Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 1719: Ngu ngốc ngang ngược nữ đế mụ mụ ( 10 ) (length: 3980)

Hắn đại khái cũng biết tâm tư của Triệu Uyển Uyển, rốt cuộc ai bảo hắn đã có thân phận, lại còn sinh ra với một gương mặt tuấn tú phong lưu như vậy. Đáng tiếc a, hắn chú định sẽ không vì bất kỳ một nữ nhân nào mà dừng lại, hắn là thuộc về toàn bộ nữ nhân trên thiên hạ.
Triệu Uyển Uyển là chính phi của mình, chỉ cần nàng không phạm sai lầm, bất luận nữ nhân nào cũng đều không thể vượt qua nàng, lại càng không cần phải nói hiện giờ còn có hai đứa con.
Bất quá Nguyên Gia Đằng tổng cảm thấy bị Triệu Uyển Uyển biết chuyện mình giữa thanh thiên bạch nhật cùng mỹ thiếp pha trộn, có chút mất mặt.
Nghĩ nghĩ, hắn nói: "Lần sau nếu như kẻ được gọi là Hoàng Ly kia lại đến, trực tiếp thông báo cho ta."
"Ngài ở Tình Nhã các cũng thông báo?"
Nguyên Gia Đằng trừng mắt liếc hắn một cái, cắn răng nói: "Đúng."
Hắn mặc dù thích chưng diện, nhưng thứ bậc vẫn là hiểu rõ. Triệu Uyển Uyển là chính phi, lại có hai đích tử, đích nữ, rốt cuộc vẫn là bất đồng. Mặc dù tại Tình Nhã các đang lúc vui đùa mà bị đánh gãy, rất sốt ruột, nhưng... Cùng lắm thì, hắn nhanh một điểm?
Nguyên Gia Đằng xem đồ ăn trước mắt, miễn cưỡng ăn vài miếng, rốt cuộc vẫn là không có tâm tình.
"Đi, đi Đinh Lan uyển."
Đi đến bên ngoài Đinh Lan uyển, mới biết được hoàng phi cùng hai đứa con đã ăn cơm xong, đang nghỉ ngơi.
Nguyên Gia Đằng mặt hơi hơi phát đen, hừ lạnh một tiếng quay người rời đi.
-
Ở một diễn biến khác, Nguyên Gia Thụy sau khi nhức nhối kiểm kê nhà kho bạc của chính mình, liền xuôi nam đi quản lý tình hình tai nạn.
Ân Âm đem chuyện này giao cho hắn vẫn là yên tâm.
Mặc dù hai đại hoàng tử đều có những khuyết điểm khiến người ta bực mình, nhưng năng lực là rõ như ban ngày.
Đáng tiếc nguyên chủ căn bản không phát huy được ưu điểm của hai hoàng tử, ngược lại còn đẩy bọn họ vào con đường đấu đá nội bộ, thật là chà đạp nhân tài.
Hôm nay, Ân Âm vẫn luôn xử lý chính vụ, mãi cho đến buổi tối khi nàng chuẩn bị đi ngủ, Trần nữ quan bưng tới một thứ.
"Bệ hạ, ngài nên lật thẻ bài."
Ân Âm: . . .
Ân Âm xem hơn bảy mươi cái tên trên đĩa, trong khoảnh khắc im lặng này, chỉ có thể yên lặng trầm mặc.
Ân Âm tại tiến vào ba ngàn tiểu thế giới, mặc dù cũng không bài xích việc ở cùng nam nhân, nhưng để nàng làm một đế hoàng, đi sủng hạnh vạn ngàn phi tần, nàng làm không được, đặc biệt nguyên chủ còn là kẻ háo sắc.
Đặc biệt, hậu cung có thiếu niên nhỏ nhất mới mười lăm tuổi, Ân Âm thực tình là không đành lòng chà đạp.
Ân Âm cũng không tính toán đụng vào đám nam nhân trong hậu cung của nguyên chủ.
Nàng tới thế giới này là vì ổn định giang sơn và dạy bảo mấy đứa con, không phải vì sắc đẹp.
Bất quá nàng muốn giải quyết như thế nào đây?
Trần nữ quan thấy nữ đế vẫn bất động, có chút nghi hoặc, dĩ vãng bệ hạ không phải đều rất gấp gáp lật bảng hiệu đi hậu cung sao?
Ngay lúc này, Ân Âm động, nàng nghĩ ra biện pháp, lập tức không nghĩ ngợi nhiều, tiện tay lật một thẻ bài.
Trần nữ quan xem bảng hiệu, có chút kinh ngạc, nhưng cũng không có ngoài ý muốn bao nhiêu.
"Sao còn không lấy đi?" Ân Âm lật xong, liền thấy Trần nữ quan duy trì tư thế cũ, không nhúc nhích.
Trần nữ quan: "Bệ hạ, ngài không lật thêm hai cái nữa? Hoặc là... ba cái?"
Ân Âm nháy nháy mắt, nhớ lại ký ức của nguyên chủ, một giây sau, con mắt trừng thẳng, trong lòng chỉ có thể dùng một câu "Ngọa Tào" để hình dung.
Nguyên chủ thế nhưng là kẻ thích trò chơi nhiều người! ?
Ân Âm: Sợ hãi.
Ân Âm cảm thấy, nếu không phải đời trước nguyên chủ vong quốc quá sớm, cái chết của nàng, khẳng định là bị ép khô mà ra.
Hiện giờ đổi lại là Ân Âm, nàng khẳng định là không muốn chết như vậy.
Ân Âm run run thân thể, ý đồ ôm lấy chính mình đang sợ hãi, ho nhẹ một tiếng, nói: "Không cần, hôm nay chỉ một người là đủ."
"Vâng." Trần nữ quan đem đồ vật bưng xuống, lông mày lại hơi nhíu lại, mang một tia lo lắng nhàn nhạt, chẳng lẽ bệ hạ không được?
(còn tiếp)...
Bạn cần đăng nhập để bình luận