Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 1431: Bảo bối, mụ mụ mang ngươi về nhà ( 38 ) (length: 4113)

Con bé nhút nhát, hèn mọn, lấy lòng tất cả mọi người trong nhà như vậy, sao có thể làm ra chuyện khi dễ người khác.
"Đi, mẹ đưa con ra ngoài."
Hứa Hoan Hoan lại lắc đầu.
Nàng không dám đi ra ngoài, nàng sợ phải đối mặt với người nhà, sợ nhìn thấy ánh mắt căm ghét của họ.
"Hoan Hoan, con nói cho mẹ biết, con không có đẩy Khả Khả đúng không?"
Hứa Hoan Hoan gật đầu.
"Nếu Hoan Hoan không làm sai, vậy thì không cần phải sợ hãi. Yên tâm, mẹ sẽ không để bọn họ khi dễ con, mẹ sẽ làm cho bọn họ trả lại trong sạch cho Hoan Hoan."
Hứa Hoan Hoan chớp chớp mắt, có chút nghi hoặc.
"Đi, cùng mẹ ra ngoài, tin tưởng mẹ."
Ân Âm vươn tay về phía nàng.
Hứa Hoan Hoan nắm chặt hai tay vào nhau, nhìn mẹ, ánh mắt lại rơi vào bàn tay trắng nõn, tinh tế trước mắt.
Một lúc lâu sau, sự tin tưởng dành cho mẹ cuối cùng đã lấn át nỗi sợ hãi, nàng chậm rãi đặt bàn tay nhỏ bé của mình vào lòng bàn tay mẹ.
- Khi Ân Âm đưa Hoan Hoan ra ngoài, những người khác đều ở phòng khách.
Hoan Hoan giấu nửa người sau lưng Ân Âm, không dám ngẩng đầu lên.
"Nếu đã ra ngoài, vậy thì xin lỗi Khả Khả đi." Hứa mẫu lập tức nói.
Hứa Chi Hoành chau mày thanh tú: "Mẹ, đừng có hung dữ dọa người như vậy."
Hứa Chi Hoành rất khó xử, hắn không biết nên tin ai, đối với hắn mà nói, Hoan Hoan và Khả Khả đều là con gái của hắn, hắn hy vọng chúng nó có thể chung sống hòa thuận như chị em ruột. Có thể sự thật dường như không phát triển theo hướng hắn hy vọng.
Khi Hứa mẫu lên tiếng, Hứa Hoan Hoan lại càng trốn sau lưng Ân Âm.
Ân Âm nắm chặt tay nàng, thần sắc nhàn nhạt: "Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, rốt cuộc sự thật là như thế nào, chúng ta xem xem liền biết."
Hứa mẫu cười nhạo: "Xem như thế nào, chẳng lẽ lại có theo dõi hay sao!"
Vừa dứt lời, liền thấy Ân Âm cười: "Không sai, ta có theo dõi."
Lời này vừa nói ra, cả phòng khách gần như trong nháy mắt liền yên tĩnh lại.
Hứa mẫu và những người khác không nghĩ tới Ân Âm thế mà lại lắp theo dõi trong phòng ngủ, mà Hứa Khả Khả thì hai mắt co rút, trái tim trong khoảnh khắc này cũng đập kịch liệt.
Thậm chí trong lòng nhịn không được gào thét: Làm sao có thể, làm sao lại có theo dõi. Gạt người, khẳng định là gạt người, có lẽ nàng ta đang lừa nàng.
Nghĩ như vậy, Hứa Khả Khả ban đầu có chút hoảng loạn, dần dần trấn định lại một chút, có thể trái tim lại vẫn thấp thỏm không yên.
Ân Âm lấy điện thoại ra: "Theo dõi là ta hôm qua nhất thời hứng khởi lắp, không nghĩ tới hôm nay liền dùng đến. Cho nên, chúng ta hiện tại cùng xem một chút đi."
Nói xong, Ân Âm bật tivi lên, kết nối điện thoại của mình với tivi, mở camera giám sát lưu trên đám mây.
Rất nhanh, trên tivi đã có hình ảnh.
Nhìn thấy hình ảnh phòng ngủ xuất hiện trên tivi, thân thể Hứa Khả Khả cứng đờ, thậm chí cảm thấy máu trong người như chảy ngược, tay chân đều bắt đầu lạnh toát.
Nàng có theo dõi, nàng thật sự có theo dõi.
Ân Âm chỉnh thời gian đến đoạn thời gian đó, vừa vặn lúc Hứa Khả Khả ôm một bộ quần áo đi vào phòng ngủ.
Trên camera theo dõi, không chỉ có hình ảnh, mà còn có âm thanh.
Trong hình ảnh, quần áo là do Hứa Khả Khả buông tay mới rơi xuống đất, cũng là nàng ta tự mình ngồi xuống đất.
Trong âm thanh, Hứa Khả Khả luôn miệng nói về nguồn gốc của các loại quần áo, còn có quà tặng mà người nhà tặng cho nàng. Nhìn như là thuận miệng nói chuyện phiếm, nhưng thực tế là đang khoe khoang.
Hình ảnh tiếp theo, là Hứa mẫu và Hứa Sở Văn lần lượt xuất hiện.
Toàn bộ camera theo dõi tràn ngập tiếng mắng chửi bén nhọn của Hứa mẫu, còn có âm thanh Hứa Sở Văn yêu cầu Hoan Hoan xin lỗi.
Hoan Hoan không nguyện ý xin lỗi.
Cuối cùng, Hứa mẫu và những người khác rời đi, để lại đứa bé một mình cô độc trong phòng, bóng tối dần dần nuốt chửng nàng...
- Nói cho đại gia một tin tức tốt, bộ truyện này sắp được chuyển thể thành manga ~ mong chờ mỗi một bé con đáng yêu lên sóng. Vui vẻ jpg (hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận