Làm Công Tiên Tri

Chương 125: Ca ngợi ta chủ

Irea chủ động rất nhanh chóng, chỉ dùng chưa đến năm ngày đã tập hợp đủ người. Hơn nữa lần này số lượng người trong đội tăng vọt lên mười tám. Nhưng mà Trà Bôi quán lại tỏ ra bi quan về đội Tầm Long phiên bản 2.0 này. Vì trước đó, đội Tầm Long được trang bị đầy đủ, toàn là kỵ sĩ và chiến sĩ tinh nhuệ cuối cùng đã bị tiêu diệt hoàn toàn, không một ai sống sót trở về. Lần này lại xuất phát, dù số lượng nhiều hơn một nửa nhưng lại được lập ra từ lính đánh thuê và tù nhân. Nói là ô hợp có khi còn đánh giá cao bọn họ, những người này căn bản ai cũng có mục đích riêng. Kẻ cầm đầu lại là gã mới bị Irea đưa về không lâu, lúc đầu thì được tin tưởng tuyệt đối, ngày ngày mang theo bên người, cuối cùng lại lộ ra là nội gián. Loại người này theo lý thuyết hoàn toàn không đáng tin, thế nên mấy ngày qua không ít người đã tìm Thỏ tiểu thư, mong thuyết phục nàng đổi ý. Nhưng câu trả lời của nàng rất đơn giản, không thích bọn họ cũng được thôi, vậy thì hãy đề cử một đội có thể thay thế họ vào đầm lầy tìm rồng đi. Thế là tất cả bọn họ đều im bặt. Sau cùng, đa số mọi người đều suy nghĩ thông suốt, cái việc rõ ràng là đi chịu c·h·ế·t thế này tốt nhất nên giao cho đám lính đánh thuê và tù nhân đi, nếu chúng có c·h·ết ở trong đầm lầy kia thì cũng coi như góp phần làm an ninh cho Tây Cảnh rồi. Tóm lại, đội Tầm Long phiên bản 2.0 cứ thế mà lên đường trong những tiếng xì xào chê bai. Trạm đầu tiên của bọn họ là giáo khu Song Hưu, Lý Du đã ở đó chờ bọn họ. Vừa thấy Jude, Lý Du liền đưa chiếc camera hành trình đã mua trên PDD cho hắn. Ban đầu Lý Du nhắm đến GoPro Hero10, vừa nhỏ gọn, tính năng tốt, có thể quay chụp 23 triệu điểm ảnh, video 5.3K 60Hz, lại chống nước, chống rung, quay được dưới nước ở độ sâu 10 mét. Rất nhiều người dẫn chương trình ngoài trời đều dùng nó. Chỉ có mỗi một nhược điểm là quá đắt, đến ba nghìn tệ, lớn cương Action 2 cũng tương tự, rẻ hơn Hero10 chút ít nhưng cũng phải hai nghìn hơn, trong khi đó mỗi tháng Lý Du chỉ có hạn mức thanh toán 15 nghìn tệ. Đương nhiên, chủ yếu nhất vẫn là chuyến này của Jude quá nguy hiểm, khả năng đi không về rất lớn, để tránh của đi thay người, cuối cùng Lý Du quyết định dùng mấy trăm tệ mua cái camera hành trình hàng nhái trên PDD. To cỡ hộp bài, có móc treo để đeo trước ngực, chất lượng 4k, thương gia cũng quảng cáo là có chống rung, chống nước đủ kiểu công năng. Lý Du dạy Jude cách bật máy, thu hình rồi tắt máy, sau đó nói thần lực trong máy đại khái duy trì được hai tiếng, trên thực tế thì đó là thời lượng pin của chiếc camera này có thể trụ được. Thế là Lý Du phải giải thích thêm cho Jude về giờ là gì, để hắn tự mình cảm nhận một phút dài bao nhiêu, rồi nói sáu mươi phút là một giờ. Sau khi giao phó mọi chuyện xong, Lý Du lại bảo đám người thằn lằn giúp đội Tầm Long 2.0 tiếp tế đồ ăn và vật tư. Như vậy đến sáng mai họ có thể xuất phát. Đúng lúc Lý Du chuẩn bị rời đi thì Jude lại gọi giật hắn lại, "Ta còn có một thỉnh cầu, không biết ta có thể gia nhập Song Hưu giáo được không?" "Ừm?" Lý Du dừng bước, "Ngươi không phải kẻ vô thần sao, chỉ tin vào búa của mình và chó thôi mà?" "Thì đúng là như vậy, nhưng mà ta không phải sắp đi tìm rồng sao? Nghe các ngươi kể thì con rồng kia rất là hung t·ợ·n." Jude nói nhỏ, "Cũng không biết mồi nhử của ta có đủ cho nó ăn không nữa." "......" "Hơn nữa, ta thấy ngươi vừa rồi còn tự mình cho ba người thằn lằn kia chút đồ tốt, có phải đó là Thánh khí dùng để đối phó rồng không? Nếu bây giờ ta gia nhập Song Hưu giáo thì ta có được phần nào không?" "Ta cho bọn họ không phải v·ũ k·h·í, chỉ là đồ chơi nhỏ mang phòng thân." Lý Du đáp. "Vậy thì ta càng cần nữa! Ta không có đi đồ long, chỉ cần giữ được m·ạ·n·g hoàn thành việc là ta mừng rồi." Jude vỗ đùi, vẻ mặt mong đợi nói, "Ta phải làm sao mới trở thành tín đồ Thứ Bảy của ta chủ được?" Lý Du liếc qua cột tín ngưỡng trên đồng hồ, tuy con số có nhích nhẹ nhưng chắc cũng chỉ là do đám người thằn lằn kia cống hiến thôi, công ty đã thu tín ngưỡng một lần, rồi tay hắn liền về số không, phải một thời gian sau mới dần hồi phục. Chắc không liên quan đến Jude đâu. Có lẽ vì trải qua mấy chục năm cuộc đời đầy tăm tối mà tam quan của Jude hoàn toàn khác người thường, hắn là một kẻ ích kỷ tuyệt đối, làm gì cũng chỉ xem xét lợi ích. Loại người này khó mà bị lý tưởng lay động, Lý Du hoài nghi hắn cũng không toàn tâm toàn ý tín ngưỡng vào bất cứ sự tồn tại vĩ đại nào, nhìn dáng vẻ của hắn thì có vẻ như là mượn danh tín ngưỡng Thứ Bảy để trục lợi thì đúng hơn. Nhưng thôi kệ đi, người đến là kh·á·c·h. Đã định làm ăn lớn thì dù là kh·á·c·h vung tiền x·a xỉ hay là khách thích săm soi lựa chọn mà không mua thì cũng không có lý do gì mà đuổi người ta đi cả. Lý Du nói, "Ngươi muốn gia nhập Song Hưu giáo thì trước phải trải qua khảo nghiệm." "Khảo nghiệm gì?" Jude cũng biết mọi chuyện không đơn giản thế. "Song Hưu giáo là một đại gia đình, người gia nhập Song Hưu giáo bất kể chủng tộc, giới tính, thân ph·ậ·n thì đều là người nhà và chiến hữu, ngươi không được đem người nhà và chiến hữu mình ra làm mồi nhử." Jude hiểu ngay, "Ý ngươi là muốn ta bảo vệ ba người thằn lằn kia?" "Không sai." Jude sờ cằm, ra vẻ suy nghĩ, nhưng thực ra trong lòng đã quyết rồi. Cứ nhận lời trước đi đã, nhưng hắn sẽ không dại mà gánh thêm ba cái nợ nần lên người, đến lúc đó xem tình hình mà liệu, giúp được thì giúp một tay, nếu nguy hiểm quá thì cứ theo kế hoạch cũ, ném ba người thằn lằn đi cho rồng ăn, rồi tìm đường chuồn cho mình. Cái này quá phù hợp với phong cách làm việc của Jude từ trước tới nay, nếu ba người thằn lằn may mắn sống sót, thì hắn còn có thể tạo một ấn tượng tốt cho bên Song Hưu, đúng là nhất cử lưỡng tiện. Thế là hắn vờ vịt suy nghĩ một hồi, rồi làm ra vẻ miễn cưỡng, nói, "Được thôi, ta sẽ cố, nhưng mà ta không có trang bị thích hợp, không dễ gì mà bảo vệ người được." Lý Du không nhiều lời, về phòng cầm hai lon coca ném cho Jude. "Lắp vào, lúc thường thì nhớ tránh xa lửa, khi cần thì dùng bó đuốc đốt vào đầu dây thừng nhỏ rồi ném ra, có thể giúp ngươi câu giờ bỏ chạy." Lon coca thì làm gì có công dụng đó, nhưng mấy lon này bao gồm cả sáu lon mà Lý Du cho ba người thằn lằn kia đều đã được sửa đổi rồi. Chỉ cần rửa sạch coca bên trong, nhét vụn bóng bàn vào, thêm một chút t·h·u·ố·c n·ổ, chừa lại một sợi dây dẫn (có thể lấy từ pháo hoa), cuối cùng dùng súng bắn keo nóng bịt kín miệng lon, đảm bảo kín hơi, chỉ để lại một lỗ thông khí nhỏ thì sẽ tạo ra một quả đ·ạ·n lửa thô sơ, trong một khoảng thời gian ngắn sẽ tạo ra một đám sương mù dày đặc. Cách này Lý Du học từ trang B, giờ thì phát huy được tác dụng. Mà Jude nhận hai lon coca kia thì lộ vẻ vui mừng, cẩn thận cất kỹ đồ đạc, rồi nói, "Ca ngợi ta chủ!" Ít nhất là lần này hắn nói câu này có vẻ thật tâm hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận