Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 107: Ẩn hôn sinh con ảnh hậu mụ mụ (length: 3885)

Trong phòng phát sóng trực tiếp, một đám fan "mẹ" đang gào thét.
【 Ta nghe được cái gì vậy, Đô Đô tể tể nhà ta là thiên tài. 】 【 Chỉ số thông minh 140, kia đều là những nhân vật có thể tạo ra những tác động to lớn, làm thay đổi tiến trình lịch sử của nhân loại a. 】 【 Sao tể tể thông minh như vậy lại không phải là ta, ai dám làm tổn thương tể tể của ta, ta liền liều mạng với kẻ đó. 】 【 Nữ thần cùng Tô Mạch thực sự quá lợi hại, chỉ riêng hướng về tể tể, ta ủng hộ bọn họ ở bên nhau. 】 【 Đúng vậy, ở bên nhau đi. 】
Vì Tô Nguyên Cẩm, Ân Âm cùng Tô Mạch mà số lượng fan couple lại lần nữa tăng mạnh, những ý kiến phản đối ngày càng ít đi.
Mà đạo diễn Hứa xem lượng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp càng ngày càng nhiều, trực tiếp vui mừng ra mặt, hắn lập tức đưa ra một quyết định vô cùng táo bạo.
Hắn lấy điện thoại ra, gọi một dãy số, nói: "Đúng vậy, lão Mã à, LED quảng trường kia của các ngươi. . ."
- Sở gia
Sở lão thái thái nằm viện hơn ba mươi năm, hôm nay xuất viện, tất cả con cháu trực hệ đều tới đón.
Lúc này một đám người ngồi trên xe, đang trên đường trở về, mà Sở Hằng cùng lão thái thái và lão gia tử đang ngồi trong chiếc xe Lincoln thêm dài ở giữa.
"Hằng Hằng, gần đây có tin tức gì của tiểu cô con không?" Lão thái thái ngủ một giấc tỉnh dậy, kéo tay Sở Hằng hỏi.
"Nãi nãi, con đang định nói cho người đây. Con đã có người nghe ngóng, năm đó tiểu cô bị bắt cóc, người kia là muốn đem tiểu cô bán đi, sau đó có một người không đành lòng, liền đem tiểu cô đặt tại cô nhi viện Dương Quang ở thành phố H, hiện tại con đã phái người đến cô nhi viện Dương Quang điều tra, rất nhanh sẽ có tin tức."
Lão thái thái nghe xong liền kích động, nắm chặt tay Sở Hằng: "Chúng ta hiện tại liền đi đi, nãi nãi muốn tự mình đi đón cô cô của con trở về, nhiều năm như vậy, nó khẳng định đã chịu khổ."
Sở Hằng hiểu rõ lão thái thái, nhưng thân thể lão thái thái vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, Sở Hằng sao dám hiện tại liền mang bà đi.
Ngay lúc hắn định mở miệng nói gì đó, bỗng nhiên chỉ thấy lão thái thái nhìn qua cửa sổ xe, không biết nhìn thấy cái gì, tròng mắt bỗng nhiên trợn to, lập tức kích động lại lo lắng nói: "Dừng xe, mau dừng xe lại."
"Nãi nãi làm sao vậy?"
Lão thái thái rưng rưng nước mắt, vội vàng nói: "Hằng Hằng à, mau gọi người dừng xe, ta nhìn thấy tiểu cô của con, ta nhìn thấy nó rồi."
Sở Hằng sao có thể tin tưởng, chỉ coi lão thái thái là nhìn lầm, nhưng lão thái thái một mực yêu cầu quay xe trở về, hắn cũng chỉ có thể nghe theo.
Vì thế, xe dừng lại trước một quảng trường.
Lão thái thái kéo tay lão gia tử, ngẩng đầu nhìn màn hình LED trước mắt, hốc mắt rưng rưng: "Lão đầu tử, kia là con gái của chúng ta a, là Niếp Niếp a."
Lão gia tử bán tín bán nghi nhìn lên, nhìn qua khuôn mặt của người phụ nữ kia, phảng phất nhìn thấy hình dáng của tiểu nữ nhi lúc nhỏ, cả người kinh ngạc đứng tại chỗ: "Là, là Niếp Niếp."
Sở Hằng cũng ngẩng đầu nhìn lại, khi hắn nhìn thấy Ân Âm trên màn hình, trong lòng lập tức cảm thấy không thể nào, nhưng lại nhìn kỹ, Ân Âm đuôi lông mày hình như rất giống lão thái thái.
Sở Hằng lại nghĩ tới Ân Âm cũng đã từng tới từ cô nhi viện Dương Quang thành phố H, tròng mắt lập tức co rút lại, Ân Âm sẽ không phải thật sự là tiểu cô cô của hắn chứ.
- Đạo diễn Hứa quay chụp tại biệt thự mấy giờ, làm Ân Âm cùng Tô Mạch ở trong phòng phát sóng trực tiếp rải đầy "cẩu lương" mới rời đi, cũng hẹn thời gian quay chụp lần sau.
Ân Âm gọi điện thoại cho Thẩm Phàm, hỏi hắn tình hình trên mạng hôm nay.
"Trước mắt khống bình cũng không tệ lắm, đặc biệt là mọi người có ấn tượng vô cùng tốt với Đô Đô, bất quá, có người mua thủy quân bôi đen các ngươi." Thẩm Phàm nói trong điện thoại.
Ân Âm chớp chớp mắt, thản nhiên nói: "A, là ai?"
(Kết thúc chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận