Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 1613: Gây dựng lại gia đình mụ mụ ( 2-14 ) (length: 3817)

Dứt lời, Ân Âm lại hỏi: "Đình Đình có muốn một người cha như vậy không?"
Vệ Đình nhìn chăm chú mụ mụ, không chút do dự gật đầu: "Muốn ạ."
Chỉ là hắn lại do dự, ánh mắt đong đầy vẻ không tự tin: "Có thể là, có thể là ba ba mới không thích Đình Đình thì phải làm sao?"
Vệ Đình cảm thấy có lẽ trừ mụ mụ, sẽ không có ai thích hắn.
Cha ruột không thích hắn, cho nên mới khi có một đứa con trai khác liền không cần hắn nữa.
Bà ngoại cũng chán ghét hắn, cho nên mới nói hắn là đồ vướng víu.
Bọn họ đều là người thân của hắn, ngay cả người thân còn không thích hắn, huống chi là người xa lạ.
Vệ Đình tuy mới chín tuổi, nhưng do ảnh hưởng của hoàn cảnh gia đình, hắn trưởng thành quá sớm.
Đồng thời hắn cũng rất tự ti, hắn cảm thấy là do hắn không tốt, cho nên mới không được mọi người yêu thích.
"Nếu người kia không thích Đình Đình của chúng ta, vậy cũng không cần hắn làm ba ba mới của Đình Đình nữa."
Vệ Đình trợn tròn mắt, còn có thể như vậy sao?
Ân Âm nói: "Mụ mụ sẽ không tùy tiện tái hôn, trước khi kết hôn, mụ mụ nhất định sẽ để cho ba ba mới kia chung sống cùng với Đình Đình, chỉ có Đình Đình nói tốt, mới là tốt. Đình Đình muốn tìm một người ba ba mà mình yêu thích, cũng phải giúp mụ mụ tìm một người đối xử tốt với mụ mụ. Đình Đình có thể làm được không?"
Đây là ý tưởng từ trước đến nay của Ân Âm.
Theo nàng thấy, tái hôn, nếu một trong hai bên có con, vậy thì hôn nhân không còn là chuyện của hai người, mà là chuyện của hai người và đứa trẻ.
Trước khi tái hôn, hai bên có ý định có thể thử tiếp xúc với con cái, để đối phương và con cái bồi dưỡng tình cảm.
Chỉ có đối phương thật lòng chấp nhận đứa trẻ này, sau khi kết hôn mới có thể thật lòng đối đãi, mà không phải làm lơ hoặc thiên vị đứa trẻ khác.
Chỉ có đứa trẻ thật lòng chấp nhận ba ba mới, mẹ mới, thì mới có thể mở rộng lòng mình, thật tâm chấp nhận.
Hôn nhân như vậy mới có thể hạnh phúc.
Chứ không phải tự mình quyết định, bắt đứa trẻ phải chấp nhận.
Đứa trẻ tuy còn nhỏ, nhưng không có nghĩa là nó không hiểu gì, đặc biệt là trong tình huống gia đình trước đó đã tan vỡ, tâm tư và tình cảm của đứa trẻ sẽ chỉ càng thêm tinh tế và nhạy cảm, càng dễ trở nên bất an.
Ân Âm muốn cho Vệ Đình cảm giác an toàn, làm cho hắn thật sự hiểu rõ, hắn không phải là đồ vướng víu, làm cho hắn hiểu rằng hắn là một người đáng được yêu thương, trong gia đình mới, cũng có địa vị.
Lúc này trong lòng Vệ Đình dâng lên nhiệt huyết vô hạn, ánh mắt hắn sáng ngời, nhưng vẫn có chút do dự nhỏ: "Mụ mụ, con có thể làm được không?"
"Con nói xem?" Ân Âm hỏi ngược lại.
Vệ Đình mím môi, lập tức lấy dũng khí trong lòng, nắm chặt nắm tay nhỏ: "Đình Đình có thể."
Đình Đình muốn giúp mụ mụ tìm một thúc thúc thật tốt, thúc thúc kia phải đối xử tốt với mụ mụ. Tốt nhất, tốt nhất là yêu thích Đình Đình, Đình Đình cũng yêu thích hắn.
Ân Âm xoa đầu hắn, hỏi: "Đình Đình cảm thấy Thời Dịch thúc thúc hôm nay thế nào?"
Vệ Đình rất thông minh, lập tức liền phản ứng: "Thời Dịch thúc thúc là người muốn cùng mụ mụ thân cận sao?"
Chuyện thân cận, Ân mẫu đã nói với Vệ Đình từ lâu, huống chi lần này, Ân mẫu thường xuyên dẫn nguyên chủ ra ngoài, nguyên chủ cũng không giấu Vệ Đình.
Vệ Đình biết, sớm muộn gì hắn cũng sẽ có một ba ba mới.
Ân Âm cân nhắc, nói: "Trước mắt còn chưa tính."
Trước mắt nàng và Thời Dịch đều chưa bày tỏ rõ ràng ý muốn tìm hiểu đối phương.
Vệ Đình hồi tưởng lại từng khoảnh khắc chung sống cùng Thời Dịch hôm nay, ghé sát tai Ân Âm, nhỏ giọng nói: "Mụ mụ, Đình Đình cảm thấy Thời Dịch thúc thúc không tệ."
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận