Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 1016: Tinh Tinh cô nhi viện viện trưởng mụ mụ ( 38 ) (length: 4149)

Bọn họ tìm đến đầu sỏ gây tội là người phụ nữ kia, giao nàng cho cảnh sát, nhưng Nguyên Nguyên lại không tìm về được.
Sáu năm trôi qua, bọn họ dùng đủ mọi biện pháp đều không thể tìm thấy Nguyên Nguyên.
Vì tìm Nguyên Nguyên, bọn họ gần như tiêu hết toàn bộ tiền tiết kiệm.
Lục Dao bởi vì quá mức nhớ nhung con trai, thân thể càng ngày càng không tốt.
Cũng tỷ như tối hôm qua, nàng lại gặp ác mộng, nằm mơ thấy Nguyên Nguyên đang khóc, khóc vì hắn đau quá, lạnh quá, tại sao ba ba mụ mụ không tìm đến nàng.
Diệp Thước hiểu rõ, hiện giờ Lục Dao đã u uất mức độ trung bình.
Rất có thể sẽ chuyển biến thành trầm cảm nặng, gần đây càng ẩn ẩn có khuynh hướng tự làm hại mình.
Nếu như không phải ý nghĩ muốn tìm lại Nguyên Nguyên chống đỡ nàng, có lẽ nàng đã sớm sụp đổ.
Mà gặp gỡ Tiếu Tiếu, là một chuyện ngoài ý muốn.
Bởi vì cảm thấy Nguyên Nguyên có khả năng sẽ tới cô nhi viện hoặc viện phúc lợi, mấy năm nay bọn họ vẫn luôn tìm kiếm ở các cô nhi viện và viện phúc lợi trên cả nước.
Chỉ là vẫn luôn không tìm được.
Năm trước, bọn họ tới thành phố S, cô nhi viện Tinh Tinh, nhưng cũng không tìm được.
Nhưng bọn họ gặp được Tiếu Tiếu rất được yêu thích.
Bọn họ có nghĩ qua Tiếu Tiếu có khả năng hay không là Nguyên Nguyên của họ, nhưng tuổi tác không khớp, Tiếu Tiếu cũng không giống hai người họ.
Dù vậy, hai người, đặc biệt là Lục Dao, vẫn để Tiếu Tiếu ở trong lòng.
Vốn dĩ trong cô nhi viện Tinh Tinh không có Nguyên Nguyên, bọn họ hẳn là sẽ không trở lại, mà nên đi nơi khác tìm.
Nhưng hai người vẫn tới.
Diệp Thước từng có ý nghĩ nhận nuôi Tiếu Tiếu, cũng đem ý tưởng này nói với Lục Dao.
Bởi vì hắn nhìn ra được, Lục Dao thật sự rất yêu thích, rất yêu thích Tiếu Tiếu.
Hắn không biết lúc sinh thời bọn họ có thể tìm được Nguyên Nguyên hay không, thậm chí Nguyên Nguyên có khả năng đã Nhưng, Diệp Thước vẫn hi vọng Lục Dao có thể thoát khỏi chứng trầm cảm, nếu như có Tiếu Tiếu ở bên cạnh, có lẽ có thể chuyển dời sự chú ý của Lục Dao.
Nhưng Lục Dao cự tuyệt, hai người cũng vì chuyện này mà cãi nhau.
Diệp Thước đến nay vẫn nhớ lời nói điên cuồng của Lục Dao: "Nhận nuôi Tiếu Tiếu, vậy Nguyên Nguyên của chúng ta phải làm sao, Nguyên Nguyên khẳng định sẽ cho rằng chúng ta không muốn hắn, có khả năng sẽ không trở về nữa.
A Thước, Tiếu Tiếu rất tốt, nhưng ai cũng không thể thay thế Nguyên Nguyên của ta. Ta không thể để Nguyên Nguyên cho rằng chúng ta quên hắn, tìm người thay thế hắn, như vậy, đối với Nguyên Nguyên không công bằng, đối với Tiếu Tiếu cũng không công bằng, không thể, không thể."
Bởi vì Lục Dao thái độ kiên quyết, cuối cùng Diệp Thước vẫn là bỏ đi ý nghĩ này.
Hắn sao lại không nhớ nhung Nguyên Nguyên.
Hắn vẫn luôn cảm thấy Nguyên Nguyên bị bắt cóc, là bởi vì người phụ nữ kia, là bởi vì hắn, hắn áy náy, tự trách, hắn nguyện ý dùng tất cả của hắn đổi Nguyên Nguyên trở về.
Nhưng hơn sáu năm trôi qua, Nguyên Nguyên vẫn không trở về.
Hắn nghĩ, nếu là Lục Dao có chuyện gì không hay xảy ra, hắn nói chung cũng không sống nổi nữa.
Nguyên Nguyên à, nếu như con nghe được ba ba mụ mụ kêu gọi, xin con hãy trở về có được không, cho ba ba mụ mụ một cơ hội bù đắp.
Lúc này, Tiếu Tiếu đang một mình đứng tại một góc hành lang, trong tay cầm kẹo mút.
Hắn chỉ là một người đứng ở nơi đó, nhưng hắn lại đang nói chuyện, phảng phất như trước mặt có người đang đứng.
"Ba ba mụ mụ, hôm nay con thấy được Diệp thúc thúc cùng Lục a di, Tiếu Tiếu rất thích bọn họ nha." Tiếu Tiếu ngẩng đầu cười ngọt ngào, trên mặt lộ ra lúm đồng tiền nhỏ.
Người đối diện dường như nói gì đó, liền nghe Tiếu Tiếu nói: "Được nha, lần sau Tiếu Tiếu mang ba ba mụ mụ đi gặp Diệp thúc thúc Lục a di nha. Đúng rồi, đây là kẹo mút Tiếu Tiếu để dành cho ba ba mụ mụ."
Hắn giơ tay ra, trong tay cầm kẹo mút, giơ lên, muốn đưa cho người trước mặt.
Nhưng Ân Âm ở cách đó không xa nhìn thấy, từ đầu đến cuối chỉ có một mình Tiếu Tiếu ở đó.
- 1007 chương bị che giấu xem không được, không biết làm thế nào để sửa, đau đầu QAQ ( bản chương xong )..
Bạn cần đăng nhập để bình luận