Làm Công Tiên Tri

Chương 603: Tin dữ

Chương 603: Tin dữ
“Cái gì, Hầu tước đại nhân đã chết?!”
Nghe được tin dữ này, nữ lãnh chúa cũng ngây người, nàng thậm chí còn hoài nghi tai mình có phải bị làm sao không.
Mặc dù trước đó David cấu kết với đám người Dực tộc, mưu sát cha nàng là Russ, còn lén thả Hắc Long tại Tây Cảnh tàn phá, nhưng nữ lãnh chúa vẫn rất tôn kính tước vị Hầu tước Coulomb, gia chủ của gia tộc Figueroa.
Coulomb là người có thể theo lẽ công bằng mà làm, đem con trai trưởng mà mình coi trọng nhất, người thừa kế tương lai của gia tộc, nhốt vào đại lao. Ông cũng đã tuyên bố các tội ác của David trong phiên thẩm phán một năm sau, và tuyên án giam cầm hắn hai trăm năm.
Về sau, ông còn tiến hành bồi thường cho Arias và những gia tộc khác bị tổn thất bởi David cùng con rồng đen kia.
Kết quả xử lý như vậy nhận được sự tán thưởng của một đám quý tộc Tây Cảnh.
Trên thực tế, trong hơn tám mươi năm cai quản Tây Cảnh của Hầu tước Coulomb, đa số những phiên thẩm phán cùng điều giải mà ông tham gia đều vô cùng công chính. Trước kia Irea và em trai là Blanco tranh giành vị trí gia chủ, cũng là do Hầu tước Coulomb đề nghị bỏ phiếu quyết định.
Mãi cho đến khi Herodotos mưu phản giáo hội Ngân Nguyệt, sau đó một tay thành lập hội Huyết Nguyệt, trước đó Tây Cảnh đã kéo dài một thời gian tương đối dài hòa bình. Các lãnh chúa mặc dù đôi khi có xung đột, nhưng đều duy trì kiềm chế.
Tất cả điều này đều không thể tách rời công lao của Hầu tước Coulomb. Hơn nữa, gia tộc Figueroa cũng đã có hơn 900 năm thủ vệ Tây Cảnh cho đế quốc. Hầu tước Coulomb như chỗ dựa tinh thần của mọi người. Vậy mà bây giờ lại có người nói với nữ lãnh chúa rằng, chỗ dựa tinh thần này không còn nữa. Thỏ tiểu thư cảm thấy như đang nằm mơ vậy.
Thế nhưng những người đang đứng trước mặt nàng như Thông Bạc, cùng với các vị quý tộc có thân phận không tầm thường khác, và cả thị vệ phụ trách bảo vệ Hầu tước Coulomb, đều khẳng định đó không phải là một trò đùa.
Đặc biệt, mấy người đi sau đều vừa từ trong sơn cốc đi ra, trông rất suy yếu, có mấy người còn đói đến đi không nổi, cần người bên cạnh dìu. Làn da phía dưới thậm chí có thể thấy cả mạch máu. Vậy mà khi bánh mì đưa đến, bọn họ thậm chí không ăn được mấy miếng, liền vội cùng Thông Bạc về gặp nữ lãnh chúa.
“Thế nhưng...… Chư vị chẳng phải vẫn ổn cả sao? Vậy tại sao Hầu tước đại nhân lại chết?” Irea mất chút thời gian, mới có thể ổn định tâm thần, sau đó tiếp tục hỏi.
“Bởi vì trong chúng ta xuất hiện phản đồ.” Gia chủ nhà Trales là Camzy nghiến răng nói: “Hơn nữa không chỉ có một người.”
“Gia chủ nhà Wil, Tượng Tử Bảo chủ nhân Hugues đã phản bội chúng ta. Hắn cùng Fabrice cãi nhau, Fabrice chế giễu hắn chỉ là một đứa nhóc còn bú sữa mẹ trong lòng đàn bà.”
“Để chứng minh sự dũng cảm của mình, hắn liền dẫn người xông vào sơn cốc, nói muốn chém đủ một ngàn cái đầu của dã nhân đem về. Hầu tước đại nhân lo lắng cho an nguy của hắn, dù cha của hắn tự sát, nhưng cũng là vì David mà chết, Hầu tước đại nhân muốn bảo vệ hắn, dù sao chỉ có mỗi đứa con trai này, không ngờ rằng tên tạp chủng kia đã sớm âm thầm đầu quân cho đám người lùn.”
“Hắn đưa chúng ta vào tuyệt cảnh, sau đó chính mình thì bỏ chạy. Chúng ta bị vây ở đó hơn mười ngày, lương thực đều ăn hết rồi.”
“Rồi ngay vào đêm hôm trước, Erkand cũng dẫn người nhà Emanuel làm phản.”
“Hầu tước đại nhân bị trúng độc thủ của hắn, còn bị hắn cắt lấy đầu. Sau đó, tước sĩ Judith muốn báo thù cho Hầu tước đại nhân, cũng bị hắn dùng thủ đoạn tàn nhẫn sát hại, Erkand dùng lông dài đâm xuyên bụng hắn, ruột của hắn chảy đầy đất, kêu rên rất lâu rồi mới chết.” Camzy oán hận nói, còn nhổ một ngụm nước miếng xuống đất.
Hắn lúc ấy cũng đã dẫn người đuổi theo giết Erkand, còn dây dưa với Erkand một lát, kết quả ngực bị một vó ngựa đá trúng, liền bị ngất đi.
Tóm lại, bởi vì sự việc xảy ra quá đột ngột, cả đoàn người không ai cản được Erkand, để cho tên phản đồ, kẻ thí quân đáng ghê tởm này cùng với ba bốn mươi tên thân tín chạy trốn, đi tìm nơi nương tựa đám người lùn trên núi.
Nghe đến tên Gyro, nữ lãnh chúa không kìm được mà nhìn sang chỗ Thông Bạc. Bởi vì lần này Thông Bạc đến là để cứu con trai của ông, không ngờ chỉ chậm có hai ngày, hai cha con đã thiên nhân vĩnh cách.
Thông Bạc lúc này tuy không lên tiếng, nhưng cô gái có thể cảm nhận được trong lòng ông đang ẩn chứa lửa giận vô tận, ông lão cầm kiếm mà đốt ngón tay trắng bệch.
Việc Hugues và Erkand phản bội cũng làm nữ lãnh chúa giật mình. Hai người này nàng đều đã từng gặp qua, Hugues tính cách tương đối nhu nhược, không có chính kiến, dễ bị người ta mê hoặc, còn Erkand thì là người nóng tính.
Thỏ tiểu thư còn nhớ rõ lần đầu nhìn thấy Erkand trong thành Hắc Thạch, hắn đã có vẻ lỗ mãng, nói chung những người như vậy thường không có nhiều tâm cơ. Hơn nữa, sau này nữ lãnh chúa còn nghe nói hắn được Theodosius ưu ái. Theodosius bị con rồng đen kia làm bị thương, cơ thể không được khỏe, đã rất lâu không lộ diện trước mặt người khác.
So với con trai trưởng và thứ của mình, Theodosius dường như càng xem trọng Erkand. Vì thế, gần đây trong gia tộc Emanuel, việc để Erkand làm gia chủ đời sau được nhắc đến rất nhiều. Thật khó mà tưởng tượng, một người trẻ tuổi có tiền đồ sáng như vậy mà lại cứ thế đi trên con đường không lối về.
Vì tin tức này quá mức chấn động, nữ lãnh chúa đành phải sắp xếp lại suy nghĩ của mình, mới tiếp tục hỏi: “Erkand vì mạng sống mà mưu sát Hầu tước đại nhân, mang theo đầu của Hầu tước đại nhân đi đầu quân cho người lùn trên núi, vậy hiện giờ hắn đang ở cùng những người lùn đó sao?”
“Ta không biết rõ.”
“Những người lùn đó có bao nhiêu người?”
“Chúng ta cũng không rõ.” Người trả lời tiếp theo là gia chủ gia tộc Poupaud, Fabrice.
“Hầu tước đại nhân đã dẫn chúng ta tổ chức bốn đợt đột phá vòng vây, nhưng bọn người lùn chiếm giữ địa hình có lợi, chỉ cần dùng đá lăn cũng đủ làm chúng ta tổn thất nặng nề. Một lần nọ, ta đã dẫn người xông lên đến giữa sườn núi.”
“Nhưng rất nhanh sau đó lại đụng phải một đám chiến binh người lùn, bọn họ có chừng bốn, năm trăm người. Bên ta thì chỉ còn lại không tới một trăm nhân thủ.”
“Chúng ta không thể chống đỡ được lâu, đành phải lui lại. Một bên cánh tay của ta còn bị người lùn nện gãy.” Fabrice vừa nói vừa lung lay cánh tay trái đã được băng bó chặt chẽ.
Dừng lại một chút, hắn lại nói thêm, “Ta cảm thấy số người của bọn họ ít nhất không thể kém chúng ta.”
“Hơn vạn đại quân sao?” Nữ lãnh chúa có vẻ mặt hơi ngưng trọng.
“Nhưng vào sáng hôm nay, bọn họ đã rút hết những người đang chắn ngoài cửa sơn cốc.” Camzy nói.
“Những người trên núi có vẻ như cũng đã vơi bớt, chúng ta không biết họ muốn làm gì, lo rằng có cạm bẫy, nên bàn bạc một chút, liền không lập tức đi ra ngoài.”
Thỏ tiểu thư nghĩ một hồi cũng không đoán ra những người lùn rốt cuộc đang giở trò quỷ gì. Nhưng dù bọn chúng có mai phục cái gì đi chăng nữa, thì ngày mai khi trời vừa sáng, cũng không thể qua được mắt của tam nhãn thần điểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận