Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Chương 1391: Sống nương tựa lẫn nhau song bào thai huynh đệ ( 73 )

Hắn cũng không có giống như trước kia khi dễ An Trạch và An Duệ, đương nhiên, cho dù hắn có ý định đó, Tằng thiến cũng sẽ không cho phép.
Tằng thiến nuôi dưỡng An Kỳ, không phải nể mặt Lương Ngạn hay Lâm Song Song, mà bởi vì hắn là một đứa trẻ, nàng nguyện ý cho đứa trẻ này một cơ hội sửa đổi.
Có lẽ biết Lương gia đã bị Tằng thiến khống chế, Lâm Song Song dường như bốc hơi, không hề trở lại, thậm chí quên mất mình còn có đứa con trai An Kỳ.
An Kỳ theo thường lệ sinh hoạt, tựa hồ không hề mong đợi vào người mẹ ruột của mình.
An Trạch và An Duệ khi trở về nhà cũng không hề thân cận với An Kỳ vì hắn đã thay đổi. Có những tổn thương đã gây ra, từng vết sẹo không cách nào xóa nhòa. Nhưng hai người không hề khi dễ An Kỳ, họ sống chung dưới một mái nhà, nhưng lại như những người xa lạ.
Có lẽ, đây mới là cách sống tốt nhất.
Việc đầu tiên Tằng thiến làm khi mang An Trạch và An Duệ về là làm thủ tục nhập học cho họ, trước tiên là đi học một kỳ nhà trẻ, sau đó mới đưa đến trường tiểu học.
An Trạch có trình độ trí lực hơn người, năng lực học tập rất tốt, nhưng hắn vẫn có thói quen chăm sóc em trai.
An Duệ có trí lực chỉ bằng đứa trẻ ba bốn tuổi nên rất vất vả trong việc học, nhưng cậu có trí nhớ siêu phàm, gần như "nhìn qua là không quên", hơn nữa cậu rất mẫn cảm và hứng thú với các con số.
Ngoài việc nhận biết một số chữ cơ bản, Ân Âm hướng An Duệ phát triển theo hướng toán học.
Về phần An Kỳ, bình thường, học lực ở mức trung bình.
- Thời gian thoáng qua, mười năm trôi qua.
An Trạch mười sáu tuổi, nhảy lớp học xong chương trình cấp ba, được cử đi vào A đại, hiện tại là sinh viên năm hai.
Hắn bắt đầu tự mình lập nghiệp, chủ yếu trong lĩnh vực thư từ và kỹ thuật thông tin, sở dĩ lựa chọn lĩnh vực này là vì An Duệ.
An Duệ mười sáu tuổi, vào viện nghiên cứu của A đại.
An Duệ từ nhỏ đã bộc lộ thiên phú trong lĩnh vực toán học, sau này nhờ sự chỉ dẫn của Ân Âm và những người khác, bắt đầu tham gia các cuộc thi toán học cấp thành phố, cấp tỉnh, cấp quốc gia, đều đạt thành tích xuất sắc, cuối cùng được đặc cách vào khoa Toán của A đại.
Đúng vậy, cậu còn vào A đại sớm hơn cả An Trạch.
Sau đó, cậu không chỉ đại diện quốc gia tham gia các cuộc thi toán học cấp thế giới, mà còn gia nhập viện nghiên cứu toán học của A đại.
Đầu tiên, cậu dùng toán học tạo đột phá trong kỹ thuật thư từ, giúp thời đại trí tuệ nhân tạo tiến thêm một bước, những gì cậu tạo ra cũng giúp công ty của An Trạch phát triển tốt hơn.
Đương nhiên, An Trạch cũng chia một nửa cổ phần công ty cho em trai.
Sau đó, An Duệ thỉnh thoảng phát biểu các luận văn toán học, đều tạo được ảnh hưởng không nhỏ trên quốc tế.
Khi hai mươi tuổi, cậu đã chứng minh thành công một giả thuyết làm đau đầu giới toán học suốt mấy trăm năm, lúc đó, tên của cậu đã được các nhà khoa học trên toàn thế giới biết đến.
An Trạch kết hôn năm hai mươi lăm tuổi, người đó là Đồng Đồng, từ nhỏ, mặc dù họ trở về thành phố A, nhưng vẫn giữ liên lạc với nhà họ Lư, An Trạch và Đồng Đồng dần dần nảy sinh tình cảm.
Vốn dĩ với tình trạng sức khỏe của Đồng Đồng thì không thể sinh con, nhưng nhờ Ân Âm ban cho một tia công đức kim quang, cơ thể nàng theo tuổi tác mà dần tốt lên, cuối cùng cơ bản là khỏi hẳn, sinh cho An Trạch một cô con gái đáng yêu.
Mà hai ông bà nhà họ Lư kiếp này cũng sống rất thọ, sống đến trăm tuổi, cuối cùng vui vẻ nắm tay nhau rời khỏi thế giới này.
Còn An Kỳ...
Hắn học xong đại học, tìm một công việc bình thường, chỉ là, khi đó, Lâm Song Song lại xuất hiện...
- Ngày mai chuyện này kết thúc, còn lại một chút ít. Sẽ tiến vào thế giới mới: Bảo bối, mụ mụ mang ngươi về nhà (người mẹ có con bị bắt cóc) (Chương này hết)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận