Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 982: Tinh Tinh cô nhi viện viện trưởng mụ mụ ( 4 ) (length: 5080)

Chỉ là sắc trắng này lại mơ hồ lộ ra một tia tái nhợt không bình thường, miệng nhỏ cũng lộ ra một tia màu tím.
Hắn tinh xảo xinh đẹp như một tiểu thiên sứ, đôi mắt to trong suốt, có màu trà nhàn nhạt, nhu thuận mà sạch sẽ.
Tiểu nam hài nhỏ tuổi hơn thì khoảng năm tuổi, sinh ra đã môi hồng răng trắng, lúc nói chuyện hai bên má sẽ lộ ra hai lúm đồng tiền thật sâu ngọt ngào, vừa nhìn liền biết là một đứa trẻ thích cười.
Nam hài lớn tuổi hơn đang nhìn quanh trong đám người, đôi lông mày thanh tú hơi nhíu lại.
"Trường Sinh ca ca, huynh đang nhìn cái gì vậy?" Tiểu nam hài nhỏ tuổi hơn ngẩng đầu lên hỏi.
"Tiếu Tiếu, Tây Tây không có tới." Trường Sinh nói.
Tiếu Tiếu hai mắt to tròn xoe nhìn xung quanh nhà ăn, tuy không tính là quá nhiều người, cái miệng nhỏ hơi chu ra: "Đúng nha, Tây Tây không có ở đây."
Trường Sinh, Tiếu Tiếu, Tây Tây ba người chơi rất thân với nhau, Trường Sinh tám tuổi thực sự rất thích chăm sóc người khác, bình thường ba người đều sẽ cùng nhau ăn cơm trong nhà ăn, nhưng hôm nay Tây Tây lại không đến.
"Trường Sinh ca ca, Tây Tây bị đói bụng sao?" Tiếu Tiếu hơi nhíu khuôn mặt nhỏ nhắn.
Cô nhi viện Tinh Tinh có một quy định bất thành văn, đứa trẻ nào phạm lỗi, có đứa sẽ bị nhốt vào phòng tối, có đứa sẽ không được cho ăn cơm.
Ba người bọn họ đôi khi cũng sẽ bị ép không được phép ăn cơm.
"Tiếu Tiếu, chúng ta đợi lát nữa đem bánh bao để lại." Trường Sinh cảm thấy, Tây Tây khẳng định là không được phép ăn cơm, hắn phải để lại một ít đồ ăn cho Tây Tây, còn có Thanh Lãng ca ca nữa, hắn cũng không có ở đây.
"Được nha." Tiếu Tiếu gật đầu, hắn luôn nghe lời Trường Sinh nhất.
Hai người đi lấy đồ ăn, Trường Sinh vì thân thể không tốt, nên ăn tương đối ít, cuối cùng không chỉ bánh bao được để lại, mà ngay cả đồ ăn cũng còn thừa không ít.
Tiếu Tiếu thấy Trường Sinh để lại đồ ăn, còn tưởng là cho Tây Tây, nên cũng để lại một ít đồ ăn, nhưng Trường Sinh sợ hắn đói, dỗ dành hắn ăn hết đồ ăn, chỉ để lại bánh bao.
Hai người không chậm trễ, ra khỏi nhà ăn, Trường Sinh dắt Tiếu Tiếu, mang theo bánh bao cùng đồ ăn còn thừa đi tìm Thanh Lãng và Tây Tây.
Vừa ra khỏi cửa nhà ăn, hai người đều rùng mình một cái.
Quần áo của bọn họ mỏng manh, tại thời tiết này vẫn cảm thấy rất lạnh.
Nhưng vì thân thể của Trường Sinh, hai người không có cách nào đi nhanh được.
"Trường Sinh ca ca, Tiếu Tiếu đứng ở bên này nha." Âm thanh non nớt của Tiếu Tiếu vang lên, đứng nép vào bên cạnh, gắng sức che chắn gió, mặc dù với thân hình nhỏ bé của hắn, căn bản là không thể ngăn được gió lạnh.
Đôi môi tái nhợt của Trường Sinh hiện lên một tầng tử sắc nhàn nhạt, vuốt vuốt tóc Tiếu Tiếu, ôn nhu nói: "Cảm ơn Tiếu Tiếu."
Hai người bước đi nhịp nhàng, cơ bản cứ đi được không đến mười bước lại dừng lại một chút, rồi mới tiếp tục đi.
Lại một lần nữa, Trường Sinh dừng lại, hơi thở của hắn có chút gấp gáp, ngực khó chịu, sau khi ổn định lại một chút, hô hấp thông thuận, mới tiếp tục đi.
Trường Sinh mắc bệnh tim bẩm sinh, hơn nữa còn rất nghiêm trọng, bác sĩ nói, Trường Sinh cần phải thay tim, nếu không sẽ không sống quá mười tuổi.
Mà hiện giờ Trường Sinh đã hơn tám tuổi.
Thân thể của hắn rất kém, đừng nói là không thể chạy, không thể nhảy, chỉ cần đi nhanh một chút, lâu một chút, liền sẽ tim đập nhanh, ngực khó chịu, tiếp theo là bệnh tim phát tác.
Trường Sinh, kỳ thật giống như một con búp bê dễ vỡ.
Người mắc bệnh tim cần phải uống thuốc trường kỳ, giá thuốc vẫn còn tương đối cao, nhưng cô nhi viện Tinh Tinh rõ ràng không có cách nào chi trả tiền thuốc được.
Lúc đó rất nhiều người đều khuyên viện trưởng tiền nhiệm từ bỏ, nhưng viện trưởng cuối cùng không nỡ một sinh mệnh nhỏ tuổi cứ như vậy mà từ bỏ, cho nên, thuốc vẫn được mua, chỉ là mua loại rẻ nhất.
Cũng may Trường Sinh số tốt, cuối cùng cũng nuôi được đến hơn tám tuổi như bây giờ.
Chỉ là tất cả những người hiểu rõ tình trạng thân thể của Trường Sinh, vẫn cảm thấy Trường Sinh không thể sống quá mười tuổi.
Bởi vì Trường Sinh không có cách nào được thay tim.
Thứ nhất, chi phí thay tim thực sự rất đắt đỏ, cô nhi viện Tinh Tinh không thể chi trả nổi, còn phải mời thầy thuốc chuyên nghiệp; thứ hai, cũng là nguyên nhân quan trọng nhất, Trường Sinh có nhóm máu RH âm tính hiếm gặp.
Cho nên, muốn thay tim cho hắn, người hiến tặng cũng phải có nhóm máu RH âm tính.
Nhưng, nói thì dễ hơn làm.
Loại nhóm máu này vốn đã cực kỳ hiếm, bây giờ còn cần người đó có thể hiến tặng trái tim trong vòng hơn một năm nữa, gần như là chuyện không thể.
. . .
Đi hồi lâu, Trường Sinh và Tiếu Tiếu cuối cùng cũng đến phòng ngủ của Tây Tây, đáng tiếc trong phòng ngủ trống rỗng, không có ai.
"Tây Tây không có ở đây." Tiếu Tiếu hơi nhíu khuôn mặt nhỏ.
--- Ngày mai Ân Âm sẽ xuất hiện. Nói một chút về thế giới này sẽ viết đến những đứa trẻ: tự kỷ — Thanh Lãng, hai chân tàn tật — Tây Tây, tâm thần phân liệt — Tiếu Tiếu, bệnh tim bẩm sinh — Trường Sinh, đứa trẻ bị mù bị bỏ rơi — Bình An, sau khi nhận nuôi bị làm nhục tiểu cô nương — Miên Miên.
(Chương này hết)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận