Làm Công Tiên Tri

Chương 879: Tam vương chi minh

Đoản Vĩ trấn vốn chỉ là một thị trấn nhỏ không mấy nổi bật ở phía nam Trăng Non, nhưng chỉ ba tháng sau khi Irea thu phục Kim Cốc Địa, nơi này đã lập tức nghênh đón ba vị Hoàng đế. Kỳ lạ hơn nữa là, hai mươi ngày trước, quân đội dưới trướng ba người vẫn còn đang chém giết nhau đổ m.áu, vậy mà bây giờ ba người lại có thể ngồi chung một bàn.
Claudio có lãnh địa xa nhất nên đến trễ nhất, khi vào nhà mang theo cả một luồng hơi lạnh. Hoàng đế trẻ tuổi tự mình cởi áo choàng lông chồn, đưa cho người hầu, sau đó người hầu còn kéo ghế ra cho hắn. Nhưng Claudio vừa ngồi xuống chưa được bao lâu, Conley ở phía đối diện đã ném ra một túi đồ vật. Claudio mở ra phát hiện bên trong là những chiếc lưỡi người đẫm m.áu.
Claudio giật mình, suýt nữa làm rơi cả túi, rồi cơn giận bùng lên, trầm giọng hỏi, “Đây là có ý gì?”
“Có những kẻ đã quên lời thề, mà đã không coi trọng lời nói thốt ra từ miệng thì giữ lại lưỡi cũng vô ích,” Conley thản nhiên nói.
“Chuyện này liên quan gì đến ta?”
“Những chiếc lưỡi này đến từ Lục Địa Mới, chắc ngươi đã gặp qua chủ nhân của chúng rồi.”
Nghe vậy, Claudio trong lòng r.u.n lên, nhưng liếc thấy số lượng lưỡi trong túi chỉ có bốn năm chiếc, liền yên tâm lại. Conley không biết từ đâu nghe được tin có người dự định p.h.ả.n b.ộ.i hắn, may là hắn không rõ số lượng phản đồ, cuối cùng cũng chỉ tìm ra được bốn năm người. Nhưng trên thực tế, Claudio trong khoảng thời gian này đã gặp gỡ hơn hai mươi sứ giả, cơ bản đã tiếp xúc và thỏa thuận với hầu hết lãnh chúa ở Lục Địa Mới.
Chỉ là Claudio vẫn ra vẻ giận dữ, nói, “Ta không quan tâm những chiếc lưỡi này đến từ đâu, cũng chưa từng gặp qua chủ nhân của chúng, mau đem những thứ gh.ê t.ở.m này đi cho khuất mắt ta!”
Conley nghe vậy cười lạnh, nhưng cuối cùng vẫn ra hiệu cho người hầu mang túi đồ về. Ba người còn chưa chính thức bắt đầu trao đổi chuyện kết minh, không khí trong phòng đã trở nên có chút căng thẳng. Alister, với tư cách chủ nhà, cảm thấy mình nên lên tiếng, nhưng anh chưa kịp mở miệng thì Conley đã lại nói, “Nữ tư tế bên cạnh ngươi đâu? Sao nàng không đến?”
“Ngươi nói tư tế Cornelia sao, nàng vốn muốn đến, nhưng tạm thời có một chuyện quan trọng cần xử lý, cho nên…”
“Bây giờ còn có chuyện gì quan trọng hơn việc đ.á.n.h b.ạ.i lũ nhà quê Tây Cảnh đó sao?” Claudio cũng hỏi.
“Ta không biết rõ, đó là ý chỉ của Sinh Mệnh Nữ Thần.”
“Vậy nếu chúng ta đạt được thỏa thuận gì đó, làm sao ta biết người của ngươi có tuân thủ đúng ước định không?”
“Ngươi có ý gì?” Alister mặt cũng trầm xuống, anh ghét nhất khi người khác nói anh là con rối của Cornelia hay Schröder. Mà câu nói vừa rồi của Conley rõ ràng đang ám chỉ anh không tự quyết định được.
Conley thản nhiên đáp, “Đừng hiểu lầm, chỉ là ta nghe nói ngươi và thuộc hạ đều là tín đồ của Sinh Mệnh Nữ Thần, nếu Sinh Mệnh Nữ Thần bảo ngươi hủy bỏ ước định thì sao, nên tốt nhất ngươi hãy tìm Cornelia đến đây đi.”
“Ta nói, ở đây ta có thể quyết định.” Alister gằn từng chữ một, “Chuyện ta đã đồng ý thì dù Sinh Mệnh Nữ Thần cũng không thể thay đổi.”
“Vậy thì tốt.” Conley ngược lại cũng không tiếp tục ép buộc.
Có điều sau đó hắn lại nghe Alister nói tiếp, “Ngươi và người trong lãnh địa của ngươi hiện giờ cũng đều là tín đồ của Thiên Không Chi Thần Gauya phải không, vậy không bằng nhường chỗ cho cô ả Dực Tộc tên Lanita kia, để nàng ta trực tiếp bàn bạc với chúng ta.”
Conley cũng nhíu mày, hắn biết đây là sự phản kích của Alister, mà đúng là lúc đầu hắn là người được những Dực Tộc kia đưa lên làm người phát ngôn. Lanita nói gì hắn đều làm theo, nhưng theo thời gian quyền lực của hắn càng lúc càng lớn mạnh, vị trí cũng vững chắc hơn, quan hệ giữa hai bên cũng bắt đầu dần dần có chút thay đổi.
Conley trong lòng cũng có một ước mơ, chính là loại bỏ những Dực Tộc đó, trở thành người th.ố.n.g trị thực sự của phiến đại lục này, giống như Nộ Sư Alexandros, vị khai quốc đại đế. Nhưng ý nghĩ này hắn cũng chỉ dám nghĩ trong lòng, tình cảnh của Conley trước mắt không mấy khả quan, dù hắn chiếm cứ Hồng Nguyên, nắm giữ Sư Tâm bảo, nhưng vẫn luôn bị kẻ địch bao vây từ hai phía, vừa phải đứng vững trước Alister từ phương bắc, lại phải đối phó sự qu.ấ.y r.ố.i của Claudio ở phía nam. Nếu không phải nhờ những Dực Tộc kia và hai con rồng của họ, hắn đã sớm không chịu nổi.
Bây giờ Thung Lũng Nai lại rơi vào tay địch, hắn còn phải đối mặt trực tiếp với Irea, áp lực lớn nhất trong cả ba, loại thời điểm này lại càng không thể ly khai những Dực Tộc kia. Vì vậy Conley nói, “Đại nhân Lanita cùng ta đến Đoản Vĩ trấn, nếu chúng ta muốn đ.á.n.h b.ạ.i Irea và đại quân Tây Cảnh của nàng, thì không thể thiếu quân đội của Lanita đại nhân cùng hai con rồng kia. Nếu các ngươi muốn đàm phán với nàng, ta có thể mời nàng đến.”
“Nếu như những tin đồn về Irea là sự thật, thì bầu trời có lẽ là nơi duy nhất chúng ta có thể chiếm ưu thế khi đối đầu với nàng.” Claudio lúc này mới lên tiếng.
“Nhưng chuyện quân sự cụ thể có thể bàn sau, chúng ta hãy bàn rõ về việc kết minh trước đã.”
Nghe theo câu nói này của hắn, không khí căng thẳng trong phòng cuối cùng cũng dịu đi phần nào. Thực ra ba người đã đồng ý ngồi chung một bàn thì đều đã có ý định liên thủ, nhưng vì trước đây cả ba đã giao tranh lâu như vậy, mâu thuẫn cũng tích lũy rất nhiều. Thậm chí hai anh em Claudio và Alister, ngoài mặt thì hòa thuận nhưng sau lưng cũng không ít lần gây khó dễ cho đối phương. Trước đây, các quý tộc ở Trăng Non liên hợp với nhau để chống lại Alister, phía sau lưng chính là cái bóng của Thứ tử Minh, còn bây giờ toàn bộ đại lục đang đ.i.ê.n c.u.ồ.n.g đồn thổi Claudio có sở thích nam sắc, những bí mật cung đình như vậy hiển nhiên không phải Conley có thể biết.
Nhưng bất kể mọi người trước kia có bao nhiêu th.ù h.ậ.n, khi đối mặt với kẻ thù mạnh đều chỉ có thể tạm gác sang một bên. Alister vốn định đọc bài diễn thuyết đã chuẩn bị trước để mở đầu, nhưng Conley đã đi thẳng vào vấn đề.
“Ta có thể chấp nhận hợp tác, điều kiện tiên quyết là các ngươi cũng phải đồng ý với điều kiện của ta.”
“Điều kiện gì?” Alister có chút không vui vì bị ngắt lời, nhưng vẫn hỏi.
“Trong thời gian hợp tác, ba nhà chúng ta phải đình chỉ chiến tranh.”
“Đây là điều đương nhiên,” Claudio không chút do dự nói.
Alister cũng gật đầu, “Đúng vậy, kẻ thù số một của chúng ta hiện tại là Irea và đại quân Tây Cảnh của nàng, người một nhà đương nhiên không thể đánh nhau được.”
“Bảo trì ranh giới và sự phân chia lãnh thổ hiện có,” Conley nói tiếp.
Lần này thì Claudio lại có chút do dự, vì hắn đã bàn bạc xong xuôi với các lãnh chúa ở Lục Địa Mới, sắp có thể bỏ túi được vùng đất kia rồi. Nhưng nếu ký kết hiệp ước với Conley, miếng m.ỡ đến miệng này sẽ không ăn được nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận