Làm Công Tiên Tri

Chương 316: Làm nhiệm vụ có thể thăng cấp

Chương 316: Làm nhiệm vụ có thể thăng cấp Con đường thăng cấp nhanh nhất đương nhiên vẫn là làm nhiệm vụ. Nhất là nhiệm vụ tân thủ, Lý Du bên này ban bố nhiệm vụ tân thủ đầu tiên, là chính xác sử dụng nông cụ mới.
Nhiệm vụ này không hề phức tạp, chỉ cần trong khoảng thời gian này ai chăm chú nghe đám Tu Sĩ giảng đạo, đều sẽ học được bảy tám phần, coi như có người quá đỗi ngốc nghếch, cũng có thể đi hỏi đồng hương.
Cho nên đây gần như là nhiệm vụ mà ai cũng có thể dễ dàng hoàn thành.
Còn Lý Du sau đó lại rút một nhóm Tu Sĩ và thợ rèn từ Truyền Đạo sở cùng Chân Lý cục, tạo thành một đội giám khảo, chuyên phụ trách việc khảo hạch tình hình hoàn thành nhiệm vụ tại bốn giáo khu.
Chỉ những ai được họ xác nhận là hoàn thành nhiệm vụ mới có thể nhận được điểm Thần Quốc.
Vì là nhiệm vụ đơn giản, nên lần này phần thưởng điểm Thần Quốc cũng không nhiều, chỉ 1 điểm.
Nhưng 1 điểm Thần Quốc cũng có thể đổi được 3 cân thịt chó cá, đủ cho một gia đình bốn người ăn một bữa mặn.
Trên thực tế, có người vừa nhận điểm Thần Quốc đã lập tức đi đổi luôn.
Mà nhóm chủ cửa hàng Tài Phú hội phụ trách kinh doanh Thần Quốc cửa hàng cũng rất sòng phẳng, sau khi đối chiếu thân phận của người đến đổi và cho đối phương điểm chỉ tay xác nhận, cũng lập tức đưa thịt chó cá ra.
Vì ngành nuôi chó cá của Lục Dã chỉ vừa mới bắt đầu, nên số thịt chó cá lần này Lý Du mua đều từ bên ngoài, đợt đầu mua tất cả năm ngàn cân.
Lục Dã hiện có khoảng một vạn hai ngàn tín đồ Song Hưu giáo, nếu như những người này đều xác nhận và hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, thì Lý Du sẽ phải phát ra 10 ngàn điểm Thần Quốc.
Mà 10 ngàn điểm này nếu toàn bộ được đổi thành chó cá, sẽ là ba vạn cân.
Khoảng chừng cần chi gần ngàn đồng kim tệ, tiền này tuy Lý Du lấy ra được nhưng một lúc thật sự khó mà có nhiều thịt chó cá như thế.
May là sau năm ngày hắn lấy được số liệu tiêu thụ ở Thần Quốc cửa hàng, phát hiện năm ngàn cân chó cá vẫn chưa bán hết, còn dư chín trăm cân, trừ hao hụt ở giữa, hết hiện tại có tổng cộng 1329 người đã tiêu xài 1 điểm Thần Quốc của mình.
Không phải nói thịt chó cá không được ưa chuộng, vì Lý Du xem kỹ ghi chép tiêu thụ thì thấy đỉnh điểm tiêu thụ tập trung vào hai ngày trước, đến ngày thứ ba thì con số này giảm rõ rệt, ngày thứ tư, ngày thứ năm thì lượng hàng bán ra càng giảm thêm.
Sau đó Lý Du đi thăm hai ba thôn, xác nhận được phán đoán của mình.
Những người không mua thịt chó cá không phải là không thích ăn, mà là do họ đã nhận thấy sự quý giá của điểm Thần Quốc, những người dùng điểm Thần Quốc đổi được thịt chó cá kia đã cho người khác thấy rõ điểm Thần Quốc có sức mua, chứng minh mọi thứ hàng trong cửa hàng Thần Quốc đều có thể đổi được.
Thế là càng lúc càng có nhiều người thành "đồ đảng", quyết định giữ 1 điểm Thần Quốc lại, chờ tương lai dùng để mua món có giá trị hơn.
Ngoài gạch đỏ có vị trí tuyên truyền hấp dẫn nhất, các nông cụ kiểu mới mà Song Hưu giáo tung ra cuối cùng cũng bắt đầu được đón nhận.
Thông qua nhiệm vụ tân thủ, những dân phu bản địa Lục Dã đều học và sử dụng thành thạo máy cày, máy gieo hạt.
Sau đó họ kinh ngạc nhận thấy hai công cụ mới này thực sự có hiệu suất cao hơn hẳn so với cày nặng và gieo hạt bằng tay trước kia, hiệu quả cũng tốt hơn nhiều.
Những người nông dân này không hề ngốc, trước kia họ bài xích công cụ mới là vì đã quen với phương thức canh tác cũ, có mâu thuẫn bản năng với những thứ mình không biết.
Mà khi ý thức được tính thực dụng của công cụ mới, họ lập tức trở nên yêu thích ngay.
Dù sao thì ai cũng mong muốn có thể trồng trọt thêm một chút đất đai để tương lai thu hoạch nhiều hơn.
Còn Lý Du cũng thông qua phương thức này phổ cập thành công các nông cụ mới, có thể nói hai bên đều vui vẻ.
Khi nhiệm vụ tân thủ đầu tiên đã thành công, đồng thời cảm nhận được khát vọng mãnh liệt của tín đồ Thứ Bảy trong việc kiếm điểm Thần Quốc, Lý Du thừa thắng xông lên, mấy ngày sau tung ra một hơi mấy nhiệm vụ mới.
Có điều nhiệm vụ lần này không còn đơn giản như trước, đa số đều liên quan đến chiêu mộ lao động.
Bây giờ số tín đồ của Song Hưu giáo đã vượt vạn, trong game chiến lược truyền thống Lý Du tương đương với có một đợt bùng nổ dân số, tiếp theo chắc chắn là phải sử dụng hết chỗ nhân lực này, phân công đến các nơi khác nhau, đẩy nhanh tốc độ xây dựng các công trình.
Tỷ như xây thêm lò gạch, xây dựng công trình công cộng mới, chiêu mộ thêm thợ mộc, học trò của thợ rèn....
.......Mặt khác, giáo dục cũng phải được chú trọng.
Khi quy mô tổ chức mở rộng, nhu cầu về nhân tài của Song Hưu giáo cũng càng lúc càng tăng.
Đặc biệt là việc Lý Du đã đưa ra một hệ thống thăng cấp như vậy, bất luận việc tuyên bố nhiệm vụ, kết quả khảo hạch, kinh doanh cửa hàng Thần Quốc, quan trọng nhất là việc thống kê điểm Thần Quốc, về sau còn phải có thẩm tra, đều cần một lượng lớn chuyên viên phụ trách.
Những chuyên viên này nhất định phải biết chữ, biết làm bốn phép toán đơn giản.
Hiện tại các vị trí này phần lớn đều do những người sống sót của gia tộc Wettin tạm thời phụ trách, có điều cứ thế này thì công việc chính của họ, là truyền giáo lại ắt sẽ bị ảnh hưởng.
Do đó, Lý Du phải bắt đầu bồi dưỡng nhân tài phương diện này.
Hắn không có làm cái kiểu giáo dục bắt buộc chín năm, hay lớp học xóa mù chữ cho toàn dân.
Ở đại lục Bratis thì điều này không hề thực tế, cái thứ nhất mất quá nhiều thời gian bồi dưỡng, mà đa số công việc cũng không cần đến trình độ văn hóa cấp trung hay cao.
Còn cái thứ hai thì hiện tại xem ra chi phí quá cao.
Bản thân Song Hưu giáo đã ép buộc mọi người một tuần phải nghỉ hai ngày, ngoài ra mỗi tuần còn có nửa ngày để học giáo nghĩa, nếu lại bớt thêm thời gian ra học nữa, dù chỉ là một ngày thì ba ngày rưỡi thời gian làm việc còn lại có hơi không đủ.
Trừ phi Lý Du cũng học theo những người xuyên không khác mở lớp học buổi tối, hoặc là dứt khoát dời thời gian học tập vào thứ bảy chủ nhật, nhưng như vậy lại vi phạm giới luật của Song Hưu giáo, nghiêm trọng thì có thể làm lung lay cả căn cơ của Song Hưu giáo.
Đơn thuần chạy theo hiệu suất đúng là con đường tắt để đến chiến thắng, có điều một thế giới được tạo ra như vậy thì chỉ có số ít người có thể đạt được hạnh phúc.
Cuối cùng Lý Du vẫn quyết định rút ngắn thời gian học, thông qua huấn luyện đặc biệt nhanh chóng từ một đến hai năm để bồi dưỡng ra một nhóm người có thể phân biệt chữ viết thông dụng, sẽ làm phép chia cộng trừ, trước để đáp ứng việc vận hành hệ thống thăng cấp.
Sau đó sẽ lại điều chỉnh dựa theo nhu cầu.
Vì vậy Lý Du cố ý xây thêm một trường học ở khu vực thuộc Song Hưu giáo, đồng thời tuyên bố nhiệm vụ, chiêu mộ một nhóm tín đồ có ý nguyện học tập trong lãnh địa.
Mỗi người báo danh và được chọn đều nhận được hai mươi điểm Thần Quốc duy nhất một lần, hơn nữa trong suốt một năm học, Song Hưu giáo sẽ cung cấp cơm ăn và chỗ ở, khi tốt nghiệp và qua được kỳ thi tốt nghiệp sẽ được phân công công việc.
Chưa bàn đến hai mươi điểm Thần Quốc kia, chỉ việc điều kiện được cung cấp cơm ăn chỗ ở phía sau đã có sức hút lớn với không ít gia đình, ai cũng biết, việc nuôi một đứa trẻ ở thời đại nào cũng là hoạt động tốn kém.
Còn Lý Du lại thả lỏng rất nhiều yêu cầu về tuổi tác, thấp nhất mười tuổi là có thể nhập học, điều này dẫn đến phần lớn người đăng ký đều còn rất nhỏ.
Gần như toàn học sinh tiểu học, gần như không có ai quá mười bốn tuổi.
Mấy thôn dân kia tính toán đúng là rành, người lớn hơn một chút cơ bản đã có thể đi làm sức lao động rồi, có đưa đi cũng chưa chắc có lợi, nên họ đều mang đến mấy đứa nhỏ, những đứa con nít gầy gò ốm yếu.
Rõ ràng là muốn nhân cơ hội đến "ăn chực" đồ ăn miễn phí của Song Hưu giáo để giúp họ nuôi con.
Bạn cần đăng nhập để bình luận