Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 1218: Bất công nhị thai mụ mụ ( 47 ) (length: 3779)

Bọn họ rất là nhiệt tình, trên mặt đều mang ý cười, không biết còn tưởng rằng tình cảm của bọn họ rất thâm hậu.
"Đại tôn tử của ta đâu, Thành Thành đâu?" Ôn phụ, Ôn mẫu ngay lập tức đi tìm Ôn Thành.
Khi thấy Ôn Thành xuống xe, lập tức ôm chầm lấy, tựa như ôm bảo bối gì đó: "Ai u, Thành Thành của nãi nãi a, nãi nãi nhớ ngươi lắm..."
Ôn Thành bị lão nhân ôm, sắp không thở nổi, vội vàng đẩy ra mới có thể hít thở.
Ôn Thành cũng không chán ghét Ôn phụ, Ôn mẫu, rốt cuộc hai người rất thương hắn, cho nên cũng không giống những đứa trẻ khác trong thành, sẽ ghét bỏ gia gia, nãi nãi ở n·ô·ng thôn.
"Gia gia, nãi nãi." Hắn ngoan ngoãn gọi người.
"Ai." Ôn phụ, Ôn mẫu lập tức đáp lời, cực kỳ cao hứng.
Ôn Ninh cũng mở miệng gọi người, Ôn phụ, Ôn mẫu nhàn nhạt đáp lại, kéo Ôn Thành nói chuyện, không thèm nhìn Ôn Ninh.
Ôn Ninh đã quen, trước kia tâm tình còn bị ảnh hưởng, giờ đã bình tĩnh, huống chi khi ở nhà, mụ mụ đã nói chuyện với nàng về vấn đề gia gia nãi nãi này.
Đối với gia gia nãi nãi, Ôn Ninh không có nhiều tình cảm, cho nên chỉ cần bọn họ không nói những lời khó nghe, nàng cũng không để ý bọn họ là nhiệt tình hay lãnh đạm.
Lúc này, một bàn tay đặt lên vai nàng, tựa hồ như đang trấn an nàng.
Ôn Ninh ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của ba ba Ôn Sơ.
Ôn Sơ mỉm cười trấn an nàng.
"Ninh Ninh muội muội." Khi tất cả mọi người xem nhẹ Ôn Ninh, một cô gái đi tới trước mặt Ôn Ninh, tươi cười ngượng ngùng nhưng chân thành tha thiết.
"Đại Ny tỷ tỷ." Ôn Ninh mắt sáng lên, khoác lên cánh tay Trần Đại Ny.
Lúc này Ôn đại tỷ cùng Ôn nhị tỷ thì mang mấy đứa trẻ đi tới phía sau thùng xe.
"A Sơ, Ân Âm a, hành lý các ngươi mang đến hẳn là rất nặng, chúng ta giúp các ngươi mang vào."
Nói xong, liền tự mình mở thùng xe phía sau ra.
"Được ạ." Ân Âm không có cự tuyệt, nàng biết các nàng 'túy ông chi ý bất tại tửu', cái gì mà mang hành lý, kỳ thật chỉ là muốn xem xem có đồ gì có thể cho bọn họ làm hàng tết hay không.
Ân Âm mặc dù không thích cái bộ dạng ham hố lợi nhỏ của các nàng, nhưng cũng không có thiếu mua đồ tết.
Đồ tết nói là cho người Ôn gia, chẳng bằng nói là nàng cho Ôn Sơ một chút thể diện.
Vô luận người Ôn gia như thế nào, bọn họ đều là người nhà Ôn Sơ, nàng muốn cho Ôn Sơ thể diện, chỉ là bỏ ra một ít đồ tết, có thể đổi lại Ôn Sơ cùng nàng không bị châm ngòi ly gián, nàng vẫn nguyện ý.
Vali hành lý cùng đồ tết được mang xuống, vào Ôn gia.
Ôn gia là một tòa nhà hai tầng, đó là sau khi Ôn Sơ cưới vợ mới xây được, người trong thôn đều nói, đây là Ôn gia bán nhi tử nhận được sính lễ.
Ôn phụ, Ôn mẫu trừ đối Ôn Thành nhiệt tình, đối với Ân Âm - cái này con dâu cũng nhiệt tình.
Rốt cuộc, con dâu này có thể là thần tài của bọn họ.
Kỳ thật, ban đầu khi Ôn Sơ cưới vợ, bọn họ muốn cùng vào thành hưởng phúc, chỉ là nguyên chủ không đồng ý, nàng không nguyện ý ở cùng cô cô, bà bà, hơn nữa nàng cũng liếc mắt một cái liền nhìn thấu bản chất của hai người.
Vì thế ân uy tịnh thi, cuối cùng lấy ra một ít tiền, để cho hai lão nhân ở lại trong thôn.
Mà mỗi cuối năm, Ôn Sơ còn biếu một ít tiền dưỡng lão.
Ân Âm cũng không có cự tuyệt bọn họ xun xoe, để tránh cho mấy ngày nay người Ôn gia vẫn luôn tìm tới, Ân Âm trực tiếp lấy đồ tết ra, đưa cho Ôn mẫu.
Về phần Ôn mẫu làm sao phân chia, là chuyện của nàng.
Khi Ân Âm lấy ra những đồ tết đó, Ôn gia đại tỷ, nhị tỷ lập tức tiến lên xem, khi Ôn mẫu muốn đem đồ tết mang về phòng, còn nhiệt tình hỗ trợ. Có thể ai cũng biết, các nàng là có mục đích gì.
(bản chương xong)
Bạn cần đăng nhập để bình luận