Làm Công Tiên Tri

Chương 498: Quyết đấu thỉnh cầu

Chương 498: Yêu cầu quyết đấu
Sau khi tấn cấp Đại Địa Chi Hùng không hề rời sân đấu, mà lại tiến về phía khán đài. Hai đội ngự lâm thị vệ phụ trách bảo vệ Hoàng đế thấy vậy liền đặt tay lên chuôi kiếm, đội trưởng dẫn đầu nói với Đại Địa Chi Hùng:
“Dừng lại! Bình dân, nếu ngươi dám tiến thêm một bước, ta đảm bảo đầu ngươi sẽ lìa khỏi cổ!”
“Không sao đâu, Torbert, cứ để hắn đến đây. Hắn là người của tư tế Cornelia, lại xuất thân từ gia tộc Bol·esław, không phải phần tử khả nghi.” Hoàng đế nói.
Đội trưởng ngự lâm thị vệ nghe vậy liền nhường sang một bên, nhưng tay vẫn không rời khỏi chuôi kiếm. Edward II lại nói với Đại Địa Chi Hùng: “Lại gần thêm chút nữa đi, để ta nhìn cho kỹ, đã lâu rồi ta chưa thấy chiến sĩ nào dũng mãnh như vậy.”
Đại Địa Chi Hùng bước thêm hai bước lớn về phía trước, khom người hành lễ cung kính với Hoàng đế và Hoàng hậu.
“Rất tốt, rất tốt. Người đâu, thưởng cho hắn một trăm, không, hai trăm đồng Kim Sư. Chúng ta đều nên cảm tạ màn luận võ đặc sắc vừa rồi của hắn.” Hoàng đế hài lòng nói.
Đại Địa Chi Hùng lại hành lễ cảm tạ: “Đây là vinh hạnh của ta, bệ hạ. So với ngài thì vũ kỹ của ta chẳng đáng gì.”
“Ha ha ha, sao bây giờ ai cũng khiêm tốn vậy.” Tuy nói vậy nhưng sắc mặt của Edward II lộ rõ vẻ đắc ý. Ông dừng một lát rồi nói: “Ta nhớ kỹ ngươi rồi, hy vọng sau này ngươi sẽ không ngừng cố gắng, tiếp tục chiến đấu vì danh dự và ngôi vị quán quân.”
Thế nhưng, Đại Địa Chi Hùng không nhận hai túi tiền vàng nặng trĩu từ tay thị vệ.
“Sao vậy? Ngươi chê ít sao?” Hoàng đế nhíu mày hỏi.
“Không, không hề, chỉ là so với số tiền này, ta muốn một thứ khác hơn.”
“Thứ gì?” Edward II tò mò hỏi.
“Ta muốn ngài cho phép ta quyết đấu với một người.”
Nghe vậy, sắc mặt Nhị hoàng tử Claudio thay đổi, còn Thỏ tiểu thư bên cạnh thì nhìn hắn bằng ánh mắt thương cảm.
Nhưng Edward II cũng không ngốc, ông không vội đồng ý mà hỏi: “Ngươi muốn quyết đấu với ai?”
“Đối tượng quyết đấu của ta là lãnh chúa Lục Dã, người được ngài phong là Đồ Long kỵ sĩ, tước sĩ Irea đến từ gia tộc Arias.” Đại Địa Chi Hùng nghiến từng chữ một.
Mọi người đều ngẩn người khi nghe câu này. Thỏ tiểu thư thì hoàn toàn kinh ngạc, sững sờ.
“Tại sao ngươi muốn khiêu chiến tước sĩ Irea?” Hoàng đế tiếp tục truy vấn.
“Bởi vì nàng đã g·iết cháu trai của ta.”
“Cháu trai của ngươi? Ta còn chưa từng thấy cháu ngươi, sao có thể g·iết hắn?” Nữ lãnh chúa không nhịn được lên tiếng.
“Cháu trai của ta tên là Marcin, biệt hiệu Mật Hùng. Không biết tước sĩ Irea hiện tại có chút ấn tượng nào không?” Trong mắt Đại Địa Chi Hùng lộ rõ sát khí.
“Marcin từ nhỏ rất ngưỡng mộ ta. Sau khi ta rời gia tộc không lâu, hắn bị người h·ã·m h·ạ·i rồi bị đuổi khỏi gia tộc, vụ hôn sự với con gái của tử tước Hammond cũng đổ bể.”
“Sau đó Marcin mang theo tín vật đính ước của hai người, một mình đến Tây Cảnh lăn lộn, trở thành lính đ·á·n·h thuê. Rồi hắn nhận một ủy thác, giúp một quý tộc phu nhân tìm con gái.”
“Hắn ban đầu không mấy quan tâm ủy thác này vì người của gia tộc Bol·esław rất giỏi tìm người, hắn rất nhanh đã tìm thấy mục tiêu.”
“Không ngờ lại bị cuốn vào một cuộc nội chiến gia tộc quý tộc nguy hiểm. Cuối cùng bị ngài và thủ hạ c·h·é·m đ·ầ·u, thưa tước sĩ Irea.”
“Tín vật đính ước của hắn với Dalia là một chuỗi dây chuyền trân châu, hiện tại chắc vẫn còn trên tay ngài.”
Đại Địa Chi Hùng lạnh lùng nói: “Ta không cưới vợ, không có con cái. Ta vẫn luôn xem Marcin như con ruột, mối thù này ta nhất định phải trả.”
“Ngươi nói dối! Mật Hùng rõ ràng nhận lệnh của mẹ kế ta đến bắt ta, chứ không phải một ủy thác tìm người đơn giản. Hơn nữa, bọn chúng là người động thủ trước.” Nữ lãnh chúa phản bác. “Ta và Merlin lúc đó chỉ vì tự bảo vệ mình mới ra tay. Mà người g·iết hắn rõ ràng là Jude.”
“Vậy tên Jude đó hiện giờ ở đâu?” Đại Địa Chi Hùng hỏi lại.
“Hắn đi tìm kiếm nơi ở của con rồng kia cho ta, và đã c·hết trong đầm lầy rồi.”
“Vậy tức là ngài thừa nhận hắn là người của ngài.”
“Hắn là một lính đ·á·n·h thuê, ta chỉ thuê hắn trong một thời gian ngắn thôi...Nói đúng ra thì lúc hắn g·iết người quan hệ thuê mướn của chúng ta còn chưa bắt đầu nữa.”
“Rồi hắn đã giúp ngài g·iết cháu của ta, cùng với mấy lính đ·á·n·h thuê khác đi tìm ngài. Chính ngài có tin nổi chuyện hoang đường đó không?” Đại Địa Chi Hùng cười nhạo đầy khinh miệt.
“Được rồi, được rồi,” Edward II ngắt lời hai người đang cãi nhau, “toàn là chuyện cũ, nói mấy thứ mất hứng này làm gì.”
“Zbigniew, ngươi muốn quyết đấu với tước sĩ Irea để báo thù cho cháu trai, ta hiểu tâm tình của ngươi nhưng không thể đồng ý.”
“Vì hiện tại ngươi chỉ là dân thường, còn tước sĩ Irea là quý tộc của đế quốc. Theo luật pháp của đế quốc, dân thường không được thách đấu quý tộc.”
Nữ lãnh chúa nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, nhưng cô còn chưa kịp vui mừng thì đã nghe Hoàng đế nói tiếp:
“Nhưng nếu ngươi cứ thắng liên tục, mà tước sĩ Irea cũng vậy, các ngươi kiểu gì cũng gặp nhau tại đấu võ đại hội. Các ngươi có thể kết thúc ân oán ở đó.”
Thỏ tiểu thư lại ngẩn người khi nghe câu này, rồi một nỗi sợ hãi lớn lao bủa vây lấy cô.
Trong khi đó, Đại Địa Chi Hùng ở dưới khán đài thì lộ vẻ vui mừng. Vì Edward II đang đồng ý để bọn họ có thể hạ sát thủ khi luận võ. Tuy nói chuyện xảy ra t·ử vong tại đấu võ đại hội vẫn luôn rất bình thường, coi như không có lời này của Hoàng đế, Đại Địa Chi Hùng g·iết Irea cũng sẽ không ai truy cứu trách nhiệm của hắn. Nhưng dù sao, nữ lãnh chúa hiện tại vẫn được xem là sủng thần trước mặt Edward II, nếu nàng c·hết, biết đâu sẽ khiến Hoàng đế bực mình. Đại Địa Chi Hùng lại không muốn chuyện này ảnh hưởng đến quan hệ giữa tư tế Cornelia và Edward II. Bởi vậy, hắn mới mượn cơ hội hiếm có này làm rõ mối ân oán.
Giờ Đại Địa Chi Hùng có thể hoàn toàn tự do ra tay, trên mặt hắn lại xuất hiện nụ cười dữ tợn. Ngược lại, nữ lãnh chúa sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, không chút máu.
Edward II thì cao hứng ra mặt, vì ông thấy cả Đồ Long kỵ sĩ và Đại Địa Chi Hùng đều là cao thủ nhất đẳng, trận quyết đấu của bọn họ chắc chắn sẽ rất đặc sắc. Còn Hoàng hậu Heloise thì tiếp tục nhâm nhi ly rượu nho, ánh mắt phiêu diêu, dường như không chút hứng thú nào với những gì đang xảy ra.
Irea chỉ cảm thấy bản thân như bị tách rời khỏi thế giới, mọi hình ảnh, âm thanh đều trở nên vô cùng xa xôi. Cô mơ hồ cảm thấy có người tiến đến gần mình nói gì đó, nhưng không thể nghe được một chữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận