Làm Công Tiên Tri

Chương 152: Merlin con ếch nhỏ thế nào còn biết đường?

Chương 152: Merlin, con ếch nhỏ sao lại biết đường về?[Bảo Vệ Môi Trường Ếch Xanh] không chỉ trên đỉnh đầu có một mảng màu lục, trông rất bảo vệ môi trường, mà còn lấy chính mình làm gương thực hành theo lý niệm bảo vệ môi trường. Con ếch nhỏ này mỗi khi đi ra ngoài không trộm cắp, cũng không cướp giật, chỉ nhặt những rác rưởi bị người ta vứt bỏ mang về. Dựa theo lời giải thích của Hephaestus, nó sẽ lấy điểm đánh dấu của chủ nhân làm trung tâm, trong phạm vi ba ngàn cây số vuông ngẫu nhiên tiến hành hoạt động. Nhìn con số đơn thuần, nhiều người có thể không có khái niệm gì về ba ngàn cây số vuông. Vậy thì nêu vài ví dụ nhé, trên Bách khoa Baidu, diện tích thành phố H là 2140 cây số vuông, Tiêu Tác là 3972 cây số vuông, Thượng Hải thì là 6340 cây số vuông. Ba ngàn cây số vuông vừa vặn nằm giữa Hạc Bích và Tiêu Tác, tương đương nửa Thượng Hải, cho nên diện tích này rất lớn, có thể mang về rác gì hoàn toàn nhờ vào vận may. Thấy sắp đến lúc giáng lâm, Lý Du cũng không đi ra nữa, tạm thời liền đặt điểm đánh dấu ở Kỷ Đệ Tam. Về phần ổ nhỏ của Bảo Vệ Môi Trường Ếch Xanh, Lý Du đã cải tạo lại chuồng heo trống bên cạnh phòng gạch, bịt kín xung quanh, cho thêm bùn đất, nước và một ít cây sống dưới nước, biến nó thành một ao nước nhỏ. Đáng tiếc Tây Cảnh không có hoa sen, nếu có thể cấy thêm vài cây hoa sen thì càng đẹp mắt hơn. Sau đó Lý Du tìm thợ mộc Cửu Chỉ, nhờ hắn làm một cái nhà nhỏ bằng gỗ hơi thu nhỏ lại, đặt trên hồ nước, đem cái giường nhỏ chỉ lớn bằng nửa bàn tay mà Hephaestus cho hắn đặt vào nhà trên cây, xem như đã hoàn thành. Ngày thứ hai, Bảo Vệ Môi Trường Ếch Xanh không có dấu hiệu nào xuất hiện ở khoảng đất trống trước nhà trên cây, khiến cô thị nữ buổi sáng nấu nước cảm thấy ngạc nhiên. Nhớ đến lời Lý Du dặn dò trước khi đi, nàng không làm phiền con ếch nhỏ, chỉ ra ngoài bắt ít châu chấu và tôm nhỏ đặt lên cái bàn nhỏ trên nhà cây. Sau đó, Clara đến trưa vẫn không yên lòng, thỉnh thoảng chạy đến trước nhà cây nhìn. Nàng thấy con nhái bén khi thì ngủ ngon lành trên giường, khi thì ngẩn người bên hồ nước, thức ăn trên bàn thì không động vào chút nào. Cô thị nữ còn lo lắng không biết những thứ kia không hợp khẩu vị của [Bảo Vệ Môi Trường Ếch Xanh], nhưng khi chiều nàng ra xem thì thấy thức ăn không còn, cùng với đó con ếch nhỏ cũng biến mất. Clara dụi mắt, cẩn thận tìm một vòng trong sân cũng không thấy bóng dáng [Bảo Vệ Môi Trường Ếch Xanh], không khỏi có chút bối rối. Nàng còn chạy đi hỏi Alvo ở sát vách, kết quả người sau cũng nói không thấy con ếch xanh nào. Tiểu thị nữ vẻ mặt đau khổ nói, "Thảm rồi, Merlin con ếch nhỏ bị ta làm mất rồi." Alvo nhìn thấy cũng không hề hoảng hốt, đặt chiếc búa đang dùng bổ củi xuống, nàng là người thuộc tộc thằn lằn hiếm hoi có ý nguyện học tập và có thể bình tĩnh học tập người. Sau khi nghe Lý Du giảng giải về ý nghĩa của giáo lý Song Hưu, hiểu được mục tiêu cuối cùng của Song Hưu giáo là thành lập Thần quốc trên lục địa, thiếu nữ tộc thằn lằn này liền nhạy cảm ý thức được trong tương lai, tộc của mình rất có thể không thể tiếp tục cuộc sống khép kín tự cung tự cấp. Vì thế, dù Lý Du chưa xây dựng lớp học ngôn ngữ, phổ cập đọc viết tiếng thông dụng, Alvo đã bắt đầu tự học nói tiếng thông dụng. Sau hơn hai tháng cố gắng, nàng đã đạt được một số thành quả, hiện tại đã có thể nói được một ít tiếng thông dụng đơn giản, chỉ là còn hơi khó khăn, nàng hỏi Clara, "Merlin tiên tri….…. trước khi đi, có nói với ngươi….….muốn, muốn trông chừng cái con ếch nhỏ kia sao?" Tiểu thị nữ ngẫm nghĩ một chút, "hình như không có, hắn chỉ nói thấy con ếch nhỏ kia xuất hiện thì bảo ta chuẩn bị cho nó ít đồ ăn, những thứ khác không cần quản, với lại Alvo vừa nãy ngươi nói là trông chừng, chứ không phải đẹp mắt." "Vậy thì ngươi cũng đừng khóc nữa, mọi việc có lẽ đều nằm trong sự sắp xếp trước đó của đại nhân, giống như cách người đối đãi với chúng ta vậy." Alvo an ủi. Clara ngẫm lại cũng thấy Alvo nói có lý. Lý Du cũng không nói con ếch nhỏ nhất định phải ở bên hồ nước, nhưng buổi chiều Clara học viết chữ vẫn không thể tập trung, cuối cùng nàng dứt khoát viện cớ đi tìm con ếch nhỏ, rồi đi dạo xung quanh. Cuối cùng tìm thấy cũng không ít ếch xanh, nhưng không con nào là [Bảo Vệ Môi Trường Ếch Xanh]. Clara nghĩ có lẽ Lý Du cũng chưa từng thấy con ếch nhỏ kia, nếu mình tùy tiện bắt một con mang về thả vào hồ, không biết hắn có nhận ra không. Nhưng cuối cùng cô thị nữ vẫn từ bỏ ý nghĩ có chút mê hoặc này. Cứ thế, nàng đi loanh quanh trong lãnh địa của Song Hưu giáo, mãi đến khi trời xế chiều mới quay về chỗ ở. Vừa bước vào cửa nàng liền nghe thấy tiếng ếch kêu ộp ộp ộp. Clara lần theo âm thanh chạy đến trước nhà cây nhỏ, nhìn kỹ, quả nhiên lại thấy con ếch xanh nhỏ, nó đang nằm trên chiếc giường nhỏ. Thế mà nó lại quay về rồi ư?! Tiểu thị nữ thấy lạ lùng, ếch xanh nàng thấy không ít, nhưng biết đường trở về và chạy tới chạy lui thì đây là con đầu tiên. Hơn nữa Clara rất nhanh để ý đến khoảng đất trống cạnh nhà trên cây, có thêm một vật kỳ lạ. Có vẻ đó là một cái ghế. Nhưng trước đó tiểu thị nữ chưa từng thấy cái ghế nào trông như thế này, nó lớn hơn ghế bình thường hẳn một vòng, không có chân, cứ vậy nằm trọn dưới đất, thành một cái ghế hình vòng cung, dù có chút sờn da, nhưng nhìn chung vẫn rất đẹp mắt. Dưới ghế lại có hai cái bàn đạp, có thể bao lấy hai chân người ngồi lên. Cô thị nữ tìm hiểu, cảm thấy nó có chút giống loại ghế băng sắt dùng để khảo vấn phạm nhân ở địa lao trong Trà Bôi Bảo, có thể trói phạm nhân vào trong để ngăn cản bỏ trốn, nên đây chắc chắn là một loại hình cụ nào đó. Nghĩ rõ ràng công dụng của chiếc ghế kia, Clara liền mất hứng thú với nó. Tuy vậy, cô thị nữ lại càng thêm tò mò về con ếch xanh nhỏ trong nhà trên cây. Cái hình cụ bên cạnh rõ ràng theo phong cách của Thần Quốc Thứ Bảy, chắc chắn không phải đám người thằn lằn làm ra, mà Lý Du thì lại không có ở đây, cho nên nó xuất hiện ở đây, rất có thể liên quan đến con ếch xanh nhỏ. Nhưng mà thứ này nặng như vậy, sao con ếch nhỏ lại có thể mang về được nhỉ? Với sự nghi hoặc này, Clara lại chuẩn bị đồ ăn cho con ếch nhỏ, muốn xem nó có ra ngoài lần nữa không, nhưng lần này mãi cho đến đêm khuya trước khi đi ngủ, con ếch xanh nhỏ không có động tĩnh gì, chỉ nhảy nhót vài vòng trong hồ. Cuối cùng, tiểu thị nữ không thể chịu nổi nữa, đành lên giường đi ngủ, sáng hôm sau, nàng ngủ đến tận khi mặt trời lên cao mới dậy. Sau khi rời giường, việc đầu tiên là chạy ra bên hồ nước, quả nhiên con ếch nhỏ thần bí lại biến mất không thấy. Lần này Clara cũng khôn ra, không chạy ra ngoài nữa, cứ thế mang ghế ra ngồi, chăm chú nhìn chằm chằm cửa lớn. Nhưng ngoại trừ Alvo tìm đến chỉnh sửa phát âm cho nàng, trọn buổi sáng cửa lớn đều không có động tĩnh gì. Đến khi sắp trưa, cô thị nữ lại nghe thấy tiếng ếch kêu ộp ộp ộp. Clara quay đầu nhìn về phía khoảng đất trống trước nhà cây, lần này nàng thấy một vật tròn tròn, còn con ếch nhỏ thì nằm sấp ở phía trên. Cả hai người như từ trong không khí xuất hiện ở đó. [Bảo Vệ Môi Trường Ếch Xanh] kêu ộp ộp vài tiếng, như đang báo cho chủ nhân rằng nó đã trở về, rồi mặc kệ cô thị nữ đang mắt tròn mắt dẹt, nhảy xuống khỏi vật tròn kia và bơi lội trong hồ nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận