tung ra một chiêu lớn nữa! Lần này tặng nhiều đồ hơn, giá trị cũng cao hơn, ngay cả nhà cửa cũng đem ra! (Lúc này đa số mọi người vẫn chưa ý thức được điểm Thần Quốc thật ra là một loại tiền tệ, trong mắt mọi người, nâng cấp là có được điểm Thần Quốc, cũng giống như được tặng không vậy.) Tiếp theo chỉ còn một vấn đề, làm thế nào để nâng cấp đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận