Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Chương 1013: Tinh Tinh cô nhi viện viện trưởng mụ mụ ( 35 )

Ân Âm quan sát tỉ mỉ, phát hiện Tây Tây rất yêu thích Dương Bạch ở khí thế bày mưu tính kế trên người hắn.
Dương Bạch là một người có năng lực quản lý và chấp hành rất mạnh mẽ, Tây Tây đã bị chính loại đặc trưng này của hắn hấp dẫn.
Dương Bạch nghiêm túc, hành sự dứt khoát lưu loát, hiệu suất cao, nhưng đâu vào đấy, phảng phất không hề có chút cảm xúc nào, tựa như một người máy chỉ biết thi hành mệnh lệnh. Người như vậy rất khó để thân cận cùng người khác.
Ban đầu, đối diện với sự thân cận của Tây Tây, Dương Bạch mang theo một tia chân tay luống cuống mà cự tuyệt, nhưng sau đó không hiểu vì sao, hắn lại tiếp nhận sự thân cận của Tây Tây, tùy ý để Tây Tây quan sát quá trình làm việc của mình.
Thậm chí, thỉnh thoảng hắn còn nhờ Tây Tây làm một vài việc nhỏ.
Tây Tây mỗi lần đều rất vui vẻ.
Hiện giờ, Tây Tây đã cởi mở hơn một chút, hơn nữa, đại khái là bởi vì lần Ân Âm nửa đêm đưa hắn đến bệnh viện khi hắn bị bệnh, nên giờ đây tình cảm giữa Tây Tây và nàng cũng rất tốt đẹp.
Ân Âm tiến hành chỉnh đốn cô nhi viện Tinh Tinh, dù có sự trợ giúp của Dương Bạch, nhưng cũng mất một tháng thời gian. Về phần một số công trình cải thiện khác, vẫn phải tiến hành từ từ, không thể hoàn thành trong một lần.
Mặt khác, Ân Âm mở một cửa hàng đồ ngọt trong nội thành.
Trải qua nhiều thế giới như vậy, trù nghệ của Ân Âm đã đạt đến cấp bậc trù thần. Hiện giờ, những món đồ ngọt này là do nàng mỗi ngày hướng dẫn các đứa trẻ trong viện cùng nhau làm.
Cửa hàng đồ ngọt, nàng thuê người chuyên trách kinh doanh. Thu nhập có được, trừ để trả lương cho nhân viên, thì dùng cho cô nhi viện.
Ở thế giới này, ngành đồ ngọt không thực sự phát triển. Ân Âm, ngoài việc đồ ngọt rất ngon, còn chiếm được tiên cơ.
Ân Âm hiểu rõ phần lớn những đứa trẻ trong viện, bọn chúng hy vọng có thể thông qua năng lực của bản thân để giúp cô nhi viện kiếm tiền, làm một số việc trong khả năng cho phép.
Mà làm đồ ngọt, công việc này vừa vặn không tính là mệt mỏi, khi những đứa trẻ cùng nhau lao động, thực sự có thể nuôi dưỡng tình cảm.
Mặc dù cửa hàng đồ ngọt không kiếm được quá nhiều, nhưng Ân Âm vẫn duy trì kinh doanh.
Mấy ngày nay, cô nhi viện Tinh Tinh so với trước đây càng thêm náo nhiệt, bởi vì Ân Âm đã thông báo cho bọn chúng, vài ngày nữa sẽ có một nhóm tình nguyện viên gồm các thúc thúc, a di tới thăm.
Hàng năm, cô nhi viện Tinh Tinh đều chào đón những người tình nguyện yêu mến trẻ con. Họ sẽ mang đến một ít quần áo cũ, đồ dùng hàng ngày cũ, hoặc giấy bút, vân vân...
Mặc dù là đồ cũ, nhưng đối với đám trẻ ở cô nhi viện, đều là những vật phẩm rất trân quý.
"Trường Sinh ca ca, Tiếu Tiếu có đẹp không nha?"
Hôm nay là ngày những người tình nguyện đến, Tiếu Tiếu đã dậy sớm, lục lọi trong thùng giấy của mình để tìm một bộ quần áo.
Bộ quần áo này là một chiếc áo lông, màu xanh lam, mặt trên còn vẽ hình Ultraman.
Chiếc áo lông này còn rất mới, không hề có bất kỳ dấu vết may vá lại hay cũ nát nào, tựa như vừa mới mua.
Thấy Tiếu Tiếu rất yêu thích, thường ngày đều không nỡ xuyên, hôm nay lại hiếm khi xuyên ra.
Hắn xuyên áo lông, mặt nhỏ được rửa sạch sẽ, đứng trước mặt Trường Sinh và những người khác, xoay một vòng, hỏi bọn họ có đẹp không.
"Đẹp lắm, Tiếu Tiếu rất đẹp."
Trường Sinh và những người khác phụ họa nói.
Tiếu Tiếu cười khanh khách, lộ ra lúm đồng tiền ngọt ngào.
Chiếc áo lông này là năm trước Lục a di tặng cho hắn. Hắn đối với Diệp thúc thúc, Lục a di thường xuyên đến thăm hắn, có rất nhiều hảo cảm, hôm nay nghe nói bọn họ còn sẽ tới, Tiếu Tiếu rất cao hứng.
Nghĩ ngợi, Tiếu Tiếu lại đi đến đầu giường lấy ra thứ gì đó, nhét vào trong ngực.
Khoảng mười giờ sáng, những người tình nguyện viên đã tới.
Trong đó có một đôi vợ chồng.
Đôi vợ chồng đó trông khoảng chừng ba mươi tuổi, nhưng không hiểu sao, lại có vẻ già nua hơn so với những người cùng độ tuổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận