Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 87: Ẩn hôn sinh con ảnh hậu mụ mụ (length: 3888)

Tô Mạch thầm nói một tiếng quả nhiên, hắn khổ sở nói: "Ân Âm tỷ, là nàng tự mình tới, ta đối với nàng không có bất kỳ ý tưởng gì, ta sẽ tránh nàng."
Tô Mạch vội vàng giải thích, sợ Ân Âm sẽ hiểu lầm, dáng vẻ chân tay luống cuống đó, hệt như một đứa trẻ.
Ân Âm "phù" một tiếng bật cười, dáng vẻ yểu điệu, hờn dỗi liếc hắn một cái, phong tình vạn chủng: "Được rồi, ta đùa giỡn với ngươi thôi."
Nghe được lời này của Ân Âm, Tô Mạch thở phào một hơi, biểu tình lại có chút bất đắc dĩ cùng ủy khuất.
Lão bà nhà hắn luôn thích trêu chọc hắn.
Bất quá, dạng lão bà này, hắn cũng rất yêu.
Rất nhanh, nghi thức khởi động máy của «Hoàng Đồ» liền bắt đầu, sau khi thắp hương, một đoàn người trở về khách sạn, ngày mai chính thức khai máy.
Vốn dĩ, dựa theo địa vị của Ân Âm, là có thể ở một tầng riêng, bất quá Ân Âm đã đề nghị với đạo diễn, để Tô Mạch ở cùng tầng với nàng, nam nữ chính tiện bề đối diễn.
Đạo diễn cũng không cảm thấy kỳ quái, hắn biết Ân Âm đối với diễn xuất luôn luôn cầu toàn, nhiều khi, chỉ một ống kính không hài lòng, nàng đều sẽ lặp đi lặp lại cùng bạn diễn đối diễn.
Những người khác biết, cũng không có nhiều ý kiến, dù sao Tô Mạch là sư đệ của Ân Âm.
Lương Hân có chút tức giận, nàng còn định đem phòng của Tô Mạch an bài ngay sát vách nàng, buổi tối nàng còn dễ bề qua đối diễn, không ngờ lại bị Ân Âm phá hỏng.
Lương Hân tức đến mức ở trên giường thẳng tay đập gối.
Một bên khác, Ân Âm trở về phòng không bao lâu, liền gọi Tô Mạch lại đây.
Hai người dùng máy tính mở Wechat video, cùng Đô Đô đối thoại.
Ở phía bên kia video, Đô Đô đang ở nhà ăn của nhà trẻ ăn cơm trưa, quai hàm phồng lên, rất là đáng yêu.
"Ba ba mụ mụ." Kết nối Wechat video xong, Tô Nguyên Cẩm mắt sáng lên, lập tức gọi, giọng nói non nớt rất là hưng phấn.
"Đô Đô đang ăn cơm trưa à."
"Ân, cơm trưa của con có thịt kho tàu còn có cải trắng. Ba ba mụ mụ, mọi người đã ăn cơm chưa?"
"Cũng sắp ăn rồi."
Ân Âm đã gọi khách sạn mang hai phần cơm lại đây, phỏng chừng một lát nữa sẽ đến.
Ở phía Tô Nguyên Cẩm, bên cạnh có một bạn nhỏ biết được ba ba mụ mụ của Tô Nguyên Cẩm gọi điện thoại tới, vội vàng lại gần xem.
Bọn chúng chỉ gặp qua ba ba của Tô Nguyên Cẩm, chưa từng thấy qua mụ mụ.
Tô Nguyên Cẩm hào phóng cho bọn chúng xem, hắn muốn để bọn chúng biết, hắn là có mụ mụ.
Ở phía Ân Âm, rất nhanh liền thấy được bên kia video có một đám nhóc lại gần, trong miệng ríu rít nói chuyện.
"Tô Nguyên Cẩm, ba ba mụ mụ của cậu lớn lên thật là dễ nhìn."
"Tô Nguyên Cẩm, mụ mụ của cậu lớn lên giống như tiên nữ vậy."
"Tớ biết vì sao mụ mụ của cậu trước kia không đến rồi, bởi vì mụ ấy là tiên nữ, mụ ấy phải ở trên trời, phải rất lâu rất lâu mới có thể hạ phàm xuống một lần."
". . ."
Rất nhanh, những bạn nhỏ trong nhà ăn đều biết Tô Nguyên Cẩm có một mụ mụ là tiên nữ.
Mà Ân Âm thì có chút dở khóc dở cười, ở bên kia Đô Đô lộ ra một chút kiêu ngạo trên khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt.
Mụ mụ của hắn khẳng định là đẹp nhất.
Sợ chậm trễ Tô Nguyên Cẩm cùng những bạn nhỏ khác ăn cơm, Ân Âm không lâu sau liền cúp điện thoại, trẻ con ở nhà trẻ thường ăn cơm xong không lâu sẽ phải ngủ trưa, đều là có thời gian quy định, bọn họ không thể làm chậm trễ quá nhiều thời gian của Đô Đô.
Không bao lâu, phần cơm mà nàng đặt cũng được mang tới.
Ân Âm thích ăn cay, món nào cũng có ớt, khẩu vị của Tô Nguyên Cẩm tương đối nhạt, Ân Âm chọn đồ ăn cho hắn cũng là những món thanh đạm.
Thấy trong đồ ăn của Ân Âm có tôm, Tô Mạch không nói lời nào, đeo bao tay lên, liền bắt đầu bóc tôm cho nàng.
Bao tay trong suốt bao lấy ngón tay thon dài rõ ràng của người nam nhân, hắn bóc tôm, động tác không nhanh không chậm, rõ ràng chỉ là đang lột tôm, nhưng thần sắc hắn nghiêm túc lại tỉ mỉ, phảng phất như đang làm một việc thần thánh nào đó.
(bản chương xong)
Bạn cần đăng nhập để bình luận