Làm Công Tiên Tri

Chương 437: Điền trang bội thu liền nhìn ngươi

Chương 437: Điền trang bội thu liền nhìn ngươi
Đại khái hai ngày trước, Tài phán sở tiếp nhận báo cáo, một chỗ nô lệ nông trang trong tháng này đã làm việc cho chủ điền trang mười bốn ngày, nhưng chỉ có mười ngày được chủ điền trang báo cáo lên Song Hưu giáo, để chuẩn bị cho những ngày nghỉ và nghỉ thêm sau này. Không chỉ vậy, vì phải liên tục làm việc cho chủ điền trang, đám nô lệ nông trang cũng không có thời gian thu hoạch hoa màu trên đất của mình. Tài phán sở vô cùng coi trọng tình huống này, sau khi tiếp nhận báo cáo liền lập tức phái người đến điều tra, trước mắt đã xác minh sự thật, vì thế Kim Đồng cùng một đồng nghiệp đến giải quyết.
Bọn họ vừa đến bên ngoài điền trang đã bị dân binh phát hiện, báo cáo cho quản gia điền trang, vị quản gia có dáng người hơi mập mạp rất nhanh đã ra đón tiếp.
"Trời nóng bức, hai vị trọng tài đại nhân xin mời vào uống chén nước cà rốt ạ."
Vị trọng tài trẻ tuổi Marko mới gia nhập Tài phán sở tháng trước đi bên cạnh Kim Đồng nói thẳng, "Ngươi là quản sự ở đây? Chúng ta nhận được báo cáo, điền trang này tồn tại tình trạng cưỡng ép làm thêm giờ và tăng ca vô lý, nước cà rốt không cần, phiền ngươi theo chúng ta đi một chuyến."
Quản gia mập nghe vậy sắc mặt thay đổi, sau đó liền kêu oan, "Chúng tôi luôn tuân thủ nghiêm chỉnh giới luật của Song Hưu giáo như các điền trang khác, làm gì có chuyện cưỡng ép tăng ca và tăng ca vô lý."
"Đừng nói dối, chúng ta đã điều tra rõ ràng rồi." Marko thấy kỹ năng diễn xuất vụng về của quản gia mập hơi xem thường, nhưng vẫn nghiêm khắc dựa theo quy định, trước thương lượng với đối phương.
"Chúng ta điều tra được, nô lệ nông trang ở đây đã làm việc mười bốn ngày trong tháng này, nhưng ngươi chỉ báo cáo mười ngày, hơn nữa còn không theo quy định, cứ ba ngày phải cho họ về bốn ngày để thu hoạch hoa màu của mình."
"Hai vị đừng để bọn nô lệ đó lừa gạt, tôi giữ lại họ là có lý do." Quản gia mập nói, "Những tên đó gian xảo lắm, lúc thu hoạch ruộng nhà mình thì nghiêm túc tỉ mỉ, còn làm việc cho điền trang thì toàn gian lận dùng mánh lới, làm qua loa cho xong.
"Các ngài không thấy lúc họ thu hoạch, ôi chao, thật không thể nhìn nổi, hoa màu tốt bị họ lãng phí hết, thu được không bằng chà đạp.
"Trước đây giám sát mà gặp tình huống này có thể đánh chửi họ, những tên đó sợ thì sẽ chăm chỉ làm việc, nhưng bây giờ mọi người đều tin tưởng vào Thứ Bảy, chủ nhân ta nhân từ, không thể thấy người dưới khổ, nhưng đám lười này không quất thì không chịu làm tử tế.
"Thật là một lũ bùn nhão, nhắc tới là giận, khó khăn lắm mới bội thu lại không thể để chúng kéo chân sau. Ta cũng là tín đồ Song Hưu giáo, đương nhiên sẽ không vi phạm giới luật của giáo hội, tuyệt đối sẽ không làm chuyện xấu vô lương tâm như tăng ca vô lý, sẽ bị trời phạt đó.
"Mười ngày là tôi báo cáo đúng sự thật, không hề giấu giếm, còn bốn ngày thêm ra là trừng phạt, là trừng phạt đó, vì họ làm biếng, thế nên điền trang trừng phạt họ, bắt họ làm bù phần làm không xong.
"Nói thật, chúng tôi cũng không muốn giữ họ lại, giữ họ lại tôi còn phải sắp xếp người giám sát họ, như thế tất cả không được nghỉ ngơi, ai chẳng mong có thể nhanh chóng làm xong việc, thật sự là tại bọn họ lười biếng! Chuyện này thật không phải lỗi của chúng tôi."
Vị trọng tài trẻ tuổi nghe hắn nói có vẻ cũng hơi lung lay, cảm giác dường như cũng có lý. Vì thế, hắn nhìn sang đồng nghiệp bên cạnh, thì thấy nam tử có đôi mắt màu vàng kim đang ung dung nhìn về cánh đồng lúa mạch xa xa, có vẻ hơi thất thần.
"Gerrard." Marko gọi tên thánh của hắn.
"Ừ?" Kim Đồng thu lại ánh mắt, nhìn quản gia mập trước mặt, "Ngươi còn chưa bắt hắn lại sao?"
Marko có chút bất mãn với vẻ thờ ơ của Kim Đồng, nhưng hắn biết, Kim Đồng cho dù ở Tài phán sở nổi tiếng là quái nhân thì cũng là một người tương đối lập dị. Có vẻ như hắn treo sẵn chữ "đừng phiền ta" trên mặt, ngày thường cũng không thân thiết với ai. Nhưng trước mặt người ngoài, Tài phán sở vẫn phải thể hiện sự đoàn kết, vì vậy Marko cố nén sự bất mãn trong lòng, giải thích: "Vừa rồi vị này…"
"Barnes." Quản gia mập tự giới thiệu.
"Vị quản gia Barnes này nói..."
"Ta nghe thấy hắn nói." Kim Đồng cắt ngang Marko, "Ngươi muốn nói gì?"
Marko hít sâu một hơi, "Tôi thấy chuyện này chúng ta vẫn nên điều tra thêm, nếu nô lệ kia thật sự biếng nhác tiêu cực…"
"Việc này đơn giản." Kim Đồng nói, rồi quay đầu nhìn Barnes, dùng roi ngựa chỉ vào cánh đồng lúa mạch xa xa.
"Đây là điền trang của các ngươi?"
Barnes khẽ gật đầu.
"Tìm cho quản gia của các ngươi một cái liềm." Kim Đồng nói với một giám sát trong điền trang, "Để hắn cùng đám nô lệ thu hoạch hoa màu, từ bây giờ đến khi mặt trời xuống núi còn nửa ngày, chúng ta ở đây cùng giám sát, xem ai cắt nhiều hơn."
Barnes nghe vậy sắc mặt đại biến, "Trọng tài đại nhân, như vậy không công bằng, tôi vốn không biết gặt lúa mạch!"
"Không sao, ta cho ngươi chút thời gian, ngươi có thể học, thứ này không khó, với lại nể tình ngươi là người mới học, lúa mạch ngươi cắt được sẽ được tính gấp đôi, sau này nô lệ ở điền trang của các ngươi cứ dựa vào lượng công việc này mà làm." Kim Đồng lười biếng nói.
Barnes sốt ruột, "Không được, cái này… Cái này sao được, ta, ta làm không nổi việc hèn hạ này."
"Khả năng tuy có cao thấp, nhưng lao động không phân biệt cao thấp." Marko nghiêm mặt nói, "Lời này là tiên tri đại nhân đã nói."
"Các ngươi có biết đây là điền trang của ai không?"
"Đương nhiên, chúng ta đến đã điều tra rõ rồi, là của tước sĩ Thomas."
"Tước sĩ Thomas là đội trưởng bảo vệ của Irea đại nhân đó, là một trong những người mà Irea đại nhân tín nhiệm nhất." Barnes nhấn mạnh.
"Chúng ta biết, sau này chúng ta cũng sẽ đi hỏi ông ấy." Marko nói, "Nếu ông ấy biết chuyện này thì chính là vi phạm lời thề thần thánh với chủ của ta."
"Theo giới luật Song Hưu giáo, cũng phải nhận trừng phạt tương ứng." Barnes im lặng.
Kim Đồng thì vỗ vai hắn, "Quản lý Barnes, ngươi chỉ có nửa ngày thôi, ở đây trì hoãn lâu, thì thiếu cắt lúa mạch một lát."
"Việc điền trang của chủ ngươi năm nay có bội thu hay không đều nhờ vào biểu hiện của ngươi đấy, ngươi phải cố gắng lên, không thể để đám lười kia so sánh bằng được."
Mặc dù quản gia mập đã rất cố gắng, nhưng rõ ràng hắn đánh giá thấp sự vất vả của việc gặt lúa mạch, cuối cùng hắn không hoàn thành nổi một phần tư lượng công việc của đám nô lệ. Dù Kim Đồng giúp hắn tính gấp đôi thì vẫn không đạt tiêu chuẩn.
Lúc này Marko đã bái phục sát đất vị đồng nghiệp khó tính của mình, hưng phấn nói, "Gerrard, anh giỏi quá, sao lại nghĩ ra diệu kế này, để lời nói dối của Barnes tự sụp đổ!"
"Không có gì." Kim Đồng vẫn là dáng vẻ hờ hững, "Vả lại tên mập kia cũng không hoàn toàn nói dối, đám nô lệ đó lúc làm việc cho điền trang chắc chắn không có hăng hái bằng lúc làm cho nhà mình."
ps..
Thấy có người còn thắc mắc, ta lại tóm lại một lần logic Lý Du chọn người.
Lý Du chọn Mã Ngọc Hàm thay vì Lưu Vũ Sâm là vì Lưu Vũ Sâm dù tài năng hơn nhưng nhìn có vẻ không cam tâm chỉ làm công việc kiểm tra lai lịch và nhận chút tiền lương này. Sau này khi giao dịch với tổng công ty, phải lấy Hiểu Hiểu làm điều kiện trao đổi, lại có thêm hai người nữa. Hiểu Hiểu vì là điều kiện nên bắt buộc phải nhận, người sau Lý Du chọn là Trương Hải, đã nói trước đó, Trương Hải là thẻ đối sách, có hiệu quả nhưng lúc ít người thì không thể trông cậy vào gánh trọng trách, anh ta quá lệch, khi có nhiều người Lý Du chọn anh ta vào vị trí cuối cùng. Hai người còn lại, một người thi không tốt, một người thì hút thuốc ở nơi công cộng, đã viết hết rồi. Còn Hiểu Hiểu, trong đoạn thẩm vấn cũng viết rõ, cô ta điều tra tổng bộ là do người sai bảo, chứ không phải vì tiền. Vì đã biết Hiểu Hiểu có tinh thần chính nghĩa hơi mạnh, vậy người sai bảo cô ta thực ra cũng không khó đoán, trước đó ta không muốn spoiler, vì sắp viết đến rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận