Làm Công Tiên Tri

Chương 417: Hai ngàn cái ngu xuẩn dân mạng

Chương 417: Hai ngàn tên dân mạng ngu xuẩn
"Ta biết hiện tại ta không có cách nào đăng video lên B trạm, nhưng chẳng phải ngài có thể tự do đi lại giữa hai thế giới sao? Cho nên ta có thể làm xong video rồi giao cho ngài, nhờ ngài ở bên kia đăng tải." Lư Vĩ Gia càng nói càng phấn khích, "Về nội dung thì ta đã nghĩ kỹ rồi, chủ yếu là giới thiệu món ngon trên đại lục này, kết hợp thêm chút yếu tố quỷ súc, giữ vững phong cách trước giờ của ta. Nếu video nổi thì có thể giúp ngài thu hút thêm những người muốn xuyên không, mà lợi nhuận từ video sinh ra chúng ta có thể chia đôi."
"Hoặc là ba bảy cũng được, ngài bảy ta ba. Đương nhiên là phiền ngài giúp ta đổi ra tiền bên này, ngài thấy sao?"
Nói xong những gì mình nghĩ, hắn đầy mong chờ nhìn Lý Du, nhưng trên mặt người kia lại chẳng có chút biểu cảm gì.
"Ngươi đã chết, có giấy chứng tử các loại rồi, không cần dùng tài khoản cũ đăng video dọa người nữa." Lý Du nói, "Ngoài ra, ta cũng không có cách nào mang video ngươi làm về vũ trụ kia."
"Tại sao?" Lư Vĩ Gia ngạc nhiên.
"Không có lý do gì," Lý Du nói, "Sự thật là vậy, dù ngươi có luyến tiếc thế nào, cũng không còn liên quan gì tới thế giới bên kia nữa. Chi bằng dồn sự chú ý vào cuộc sống trước mắt đi."
Lư Vĩ Gia lộ vẻ không cam tâm, thấy Lý Du có ý định tiễn khách, hắn vội nói, "Chờ chút, nếu vụ giao dịch đó không được thì ta vẫn còn một giao dịch khác muốn bàn với ngài."
"Giao dịch gì?"
"Ta cũng muốn bàn chải đánh răng và kem đánh răng, cả khăn mặt và xà phòng nữa, kiểu mà ngài đưa cho anh Ngưu ấy, ngoài ra ta còn muốn hai lọ thuốc chống muỗi, một bộ chăn đệm, một đôi giày du lịch, size 42… À không, hiện tại ta xuyên rồi chắc đi size 39 thôi, không, vẫn là 42 đi, chắc ta còn lớn nữa."
Lý Du không lập tức từ chối mà hỏi, "Vậy ngươi định dùng gì để giao dịch?"
"Tiền."
"Cái gì?"
"Tiền nhân dân tệ, ta có thể dùng tiền nhân dân tệ để thanh toán." Lư Vĩ Gia trông không hề giống đang đùa, "Lúc gặp nhau lần đầu, ngài đưa ra lời khuyên đã dẫn dắt ta, dù lúc đó ta không tin lắm chuyện này."
"Nhưng vẫn cảm thấy phải chuẩn bị chút ít cho việc xuyên không có thể xảy ra. Thực ra ta không quan tâm mấy thứ lịch sử nhân văn, nhưng về sau ta đã tìm một nơi giấu 5000 tệ, coi như vốn khởi nghiệp cho kiếp này."
"Những thứ ta cần gộp lại chắc cũng không tới 500 tệ. Chỉ cần ngài giúp ta mang đến, thì 4500 tệ còn lại đều là của ngài, à, tốt nhất là cho thêm cái cốc giữ nhiệt nữa."
"Không được."
"Vậy thì không thêm cốc giữ nhiệt."
"Không phải vấn đề ở cái cốc." Lý Du nói, "Đồ ngươi muốn bán không đắt, nhưng phí vận chuyển lại cao. Thực sự muốn thì có thể chờ đợt người xuyên không sau mở cửa hàng online, trong đó chắc có nhiều thứ ngươi cần. Trong lúc này có thể tích lũy thêm điểm Thần Quốc."
Với mức lương hiện tại của Lý Du thì hơn 4000 tệ chẳng còn mấy hấp dẫn. Chủ yếu là hắn không muốn mở đầu chuyện này.
Sau này hắn định kiêm chức thương nhân thần bí chứ không phải chạy đi mua đồ hộ.
Thấy hai yêu cầu trước của mình Lý Du đều không chấp nhận, Lư Vĩ Gia đã không còn tự tin như lúc đầu.
Một lúc sau hắn mới lại nói, "Vậy ta có thể nhờ ngài gửi một lời được không… Ngài đừng vội từ chối, ta biết ta đã chết ở bên kia rồi, chắc là nên cứ im lặng như vậy. Ta cũng không muốn liên lạc với ba mẹ hay người thân gì."
"Vậy ngươi muốn ta nhắn cho ai?"
"Fan của ta." Lư Vĩ Gia nói, "Ta là up chủ, có một nhóm fan 2000 người, cơ bản là đầy nhóm luôn. Nhưng ta không muốn bán thảm, nên dù họ giục thế nào, ta cũng chưa từng tiết lộ bệnh tình của mình trong nhóm."
"Mãi đến mấy ngày trước khi mất, ta mới vào cáo biệt mọi người, nói là mình sắp đi. Kết quả họ đều nghĩ ta muốn tìm thêm tài liệu quỷ súc thôi, cho đến khi ta đưa lịch sử bệnh án và sổ khám bệnh, còn quay cả video ngắn trong phòng bệnh thì họ mới tin."
"Sau đó ta cũng nói có người lạ tìm đến, đừng lo, ta không hề nói tên họ ngài, chỉ nói ngài cho ta cơ hội tái sinh ở thế giới khác, mà còn miễn phí nữa."
"Lúc đó nhóm cũng đang bàn xem rốt cuộc ngài muốn lừa gạt cái gì ở ta, có người nói dù ngài ẩn sâu thế nào thì cuối cùng vẫn sẽ lộ bộ mặt thật để lấy tiền, có người lại bảo ngài là thằng điên hoặc là buôn nội tạng, chắc muốn giác mạc hay gì đấy của ta, nói thật là cũng hơi sợ."
"Nhưng chúng ta cũng đã tốn chút thời gian thảo luận về khả năng này. Sau đó ta lại nhớ đến thỏa thuận với anh trâu, nên ta đã nhanh trí bắt chước theo và cũng làm một thỏa thuận với lũ ngu xuẩn trong nhóm."
"Nếu, nếu ta thật sự xuyên không, mà ngài lại chắc chắn về Địa Cầu, thì có lẽ ta nhờ ngài gửi lời cho họ được, nhất là trong đó có cái gọi là Nhuyễn Nê quái làm nhóm trưởng ấy, nó có em họ cũng bệnh nặng."
"Bệnh nan y?"
"Bệnh nan y, nghe Nhuyễn Nê quái nói thì em nó sống không được bao lâu nữa, người nhà nó đều chuẩn bị tâm lý rồi. Hơn nữa như vậy ngài có thể có hai ngàn người ngu xuẩn dân mạng đấy."
"Ta cần hai ngàn người ngu xuẩn dân mạng để làm gì?"
"Họ tuy không đáng tin lắm, mồm mép thì tiện, lại còn keo kiệt, bình thường đến đồng xu lẻ cũng không ném cho ta đâu, nhưng toàn người sống cả, à, không loại trừ có vài nick ảo là người máy. Nhưng ít nhất đa số là người thật."
"Đây là ưu điểm lớn nhất mà ngươi thấy ở bọn họ sao?"
"Không, trọng điểm ta muốn nói là, chỉ cần là người thật thì sẽ có quan hệ. Nếu bọn họ chịu để ý giúp ngài về những người sắp chết xung quanh, rồi giúp ngài kết nối mối quan hệ... Thì sẽ giúp ngài nhanh tìm được nhân tài mình cần, mà ta biết rõ tính của họ, họ nhất định sẽ đồng ý."
"Vì sao?"
"Vì bọn họ chắc chắn tò mò về việc ta có thật sự xuyên không không, mà cách tốt nhất để chứng minh, chính là có thêm người khác đến nữa, nhất là người mà họ biết."
Lý Du suy nghĩ một lát rồi hỏi, "Ngươi muốn gì? Bàn chải đánh răng, kem đánh răng, xà phòng, khăn mặt, đệm giường, giày thể thao, thuốc đuổi muỗi và cốc giữ nhiệt đúng không?"
"Mấy thứ đó có thì tốt, không có cũng chẳng sao." Lư Vĩ Gia nhếch mép cười, "Thực ra điều ta mong muốn nhất là một lời hứa của ngài."
"Lời hứa gì?"
"Sau này ta không quá muốn đảm nhiệm chức vụ nào. Ngài đến tìm ta chắc là để nhờ ta tìm mỏ, ta sẽ làm như vậy, nhưng có lẽ do làm up chủ lâu quá rồi, ta càng ngày càng không thích bị ràng buộc, không muốn cuộc sống kiểu tổ chức hóa."
"Nhưng sống ở đời thì chắc chắn sẽ có ràng buộc." Lý Du nói, "Tuy vậy ta có thể đồng ý yêu cầu của ngươi, tổ chức có xu hướng đặt mỗi người vào vị trí có thể phát huy tác dụng tốt nhất, nhưng cũng đồng thời tôn trọng nguyện vọng cá nhân của nhân viên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận