Làm Công Tiên Tri

Chương 491: Muốn xong

"Cái tên Đại Địa Chi Hùng kia lợi hại đến vậy sao?"
"Năm năm trước hắn còn ở Vương Đô đã rất nổi tiếng rồi, nghe nói từ sau năm hai mươi tuổi thì không ai thắng nổi hắn." Claudio nói.
"Hôm trước ngươi đánh bại gã Đại Lực Sĩ bên ngoài đại doanh kỵ sĩ đoàn thứ hai, sức mạnh của gã cũng rất lớn, nhưng so với Đại Địa Chi Hùng vẫn còn kém xa."
"Đoàn trưởng Steiff của điểm đoàn thứ sáu kỵ sĩ đoàn thứ nhất, võ nghệ của hắn vẫn luôn rất mạnh, được xem là cao thủ trong toàn bộ kỵ sĩ đoàn hoàng gia, nhưng khi giao đấu với Đại Địa Chi Hùng cũng chỉ cầm cự được mười mấy chiêu đã thua."
"Mà đó còn là thực lực của Đại Địa Chi Hùng trước khi gặp tư tế Cornelia, sau khi uống thuốc kích thích hắn hiện giờ còn mạnh hơn, thậm chí đã vượt khỏi phạm trù hiểu biết của người thường, phía sau còn có Nữ thần Sinh Mệnh."
"Hiện tại, các sòng bạc trong thành đã mở tỉ lệ đặt cược cho những ứng cử viên quán quân, Đại Địa Chi Hùng luôn đứng thứ nhất."
"Thứ hai là ai?" Thỏ tiểu thư tò mò hỏi, "là ta sao?"
"Không, là Kỵ sĩ Bạch Ngân, ông ấy là huấn luyện viên của kỵ sĩ đoàn hoàng gia, là đối tượng sùng bái của rất nhiều kỵ sĩ trẻ tuổi. Còn về tước sĩ Irea ngươi, hiện tại đứng thứ bảy, mà đó là còn do ngươi đã đánh bại ba người Đại Lực Sĩ mới thăng hạng được."
"Vậy sao ngài không tìm Kỵ sĩ Bạch Ngân?"
"Thiên hạ đều biết Kỵ sĩ Bạch Ngân có phẩm cách cao thượng, cho dù là luận võ hay quyết đấu, trước giờ sẽ không tổn thương tính mạng đối thủ."
"Được rồi... À, ý ngài là đang ám chỉ điều gì sao?"
"Không có," Claudio lắc đầu, "thật ra ta không quá tán thành cách làm của Kỵ sĩ Bạch Ngân, trong mắt ta nếu vì cái gọi là nhân từ mà thả cho những tên ác đồ kia đường sống, thì chỉ khiến bọn chúng tiếp tục gây ác mà thôi. Đương nhiên, ta vẫn tôn trọng lựa chọn của Kỵ sĩ Bạch Ngân, và ngưỡng mộ ông ấy từ tận đáy lòng."
"Bất kỳ ai quán triệt tín niệm của mình đều là anh hùng thực sự."
"Vậy coi như Kỵ sĩ Bạch Ngân không được, trước mặt ta vẫn còn bốn ứng cử viên nữa cơ mà?" Irea hỏi tiếp.
"Như ta đã nói, bọn họ cũng không phải là đối thủ của Đại Địa Chi Hùng, thật ra tỷ lệ cược khác xa so với xếp hạng, đợi đến ngày mai, khi ngươi xem Đại Địa Chi Hùng thi đấu sẽ hiểu vì sao ta nói vậy."
Thấy nữ lãnh chúa định nói gì, Claudio trực tiếp xua tay, cắt ngang lời nàng, "Ngươi không cần vội trả lời ta, trái lại hiện giờ còn chút thời gian, Đại Địa Chi Hùng đã mất thân phận quý tộc, còn phải trải qua hỗn chiến. Nếu như hắn chết trước khi gặp ngươi, đương nhiên sẽ tốt hơn.
"Nhưng nếu các ngươi thực sự đụng độ nhau, ta hy vọng ngươi cân nhắc đề nghị trước đó của ta. Để đáp lại, ta bằng lòng trả cho ngươi 10 ngàn Kim Sư, thêm cả hữu nghị của ta nữa." Nhị hoàng tử nói.
"Hơn nữa tình hữu nghị này không có kỳ hạn, ngươi sẽ mãi là bạn của ta, sau này nếu ngươi có rắc rối gì, dù ở Tây Cảnh hay Vương Đô đều có thể tìm ta giúp đỡ."
"Ngài thật hào phóng, ít có ai vì báo thù cho bạn bè mà chịu chi những 10 ngàn kim tệ." Nữ lãnh chúa cảm thán.
Ánh mắt của Nhị hoàng tử lại quay về những cánh hoa trên tay, ánh mắt phức tạp. Một lúc lâu sau hắn mới nói, "ngươi đi đi, ngày mai chúng ta gặp lại."
"Vậy ta xin cáo từ trước."
Thỏ tiểu thư bước ra khỏi tiệm hoa, vuốt vuốt mũi rồi hỏi Orwell đang ở bên cạnh: "Sao ở Vương Đô có nhiều người thích hoa đến vậy? Hoàng hậu làm vườn nhớ quê ta còn có thể hiểu, điện hạ Claudio sưu tầm nhiều hoa thế để làm gì, thứ này kiếm tiền lắm sao?"
"Không rõ nữa," Orwell đáp, "nhưng các nhân vật lớn đều thế cả, ít nhiều cũng có vài sở thích kỳ lạ thôi. Làm vườn cũng coi như còn tốt, trước đây tôi gặp một vị c·ô·ng tước, ông ta thích h·e·o, kết quả có lần trời tối, tôi không ngủ được, lại thấy ông ta ở chuồng h·e·o, quần áo xộc xệch... rất khó diễn tả lại cảnh tượng lúc đó."
"Cũng may là ông ta không thấy tôi, nếu không chắc tôi không bao giờ ra khỏi tòa thành đó được nữa. Đúng rồi, chuyện của ngài thế nào, điện hạ kia có đồng ý giúp ngài rời khỏi đại hội luận võ không?"
"Đừng nói nữa," nữ lãnh chúa thở dài, "ta còn chưa kịp mở miệng thì hắn đã muốn ta giúp hắn g·iết một người tại đại hội võ thuật."
"Ai vậy?"
"Đại Địa Chi Hùng."
Orwell hít một ngụm khí lạnh, "Ngài không đồng ý với hắn chứ."
"Sao vậy, ngươi cũng biết tên này à?"
"Trong Vương Đô có mấy người tuyệt đối không thể đụng, Đại Địa Chi Hùng là một trong số đó. Tên đó căn bản không phải người, mà là một con dã thú, một con cự long hình người. Không biết may mắn hay bất hạnh, tôi đã từng thấy hắn ra tay."
"Có thích khách muốn tập kích tư tế Cornelia, Đại Địa Chi Hùng thậm chí còn chưa rút vũ khí, chỉ dùng một tay túm lấy đầu tên quỷ đáng thương nhấc bổng lên khỏi mặt đất rồi bóp nát, óc và máu me văng tứ tung."
"Đến giờ mỗi khi hồi tưởng lại, ban đêm tôi vẫn gặp ác mộng."
"Nghe thật đáng sợ." Thỏ tiểu thư cũng phụ họa, rồi nghĩ tới có khả năng mình sẽ phải giao đấu với một đối thủ đáng sợ như vậy, nữ lãnh chúa lại bắt đầu đứng ngồi không yên.
Cũng may đã hai ngày kể từ lần gặp mặt cuối, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đêm nay nàng có thể gặp Lý Du.
Nữ lãnh chúa chỉ có thể đặt hy vọng lại vào nhà tiên tri của Song Hưu giáo.
"Kể cho ta nghe về những người dự thi khác đi." Thiếu nữ nói với gã kỵ sĩ lang thang, "Ta đến giờ vẫn hoàn toàn mù tịt về các đối thủ của mình."
Trước đó nàng vốn không nghĩ mình sẽ tham gia trận đấu, đương nhiên cũng không hề chuẩn bị về phương diện này. Giờ vì lo lắng mà nàng lại bắt đầu tạm thời ôm chân phật.
Kết quả sau khi nghe Orwell giới thiệu thì nàng chỉ thấy càng thêm tuyệt vọng.
Đại Địa Chi Hùng không cần nói, hắn chính là điểm thu hút lớn nhất của đại hội luận võ lần này. Còn lại ngoài hắn ra, năm người đứng trước nữ lãnh chúa cũng đều có võ nghệ siêu quần, toàn những cao thủ danh tiếng lẫy lừng.
Mà những người đứng sau nữ lãnh chúa cũng không yếu, mặc dù đại hội luận võ mang tính quốc gia đã bị hủy bỏ hơn bốn trăm năm, nhưng đại hội luận võ mang tính địa phương vẫn diễn ra khá thường xuyên.
Trong những người dự thi này, có không ít người đã từng là quán quân của thành trấn hoặc khu vực nào đó, vừa có bản lĩnh vừa có kinh nghiệm. Nữ lãnh chúa nhìn một vòng xuống, muốn tìm quả hồng mềm để bắt nạt nhưng một quả cũng không thấy.
Điều này cho thấy điều gì? Điều này cho thấy nàng mới là quả hồng mềm nhất trên cây.
Thỏ tiểu thư thậm chí còn ngưỡng mộ bản lĩnh của gã thích khách tối qua, cùng là phụ nữ mà người ta có thể leo tường băng nóc, còn nàng đến bò cột cũng thấy tốn sức.
Claudio đánh giá cao nàng quá rồi, vậy mà còn có ý muốn mời nàng đối phó Đại Địa Chi Hùng, trong lúc hoảng loạn nữ lãnh chúa dường như thấy được cảnh mình bị Đại Địa Chi Hùng tóm lấy tai nhấc bổng lên trời.
Nàng lo lắng đến mức suýt khóc, gọi mấy tiếng Merlin, rồi mở mắt ra thì lại thấy Lý Du thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận