Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 1604: Gây dựng lại gia đình mụ mụ ( 2-5 ) (length: 3761)

Ân Âm đến thế giới này, việc đầu tiên làm là gọi điện thoại báo cảnh sát, tống gã lang thang kia vào cục cảnh sát, kết quả hắn ta bị tuyên án tử hình.
Hôm nay Ân Âm cùng mẹ Ân đến trung tâm mai mối, cũng là bị mẹ Ân ép buộc đến, nói là có một đối tượng mai mối chất lượng tốt. Ân Âm căn bản không có ý định kết hôn với người khác, nhưng nghĩ hôm nay Thời Dịch có thể sẽ đến, thế nên nàng mới đi. Không ngờ lại thật sự gặp được, tuy chỉ là thoáng qua một mặt.
"Ân Âm à, vị này là Chu Dật, Chu tiên sinh..."
Ân Âm cùng Dương Huệ Phân, mẹ Ân tiến vào phòng riêng, vừa vào, Dương Huệ Phân lập tức bắt đầu giới thiệu.
Mà Ân Âm cũng nhìn thấy trong phòng riêng người đàn ông mặc âu phục, tướng mạo bảnh bao, không phải là tra nam Chu Dật sao?
Mẹ Ân rất hài lòng Chu Dật, toàn bộ quá trình đều nghe ngóng gia sản của Chu Dật, cùng với nếu như kết hôn, muốn sính lễ bao nhiêu. Đối với việc Chu Dật có hai đứa con, bà tỏ vẻ đều là chuyện nhỏ.
Chu Dật rất hưởng thụ sự tâng bốc của mẹ Ân, cũng không keo kiệt giới thiệu về gia đình kinh tế chất lượng tốt của mình. Nhìn ra được, hắn đối Ân Âm rất có hứng thú, bất quá Ân Âm toàn bộ quá trình đều giữ thần sắc nhàn nhạt.
Mẹ Ân cảm thấy con gái mình thật chất phác, thậm chí còn nghĩ đưa tay véo đùi Ân Âm, bảo nàng nói chuyện giao lưu đàng hoàng với Chu Dật, bất quá bị Ân Âm tránh ra.
Buổi xem mắt kết thúc, hai bên nam nữ sẽ được ở riêng để trao đổi.
Chu Dật nhận ra, Ân Âm dường như không hứng thú với hắn lắm, nhưng hắn tự thấy mình rất ưu tú. Sau khi mẹ Ân, Dương Huệ Phân rời đi, chỉ còn lại hắn và Ân Âm, hắn liền tính toán giới thiệu kỹ hơn về mình, phát huy ưu thế bản thân.
Không ngờ, Ân Âm lại mở lời trước: "Chu tiên sinh, tôi muốn nói là, chúng ta hẳn là không thích hợp. Tôi không muốn đi xem mắt, là bị mẹ tôi kéo đến, thật xin lỗi, làm chậm trễ thời gian của anh."
Nghe Ân Âm cự tuyệt, sắc mặt Chu Dật không được dễ nhìn, hắn hỏi: "Tôi có thể hỏi một chút, là tôi có chỗ nào không tốt không?"
Ân Âm cười nói: "Tôi không có ý đó, chỉ là tôi cảm thấy kết hôn, vẫn là phải tìm một người hợp ý mình, như vậy mới có thể sống tốt, anh nói đúng không, Chu tiên sinh."
Ngụ ý chính là, Chu Dật không hợp ý Ân Âm.
Chu Dật nghe ra, thân là một kẻ kiêu ngạo tự phụ, lại có chủ nghĩa đàn ông, bị một người phụ nữ nói như vậy, hắn tâm tình có chút khó chịu. Vốn dĩ đối với Ân Âm bắt đầu có chút tâm động cũng mờ đi trong khoảnh khắc này, nhưng hắn vẫn miễn cưỡng duy trì phong độ thân sĩ bề ngoài: "Ân tiểu thư nói đúng, chuyện kết hôn này vẫn là cần hai người cảm thấy thích hợp mới được."
Nói xong, hắn giả vờ xem điện thoại, nói: "Tôi còn có việc, tôi xin phép đi trước."
Ân Âm gật đầu, đưa cho hắn một ánh mắt "Anh cứ tự nhiên".
Chu Dật giận dữ rời đi.
Không lâu sau, mẹ Ân vội vã đi đến, vô cùng lo lắng nói: "Con vừa mới nói gì với Chu tiên sinh, sao sắc mặt hắn khó coi như vậy, đã đi nhanh như thế, còn nói các con không thích hợp."
Ân Âm thần sắc nhàn nhạt cầm lấy chén trà nhấp một ngụm, thản nhiên nói: "Không nói gì, chỉ nói con và hắn không thích hợp mà thôi."
Mẹ Ân lúc này bị tức đến nỗi, móng tay sắp đâm chọt vào mặt Ân Âm: "Sao con có thể nói như vậy. Đây là ta vất vả lắm mới tìm được cho con, một người đàn ông tốt như thế, sao con không biết nắm bắt. Con mắt con cao vậy sao? Cho dù con có xinh đẹp, cũng đừng quên con là gái đã qua một đời chồng, còn có một đứa con. Bây giờ, lập tức, gọi điện thoại xin lỗi Chu tiên sinh ngay, tranh thủ ở cùng hắn."
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận