Làm Công Tiên Tri

Chương 762: Bị lãng quên truyền thống

Chương 762: Truyền thống bị lãng quên
Solomon trở lại Phong Nhiêu Giác việc đầu tiên là tìm đến Vu sư Lanita để kiểm tra thân thể. Kết quả, không có bất kỳ vết thương nào trên người thiếu nữ Dực tộc, và theo lời Lanita, trong thời gian bị giam giữ, nàng cũng không hề bị đánh đập hay tra hỏi. Nàng chỉ trông có vẻ mệt mỏi, nhiệt độ cơ thể hơi cao và hay ngáp. Các vu sư nói nàng có thể đã bị cảm nhẹ, kê cho nàng một thang thuốc thảo dược và dặn nàng nghỉ ngơi nhiều.
Sau khi sắp xếp cẩn thận cho Lanita, Solomon lại đi thăm Phong Bạo Quân Chủ và Hồng Tử Thần. So với thiếu nữ Dực tộc, tình trạng của hai con rồng kia rõ ràng tệ hơn rất nhiều. Trên thân chúng đầy vết thương lớn nhỏ, nhất là con rồng đỏ, vết máu trên cổ trông vô cùng đáng sợ, mấy người Dực tộc đến đắp thuốc nhưng đều bị dòng máu trào ra cuốn trôi. Hơn nữa, con rồng đỏ đang đau nhức lại vô cùng hung bạo, không cho ai đến gần, có kẻ xui xẻo bị gai trên cánh của nó quét trúng, nửa người bị xé toạc, kêu thảm rồi ngã từ trên trời xuống đất. Người Dực tộc phụ trách nuôi nó đang định dùng xiềng xích trói nó lại, chỉ có như vậy mới có thể bôi thuốc và băng bó cho nó.
Solomon đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng thấy cảnh thảm hại của hai con rồng, hắn vẫn nhíu mày. Cuộc phục kích này không phải là ngẫu nhiên mà đã được lên kế hoạch từ trước. Radio đã tiết lộ chuyện Lý Du định dùng Lanita để giao dịch với hắn khi gặp mặt. Lúc đó, Solomon đã đoán Lý Du có thể sẽ cưỡi rồng đến gặp hắn, vì vậy khi vào Phong Nhiêu Giác, hắn chỉ để Phong Bạo Quân Chủ ở lại trong thành, còn cho Hồng Tử Thần lén trốn trong rừng cây gần đó. Mục đích là để bao vây Lý Du và Bạch Nữ Vương khi bọn chúng xuất hiện. Nếu có thể tiêu diệt được nhà tiên tri của Song Hưu giáo và con rồng trắng phản bội, thì lần chinh phục Tây Cảnh này của hắn sẽ không gặp trở ngại, đồng thời việc cứu Lanita cũng không cần phải giao dịch với Song Hưu giáo nữa. Tất nhiên, Solomon cũng đã tính đến khả năng thất bại. Đến lúc đó, hắn có thể nói rằng cuộc tập kích này là hành vi tự phát của hai con cự long, hơn nữa, cự long cũng không thể mở miệng, và trong cuộc tập kích cũng không có người Dực tộc nào xuất hiện. Và sau này khi gặp mặt, Lý Du quả nhiên đã không lãng phí lời lẽ cãi cọ về chuyện này.
Nhưng điều khiến Solomon không ngờ là Phong Bạo Quân Chủ và Hồng Tử Thần lại thất bại nhanh chóng như vậy, lại còn thảm hại đến thế. Ba con cự long này đều do người Dực tộc đưa đến Bratis, trước đây trong chiến đấu chúng đều đã phát huy tác dụng không nhỏ, Solomon rất quen thuộc với chúng. Theo thứ tự thực lực, Hồng Tử Thần hoàn toàn xứng đáng là kẻ mạnh nhất, sau đó mới đến Bạch Nữ Vương, còn Phong Bạo Quân Chủ vì hình thể nhỏ nhất nên là yếu nhất trong ba con rồng, nhưng so với hai con kia cũng không quá chênh lệch. Theo lý thuyết, hai con rồng bất kỳ trong ba con liên thủ đều có thể dễ dàng đánh bại con thứ ba, chứ đừng nói là Hồng Tử Thần mạnh nhất còn ở phe mình. Nhưng kết quả lại là Bạch Nữ Vương một mình đánh hai, khiến hai con rồng kia liên tục bại lui, gần như không có sức phản kháng. Điều này khiến Solomon có chút trở tay không kịp, buộc phải ra lệnh cho đại quân lập tức lên không, tiến đến cứu viện. Nếu không, lần phục kích này của vị thống soái Dực tộc sợ là chẳng bắt được con rồng nào mà còn mất thêm hai con.
Trong đó, điều khiến Solomon không thể hiểu được nhất là, rõ ràng Bạch Nữ Vương vẫn là Bạch Nữ Vương đó, chỉ là mất tích hơn một tháng, sao khi trở lại thực lực lại tăng trưởng kinh khủng đến vậy. Không cần nói so với rồng đỏ và rồng xanh, ngay cả ở Hadland, nơi chúng từng sinh sống trước đây, Solomon cũng rất ít khi thấy con cự long nào mạnh đến phi lý như vậy. Hắn vẫn không tin cái gọi là lời tiên đoán thần phạt của gã Merlin kia, nhưng những thủ đoạn hết lớp này đến lớp khác của gã hoàn toàn chính xác đã khiến hắn phải cảnh giác. Dù không muốn thừa nhận nhưng Solomon cảm nhận được một mối đe dọa, và đối với mối đe dọa, thủ đoạn hữu hiệu nhất là bóp chết nó từ trong trứng nước. Vì vậy, dù đồng minh vẫn chưa hoàn thành tập kết, Solomon vẫn quyết định ngay lập tức, yêu cầu những bộ đội đã đến Phong Nhiêu Giác, sáng mai sẽ hoàn thành chỉnh bị và lên đường đến Tây Cảnh.
Nhưng mệnh lệnh vừa ban ra không lâu thì Lanita lại đến tìm hắn. Thiếu nữ Dực tộc lúc đầu đã lên giường nằm, còn uống chút rượu nho mà nàng vẫn luôn mong nhớ, dưới tác dụng của cồn nàng cảm thấy cơ thể có vẻ dễ chịu hơn một chút. Nàng định nhắm mắt ngủ một giấc thì bị tiếng động bên ngoài cửa đánh thức, nàng gọi Vu sư đến hỏi thì mới biết có chuyện gì xảy ra. Thế là nàng lại mặc quần áo chỉnh tề, đi đến trước mặt Solomon. Lanita không nói nhảm, thẳng thừng nói, "Thu hồi mệnh lệnh của ngươi, bảy ngày sau hãy tấn công Tây Cảnh."
Solomon đang lau dao găm của mình, nghe vậy không ngẩng đầu lên, chỉ hỏi, "Vì sao?"
"Vì đây là một trong những điều kiện đổi ta, ngươi đã hứa với Merlin trong ngôi làng nhỏ kia." Lanita tức giận nói.
"Khi nào thì ngươi quan tâm đến những lời hứa hẹn này vậy." Solomon dừng động tác trên tay, nhìn về phía thiếu nữ Dực tộc, "Huống hồ đó lại là hứa với kẻ địch."
Lanita nhất thời im lặng.
"Hay là có chuyện gì mà ta không biết, ngươi đã lén giao dịch gì khác với Merlin sao?" Solomon tuy hỏi vậy nhưng có vẻ hắn cũng không quan tâm đến đáp án, rồi phất tay.
"Ngươi là con gái của Zebulun, Vu Sư hội phái đến để giám sát…... Các ngươi gọi nó là gì, đầu tư sao, ngươi là người được Vu Sư hội phái đến để giám sát việc đầu tư. Ta không can thiệp vào công việc của ngươi, hy vọng ngươi cũng tôn trọng công việc của ta, đừng nhúng tay vào cuộc chiến tiếp theo này."
"Ta không có ý định múa tay chỉ chân vào cách lãnh đạo tác chiến của ngươi, nhưng cũng xin ngươi đừng đánh giá thấp đối thủ lần này, Solomon đại nhân." Lanita nói.
"Gia tộc Arias và Song Hưu giáo sao?"
"Nhất là cái sau."
"Hôm nay ta cũng đã lĩnh giáo thủ đoạn của Merlin, quả thực không tầm thường, khó trách ngươi lúc trước sẽ thất bại trước mặt hắn."
"Cho nên chúng ta càng cần phải cẩn thận."
Solomon cắm dao găm vào vỏ, "Ta đồng ý với lời giải thích của ngươi, đây cũng là lý do vì sao ta phải yêu cầu quân đội lập tức xuất phát. Dù không biết vì sao Merlin lại muốn trì hoãn chiến sự thêm bảy ngày, nhưng vì đây là điều hắn mong muốn, chúng ta không thể để hắn đạt được mục đích."
"Nhưng Phong Bạo Quân Chủ và Hồng Tử Thần rõ ràng cần phải tĩnh dưỡng."
Nhưng thống soái Dực tộc vẫn không hề lay chuyển, "Thương tích của Hồng Tử Thần quá nặng có thể để nó ở lại, Phong Bạo Quân Chủ chỉ bị thương nhẹ, sẽ xuất phát cùng chúng ta. Có nó đối phó với quân đội bình thường và những lãnh chúa ở Tây Cảnh, cùng với những tảng đá thành lũy là đủ rồi. Nếu Bạch Nữ Vương không xuất hiện thì thôi, nếu nó dám lộ diện, chiến sĩ của chúng ta sẽ giải quyết. Tổ tiên của chúng ta vốn rất giỏi săn rồng, đã đến lúc chúng ta nhặt lại những truyền thống sắp bị lãng quên đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận