Làm Công Tiên Tri

Chương 550: Tại sao lại là ngươi

Chương 550: Tại sao lại là ngươi Thỏ tiểu thư cuối cùng vẫn không nỡ ba vạn Kim Sư tiền thưởng kếch xù kia, quyết định ở Vương Đô đợi thêm mấy ngày. Thuận tiện cũng có thể du ngoạn thật kỹ tòa thành thị tráng lệ và phồn hoa nhất trên đại lục Bratis này. Trước đó, nàng một mực bận rộn chuyện tỷ võ, căn bản không có thời gian du ngoạn trong thành. Bây giờ Irea giống như một học sinh cấp hai vừa thi xong cấp ba, có cảm giác hoàn toàn được giải phóng.
Mặc dù Lý Du từng nói với nàng rằng Edward II trước khi chết đã ở gần nàng nhất, có thể sẽ mang đến một vài phiền toái, nhưng cũng đã nói chuyện này không thể tránh khỏi. Coi như nàng bây giờ chọn rời khỏi Vương Đô, sau này cũng có khả năng rất lớn bị liên lụy vào. Irea suy nghĩ cả đêm cũng nghĩ thông suốt, lo lắng về những chuyện không thể khống chế cũng vô dụng, không bằng thuận theo tự nhiên. Hơn nữa, ở Sư Tâm bảo, nàng chỉ là một nhân vật nhỏ. Dù có bất hạnh bị cuốn vào trong cơn bão táp, cũng tuyệt đối không phải là tâm điểm gần nhất của cơn bão. Đến lúc đó giả ngu là được, nàng - nữ lãnh chúa không hiểu gì về âm mưu chính trị. Nhưng giả ngu bán manh vẫn là sở trường của nàng. Lại nói, nếu thật sự manh động không xong, chẳng phải vẫn còn Merlin sao?
Vừa nghĩ tới Merlin, Thỏ tiểu thư cảm thấy trong lòng an tâm hơn không ít. Thế là hai ngày tiếp theo, nàng dự định ở Sư Tâm bảo chơi cho đã. Dù sao vĩ đại Thứ Bảy từng nói, người sống chính là cần nghỉ ngơi và giải trí. Irea không chỉ tự mình nghỉ ngơi, còn cho đám vệ binh dưới trướng nghỉ ngơi, còn vung tay lên, mỗi người phát ba đồng kim tệ tiền thưởng. Đến mức Cát Lập Bằng, nữ lãnh chúa còn trực tiếp đưa cho hai túi đầy, tổng cộng ba trăm Kim Sư, xem như cảm tạ. Mặt khác, thiếu nữ còn đem năm món Thánh khí trên người, lưu luyến không rời trả trở về. Lý Du trước đó đã nói rõ, những Thánh khí này chỉ là tạm thời cấp cho nàng dùng, hiện tại luận võ kết thúc, đương nhiên là phải trả lại. Bất quá, Cát Lập Bằng chỉ nhận bốn món trong đó, đem một thanh trong đó đưa lại cho thiếu nữ.
Irea thấy thế thì đầu tiên là sững sờ, sau đó đại hỉ: “Cái này… Cái này ta có thể giữ lại sao?” Nàng nói xong câu đó mới nhớ ra đối diện Watt Tòng Giả là người không hiểu nàng đang nói gì. Quả nhiên, Cát Lập Bằng vẫn nói câu kinh điển kia: "Ta là người nước ngoài, nghe không hiểu ngươi đang nói gì." Bất quá, dừng một chút, hắn lại dùng tiếng thông dụng lơ lớ nói: "Thanh này, tiên tri đại nhân để ngươi dùng phòng thân." Hạnh phúc đến quá bất ngờ, Thỏ tiểu thư thậm chí có chút không thể tin vào tai mình.
—— Thẩm Phán Chi Thủ, chỉ khi dùng qua mới biết được Thánh khí này rốt cuộc cường đại cỡ nào, giúp nàng, một người chưa từng luyện võ nghệ gì, nhảy lên thành quán quân đại hội luận võ. Khi thiếu nữ nắm súng kíp trong tay, tự tin có thể so tài với bất kỳ cao thủ nào. Một khi quen thuộc loại sức mạnh cường đại này, lại mất đi thì sẽ cảm thấy trong lòng trống trải, đi trên đường cũng không cảm thấy an toàn. Nhưng Irea thật sự không tiện mở miệng muốn trực tiếp với Lý Du, bởi vì như vậy có chút quá tham lam. Thiếu nữ không ngờ rằng Lý Du lại chủ động để lại cho nàng. A ha, Merlin tiên tri quả nhiên là yêu ta ~ Thỏ tiểu thư đắc ý cất súng kíp đi, tiếp đó đi đến một căn phòng trên lầu hai của lữ điếm.
Đẩy cửa bước vào, sau khi thấy rõ hai người trong phòng, nữ lãnh chúa có hơi chút bất ngờ. Trong đó, cô gái tên Selena là thích khách của Sinh Mệnh giáo hội bị bắt trước kia. Mấy ngày nay, nàng bị giam ở chỗ này. Thỏ tiểu thư vì bận chuyện tỷ võ, tạm thời không để ý đến nàng, lúc này nhớ ra, nên đến xem thử một chút. Selena ở trong phòng thì không có gì kỳ quái, Irea thấy lạ là một người khác cũng ở đó: "Thomas, sao lại là ngươi?"
Chàng kỵ sĩ trẻ tuổi vốn đang ngồi trên ghế, thấy nữ lãnh chúa vào liền vội vàng đứng lên, còn nhanh chóng úp quyển sách trên tay xuống bàn: “Irea đại nhân, ta, ta đang bảo vệ phạm nhân.” Thomas nói. Irea nhìn một chút Selena đang cúi đầu trầm mặc, rồi lại nhìn đội trưởng bảo vệ của mình, người sau rõ ràng cũng có chút khẩn trương: “Lần này nhân thủ đi ra ngoài có hơi không đủ sao? Sao mỗi lần ta tới đều thấy ngươi ở đây, bình thường ngươi đã phải bảo vệ ta rất vất vả rồi, sao còn phải tự mình canh phạm nhân?”
“Bởi vì ngài… Không lâu trước vừa mới cho tất cả mọi người nghỉ ngơi, bọn họ đều chạy ra ngoài chơi.” “A.” Thỏ tiểu thư khẽ ừ một tiếng, sờ cằm, không biết đang suy nghĩ gì. Thomas thấy thế vội nói thêm: “Không sao, ta cũng chỉ là hỗ trợ thay ca một chút thôi, đợi bọn họ về ta sẽ đi nghỉ, không vi phạm quy định.”
“Không cần phiền phức như vậy, ta vừa định đi dạo, ngươi giao cô ta cho ta, ta sẽ xem nàng.” Thomas nghe vậy thì khựng lại, sau đó nói: “À, tốt, vậy ta cũng thu dọn một chút.” “Không, không cần, ngươi cứ nghỉ ngơi đi, Ferdinand, Orwell và đại nhân Wilder cũng muốn đi cùng, chúng ta hẹn nhau đi chung, lại thêm cậu ta của ta dẫn đường, nhiều người như vậy, chắc chắn không có gì nguy hiểm. Ngươi cũng không cần phải đi." “Hơn nữa, đừng quên, người đang đứng trước mặt ngươi chính là quán quân đại hội luận võ lần này.” Nữ lãnh chúa vừa nói còn vừa gồng lên cánh tay không hề có chút cơ bắp nào.
“Ách….” Thomas còn đang do dự, Irea đã quay đầu nhìn Selena: “Ngươi bị nhốt cũng bảy tám ngày rồi nhỉ. Hôm nay gặp lúc tâm trạng ta tốt, dẫn ngươi ra ngoài hóng gió một ngày, đi thôi, tranh thủ lúc ta chưa đổi ý.” Selena không trả lời, chỉ nhanh chóng liếc Thomas không xa. Người sau khẽ gật đầu với nàng, thế là Selena cũng nhẹ nhàng gật đầu theo. “Chờ chút.” Thỏ tiểu thư nghi ngờ nói, “có cảm giác như ta đang bị lừa sao, từ lúc ta bước vào phòng này, hai người các ngươi vẫn nháy mắt ra hiệu với nhau, là có chuyện gì đang giấu ta sao?”
Nghe được câu này, tai của Selena trong nháy mắt liền đỏ lên. Còn Thomas thì mặt mày xấu hổ: "Irea đại nhân, ta có thể giải thích." "Tốt, vậy thì bắt đầu giải thích đi." Nữ lãnh chúa tự kéo cho mình một chiếc ghế, ngồi xuống, bắt chéo chân, còn rót cho mình một ly rượu mạch: "Thật xin lỗi, Irea đại nhân, ta nghĩ có lẽ ta đã yêu tiểu thư Selena…" Đội trưởng bảo vệ như vừa đưa ra một quyết định quan trọng, nghiêm túc nói. Thỏ tiểu thư phun hết ngụm rượu mạch vừa uống vào lên tường đối diện.
"Khụ khụ khụ…. Khục, ngươi vừa mới nói gì?" “Ta yêu Selena.” “Ta cũng đồng dạng yêu Thomas tước sĩ.” Selena lấy hết dũng khí nói nhỏ. "Mỹ nhân kế!" Nữ lãnh chúa vỗ đùi, tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Thomas, rõ ràng là mỹ nhân kế mà ngươi không nhìn ra sao?" "Ta…" Thomas ấp úng. Không cần đội trưởng bảo vệ trả lời, nhìn bộ dạng của hắn, Irea đã biết hắn hết thuốc chữa rồi. “Ngươi không tin? Ta gọi Charlene đến."
Bạn cần đăng nhập để bình luận