Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 1158: Vứt bỏ thân tể thú nhân a mẫu ( 54 ) (length: 3873)

Vì thế, Ân Âm lại dẫn một bộ phận thú nhân đi bắt không ít lợn rừng con, thiến xong rồi nuôi dưỡng.
Ban đầu, người của bộ lạc Viêm Hoàng cảm thấy, muốn có con mồi thì có thể đi săn bắn, không cần phải nuôi nhốt, nhưng khi mùa tuyết đến, được ăn thịt tươi mới, uống sữa dê nóng hổi, bọn họ mới hiểu được nguyên nhân vu nuôi nhốt chúng.
Bộ lạc Viêm Hoàng dưới sự dẫn dắt của Ân Âm, từng bước phát triển.
Sau này, lại có không ít thú nhân gia nhập.
Có những thú nhân vì thiên tai mà chạy nạn cả bộ lạc, có những thú nhân vì chiến tranh mà bộ lạc tan vỡ, chỉ có thể đào vong, cũng không ít những thú nhân con bị vứt bỏ.
Bộ lạc Viêm Hoàng là một bộ lạc bao dung, ở trong này, không có kỳ thị chủng tộc, vô luận ngươi là bạch hổ, hồng hùng, phi ngư, mặc lang... đều là một thành viên của đại gia đình này, ở trong này, con non tàn tật sẽ không bị vứt bỏ, kỳ thị, bọn họ cũng có thể nhận được sự che chở. Đương nhiên, cứ hai năm một lần, Ân Âm sẽ tổ chức cho những con non tàn tật muốn hóa hình lại có ý chí kiên định đi tới Viêm Hàn Sơn, cho bọn họ cơ hội hóa hình.
Tại bộ lạc Viêm Hoàng, Ân Âm thật sự làm được người già có chỗ nương tựa, trẻ nhỏ có người nuôi dưỡng. Trước kia, không ít thú nhân già sẽ độc lập rời khỏi bộ lạc, lựa chọn cái c·h·ế·t khi đến tuổi xế chiều, bọn họ già rồi, không thể vì bộ lạc cống hiến, nếu như bọn họ tiếp tục ở lại bộ lạc, sẽ chỉ phân chia phần đồ ăn vốn đã không đủ, đặc biệt là vào mùa tuyết, số thú nhân già rời đi càng nhiều không đếm xuể. Nhưng ở bộ lạc Viêm Hoàng, Ân Âm thành lập viện dưỡng lão, mỗi một thú nhân lớn tuổi đều có thể được phụng dưỡng.
Ngoài ra, Ân Âm còn thành lập phúc lợi viện, chuyên môn nuôi dưỡng những con non mồ côi, mất đi a phụ, a mẫu.
Trong xã hội nguyên thủy, thú nhân nhóm đối với viện dưỡng lão, phúc lợi viện càng thêm bao dung, thường xuyên có thú nhân mang các loại đồ ăn cho thú nhân già và con non ở trong đó.
Những thú nhân già cuối cùng cũng được thọ hết tuổi già, những con non mất đi a phụ, a mẫu cũng có thể khỏe mạnh, vui vẻ mà lớn lên.
Khi bộ lạc Viêm Hoàng phát triển thành bộ lạc ngàn người, Ân Âm thống nhất tiền tệ trong bộ lạc, thuận tiện cho cuộc sống của thú nhân.
Bởi vì bộ lạc Viêm Hoàng lớn mạnh, có muối chất lượng tốt hơn, áo bông ấm áp, thịt tươi mới, rau quả... mà dần dần, gây nên sự chú ý của các bộ lạc xung quanh.
Dần dần, bộ lạc Viêm Hoàng có giao thương với các bộ lạc khác.
Mà tiền tệ cũng theo bộ lạc Viêm Hoàng phổ cập đến các bộ lạc khác.
Đương nhiên, cũng có một số bộ lạc nhòm ngó bộ lạc Viêm Hoàng.
Dù sao, bộ lạc Viêm Hoàng giống như một mỏ vàng, bọn họ có được những thứ mà nếu bất kỳ bộ lạc nào độc chiếm được, đều đủ để làm bộ lạc đó phát triển tốt hơn.
Vì thế, có một vài bộ lạc phát động xâm lược, chiến tranh.
Nhưng cuối cùng đều bị bộ lạc Viêm Hoàng treo lên đánh.
Sau đó, lại có mấy bộ lạc liên hợp lại với nhau tấn công, vẫn bị treo lên đánh.
Bởi vì Ân Âm nghiên cứu ra sắt, trong khi hiện giờ thú nhân phần lớn sử dụng vũ khí là cốt đao, một số ít là đồ đồng, khi vũ khí bằng sắt xuất hiện, khẳng định là treo lên đánh bọn chúng.
Hơn nữa, đại lục thú nhân vũ khí đơn nhất, nhưng Ân Âm lại dẫn dắt bộ lạc nghiên cứu ra đao, kiếm, nỏ các loại vũ khí.
Ngoài ra, khi kiến lập bộ lạc, Ân Âm đã cân nhắc đến khả năng bị ngoại địch xâm lấn, cho nên đã xây dựng tường vây, trên tường rào còn có các loại trang bị đối phó kẻ địch.
Vì vậy, sau hai lần xâm lược cuối cùng bị treo lên đánh, rốt cuộc không có bộ lạc nào dám tự tìm đường c·h·ế·t mà nhòm ngó bộ lạc Viêm Hoàng.
Bất quá, càng ngày càng có nhiều thú nhân hâm mộ người của bộ lạc Viêm Hoàng.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận