Làm Công Tiên Tri

Chương 773: Trước giờ quyết chiến

Chương 773: Trước giờ quyết chiến.
Ewan nghĩ đến việc mình có khả năng được thả ra, nhưng từ trước đến nay không hề nghĩ tới mình sẽ được thả với lý do như vậy. Bên cạnh Solomon có không ít quan phiên dịch, lần này hắn tây chinh Tây Cảnh, hẳn cũng mang theo không ít mới đúng, không có lý gì lại thiếu người vào thời điểm này.
Nhưng là có cơ hội có thể rời khỏi cái địa lao âm u bẩn thỉu này, Ewan đương nhiên vẫn muốn nắm lấy, hơn nữa làm phiên dịch ít nhất tạm thời không cần phải lo lắng cái mạng nhỏ của mình.
Cựu tổng quản tình báo hơi chần chừ một chút, liền lập tức đi theo. Hắn bị nhốt quá lâu, tin tức cùng bên ngoài đã đoạn tuyệt, chỉ là dựa vào những tù nhân bị bắt sau lần lượt nghe ngóng được một ít chuyện. Biết đại quân của Solomon đã đến Tây Cảnh, nhưng ngoài việc đó thì Ewan không rõ sự tình khác.
Nhưng hai người Dực tộc trước mặt nhìn qua cũng không có tâm tình trò chuyện cùng hắn, cựu tổng quản tình báo nhìn sắc mặt mà nói chuyện, cũng sáng suốt ngậm miệng. Hắn không nóng nảy, quá trình làm phiên dịch vốn có thể tiếp xúc được không ít tình báo, rất nhanh Ewan liền biết đại quân muốn chuẩn bị xuất chinh, mục tiêu là Lục Dã, Irea tập hợp một nhóm quân phản kháng ở đó, bất quá số người không nhiều lắm.
Nhưng điều quỷ dị là Solomon lại không có ý định tham gia trận chiến này, lúc này hắn đang cùng đám quân Dực tộc ở lại Hồ Tr·u·ng thành, giao quyền chỉ huy lại cho Tristan và Bahrain. Mặc dù những người Dực tộc đó có cánh, có thể bay lượn, có thể tùy thời đến được chiến trường.
Nhưng Hồ Tr·u·ng thành cách Lục Dã vẫn quá xa, nếu thật có tình huống gì xảy ra, Solomon cùng người của hắn căn bản không kịp đến trong vòng một ngày. So sánh, nếu hắn đóng quân ở Nham Tuyết thành thì sẽ tốt hơn nhiều.
Nhưng những nghi hoặc này Ewan chỉ giấu ở trong lòng, cũng không hỏi ra, trong lòng hắn mơ hồ có một loại dự cảm. Solomon cùng đám quân Dực tộc rất có thể đang gặp phải phiền phức gì đó. Nhưng không đợi hắn nghĩ nhiều, đại quân đã lại xuất phát. Ewan cảm nhận được bầu không khí nhẹ nhàng giữa những người lùn cùng các lãnh chúa quý tộc, bọn họ hiển nhiên tràn đầy lòng tin vào trận chiến này.
Có thể ngược lại, ba trăm người Dực tộc lại có vẻ rất trầm mặc dọc theo con đường này, rất nhiều người đều không nói một lời, đồng thời luôn không ngừng quay đầu lại về hướng Hồ Tr·u·ng thành nhìn, trong ánh mắt đầy lo lắng. Mặt khác Ewan còn chú ý một việc, đó chính là mới đi một quãng đường ngắn, đã có người trong đám Dực tộc thể lực không chịu nổi, phải ngồi lên xe ngựa. Và dù chỉ là một tiếng ho bình thường, cũng khiến rất nhiều người Dực tộc thần kinh căng thẳng lên.
Ewan phát huy sở trường của mình, ghép những thông tin vụn vặt lại với nhau, cuối cùng đưa ra một kết luận có chút rợn người.
—— Merlin và Song Hưu giáo trước đó cảnh cáo Solomon có thể là thật, lần này đối thủ của đám người Dực tộc không chỉ có Irea và các đồng minh của nữ lãnh chúa, mà còn có đến từ Thứ Bảy thần phạt!
Chính Ewan cũng cảm thấy phỏng đoán này có chút ly kỳ quá mức, mặc dù trên đại lục Bratis mọi người gần như đều có tín ngưỡng thần linh. Có điều những thần linh đó bình thường cũng chỉ truyền đạt một chút thần dụ thông qua giáo phái cùng thần quan của họ, cho dù thỉnh thoảng thể hiện thần tích, cũng không đích thân ra tay tham gia một trận chiến tranh. Nếu làm như vậy những thần linh khác chẳng lẽ sẽ không tức giận sao?
Nhưng kinh nghiệm trước đây nói cho cựu tổng quản tình báo biết, khi tất cả những đáp án có thể bị loại trừ, đáp án còn lại cho dù không thể tưởng tượng nổi, thường thường lại chính là chân tướng.
Nghĩ đến đây, Ewan không khỏi bắt đầu lo lắng cho trận chiến sắp tới. Và điều gì sợ sẽ gặp điều đó, khi đại quân vẫn đang vừa đi vừa nói cười thì bỗng nhiên có chiến sĩ Dực tộc phụ trách cảnh giới đến tìm Ewan, yêu cầu hắn đi nói cho Tristan và Bahrain biết. Phía trước phát hiện quân đội không rõ, nhân số đông đảo.
Lúc Tristan vừa nhận được tin tức này còn tưởng rằng lại là đám người đến đánh lén, đến khi Ewan nói cho hắn biết đối diện có hơn 20 nghìn người, hắn mới thoáng giật mình.
“Hai vạn? Tổng cộng Irea và đồng minh của nàng cũng chỉ còn lại hơn hai vạn người thôi, nói cách khác phía trước là chủ lực của bọn họ?” Gia chủ gia tộc Penrose không kinh sợ mà còn vui mừng, “bọn họ trúng cái gió gì, mà lại từ bỏ thành kiên cố không thủ, định cứng đối cứng với chúng ta sao?”
“Vậy chẳng phải tốt hơn sao, chỉ cần chúng ta đánh bại bọn họ ở đây, chiến tranh sẽ sớm kết thúc.” Bahrain cũng vui vẻ ha hả nói.
“Có khi nào là do người bên họ chạy quá nhiều, khiến Irea không dám chờ thêm nữa không?” Có người ý đồ phân tích hành động rõ ràng không hợp lẽ thường của nữ lãnh chúa này, suy đoán này cũng đã nhận được sự tán đồng của không ít người.
Tristan sai người lấy ra bản đồ mang theo, phát hiện vùng này cơ bản đều là bình nguyên, mảnh đầm lầy gần nhất cũng cách khá xa, nói cách khác cơ bản không có địa điểm nào để bố trí mai phục. Hơn nữa binh lực của quân phản kháng cũng không phải bí mật, người chạy trốn trước đó đã lộ ra hết rồi, còn nói Merlin đưa cho mỗi lãnh chúa đầu quân một cây gậy nhỏ có thể nhìn rất xa. Đó là thánh khí mới của Song Hưu giáo, đáng tiếc phàm là ai có ý định mang gậy nhỏ về, đều bị bắt khi chạy trốn.
Mọi người suy đoán trên gậy nhỏ có thể có thần thuật truy tung, thế là người sau khi chạy lại không mang gậy nhỏ, quả nhiên cũng không có ai đuổi theo. Tóm lại, Tristan tin tưởng phía trước cơ bản là toàn bộ binh lực quân phản kháng, Irea dường như muốn được ăn cả ngã về không, quyết một trận tử chiến ở đây cùng hắn.
Cũng can đảm lắm, chỉ là đầu không thông minh lắm. Tristan thu bản đồ, hạ lệnh cho đại quân tiếp tục tiến tới. Bọn họ đi thêm một đoạn, rốt cục có thể nhìn thấy những chấm đen lít nha lít nhít ở phía xa, mà phía sau những chấm đen nhỏ đó là đủ loại cờ xí đang tung bay. Trong đó dễ thấy nhất là lá cờ hình con thỏ lớn.
Tristan nheo mắt, mơ hồ có thể nhìn thấy dưới cờ xí là một nữ kỵ sĩ. Quả nhiên Irea cũng tới, nói cách khác đại chiến thực sự đến sớm, chỉ cần đánh tan được quân cố thủ cuối cùng của Tây Cảnh ở đây, bọn họ sẽ giành được thắng lợi cuối cùng. Tristan cũng có thể rời khỏi nơi quỷ quái mà hắn không mấy thích này.
“Ta nghe nói cha của nàng c·hết rất sớm, xem ra không ai dạy nàng đánh trận.” Có một quý tộc huýt sáo, giọng nói nhẹ nhàng nói.
“Đừng vui mừng quá sớm, ta còn chưa tìm được con rồng trắng kia.” Tristan vừa nói xong, liền thấy bầu trời xa xăm có thứ gì đó đang nhanh chóng bay đến. Nó dừng lại trên không trung phía trên đội quân đối phương, đôi cánh lớn làm nổi lên một màn cát bụi, hai con mắt màu vàng óng nhìn xuống liên quân đối diện.
Dù cách xa như vậy, Tristan vẫn cảm nhận được một luồng cảm giác áp bức nhàn nhạt. Hắn thà tay không đánh nhau với gấu ngựa còn hơn đối đầu với loại quái vật này. Cũng may rất nhanh sau lưng bọn họ cũng vang lên tiếng rồng gầm, một đạo thân ảnh màu xanh từ trên trời giáng xuống như một cơn bão. Con cự long thuộc về bọn họ —— Phong Bạo Quân Chủ cuối cùng cũng ra sân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận