Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 532: Phao phu khí tử thanh niên trí thức mụ mụ ( 22 ) (length: 3972)

Đồ ăn Trần gia làm, là thứ mà Cẩu Đản rất ít khi được ăn, đặc biệt là thịt, cơ hồ là không có.
Từ sau khi người kia rời đi, Tôn Ái Mai phát điên, Nguyên Cẩu Đản lúc đó mới ba tuổi cơ hồ mỗi ngày đều ăn không đủ no, có lúc thậm chí mấy ngày liền không được ăn một bữa, ngay cả sức lực để động đậy cũng không có.
Mỗi khi cực kỳ đói, hắn liền ra bờ sông, liều mạng uống nước, uống đến khi bụng căng tròn lên mới thôi.
Sau đó có một lần, hắn đói đến ngất xỉu trên đường.
Về sau, người ở Hồng Chuyên thôn thỉnh thoảng sẽ cho hắn một ít đồ ăn, nhưng trong cái thời đại mà chính nhà mình cũng ăn không đủ no này, người khác có thể có bao nhiêu đồ ăn cho Nguyên Cẩu Đản.
Nguyên Cẩu Đản rất muốn ăn uống từng ngụm lớn, cơn đói thậm chí làm hắn muốn dùng tay trực tiếp bốc lấy nhét vào miệng như hổ đói.
Nhưng hắn nhịn xuống.
Người đàn bà kia xem hắn như chó, hắn chính mình cũng cảm thấy mình là một con chó, nhưng hôm nay, ít nhất là ở Trần gia, hắn không muốn làm một con chó.
Hắn học theo dáng vẻ người khác, nuốt đồ ăn từng ngụm nhỏ.
Ăn cơm xong, Nguyên Cẩu Đản chủ động bày tỏ muốn đi rửa chén.
Ân Âm đồng ý, tính cách Cẩu Đản này, mẫn cảm lại tự ti, để hắn giúp làm một ít việc, có thể làm hắn trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Buổi tối, Ân Âm tắm cho Trần Tri Tri.
Gội đầu trước cho tiểu cô nương, nàng đặt tiểu cô nương vào trong chậu gỗ lớn, bên trong đựng nước ấm, mặc dù bây giờ đang là mùa hè nóng nực, nhưng Ân Âm không dám cho tiểu cô nương tắm bằng nước lạnh.
Tiểu cô nương được Trần Trường Sinh nuôi rất tốt, thân thể nhỏ nhắn dưới lớp quần áo trắng trẻo mềm mại, đầy đặn, không giống với phần lớn những đứa trẻ ở Hồng Chuyên thôn.
Trần Tri Tri là một tiểu cô nương xinh đẹp, tóc mềm mại chưa kịp làm rũ xuống trên đầu nàng, hiện tại thật sự là nhu thuận.
Ân Âm nhẹ nhàng dội nước ấm lên người tiểu cô nương, lại cầm khăn mặt lau cho nàng, ánh mắt nghiêm túc, chuyên chú.
"Mụ trước hết rửa mặt cho con, con nhắm mắt lại."
"Đưa cánh tay lên nào."
". . ."
Trần Tri Tri nghe theo chỉ lệnh làm động tác, rất là nhu thuận.
Nàng vụng trộm nhìn người trước mắt, trong phòng, ánh đèn dịu dàng, nhàn nhạt chiếu xuống trên người nàng, phảng phất như dát lên một tầng ánh sáng ấm áp.
Ban ngày, mái tóc dài mềm mại rối tung được nàng buộc thành một cái đuôi ngựa cao, lộ ra vầng trán trắng nõn, đầy đặn.
Trần Tri Tri biết, mụ mụ của nàng rất xinh đẹp.
Kỳ thật, Trần Tri Tri muốn nói, nàng có thể tự mình tắm.
Trước kia, ba ba đưa nàng đến nhà hàng xóm bên cạnh nhờ nãi nãi tắm giúp, nàng cũng đã nói như vậy.
Nhưng ba ba không đồng ý.
Trần Tri Tri không muốn để cho ba ba lo lắng, cũng không muốn làm cho ba ba thêm phiền phức, đành phải nghe theo.
Mà tối nay, nàng thật sự muốn để mụ mụ tắm giúp mình.
Thời gian trôi qua nửa năm, mụ mụ của Trần Tri Tri cuối cùng đã trở về, còn ôn nhu tắm cho nàng.
Trần Tri Tri thực vui vẻ, vô cùng vui vẻ.
Tắm xong cho Trần Tri Tri, Ân Âm lau tóc cho nàng, sau đó đưa nàng về phòng, cho nàng ngủ.
Sau khi rời khỏi phòng của Trần Tri Tri, nàng nhìn thấy Trần Trường Sinh đang ở trong phòng của Nguyên Cẩu Đản.
Nguyên Cẩu Đản dường như vừa mới ngủ.
Hắn cuộn tròn người, thân thể gầy nhỏ giống như con tôm. Đó là tư thế cực kỳ không có cảm giác an toàn.
Mắt Ân Âm như bị đốt, có chút đau.
- Thời gian dần dần muộn, bóng đêm chìm vào sự tĩnh lặng hoàn toàn.
Trần Trường Sinh đóng cổng lớn, đứng ở phía trước phòng, đi tới đi lui, nhiều lần muốn đi vào, nhưng chân lại rụt về.
Hắn nhìn chằm chằm vào thân ảnh tinh tế, yểu điệu trong phòng được ánh đèn chiếu ra, nhưng khi thân ảnh kia thoáng di chuyển, hắn lại giống như bị kinh động, vội vàng thu hồi tầm mắt.
Trong phòng, tiểu hài tử đã ngủ trên giường nhỏ cạnh bên, trên người đắp một cái chăn nhỏ.
( bản chương xong )
Bạn cần đăng nhập để bình luận