Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 80: Ẩn hôn sinh con ảnh hậu mụ mụ (length: 3744)

Chính vì có Thẩm ca bảo vệ, hộ tống, Ân Âm những năm qua mới có thể ở trong giới giải trí thuận buồm xuôi gió như vậy.
Không lâu sau, Tô Nguyên Cẩm cũng tỉnh.
Thẩm ca nhìn theo phòng ngủ đi ra, mặc áo ngủ hình thỏ con, trên đầu vểnh lên nhúm tóc ngốc nghếch Tô Nguyên Cẩm, trái tim đều như muốn tan chảy.
"Đây là Đô Đô à, đã lớn thế này rồi, nào, lại đây để Thẩm thúc thúc ôm một cái." Thẩm ca cười tươi như hoa cúc.
Vợ của Thẩm ca có thể chất khó thụ thai, cho nên kết hôn nhiều năm như vậy, vẫn luôn không có con. Đã từng vợ hắn vì chuyện này còn nghĩ ly hôn với hắn, nói là không thể để nhà họ Thẩm tuyệt hậu, nhưng Thẩm ca yêu thương vợ làm sao đồng ý cho được. Những năm này vợ chồng hai người vẫn luôn điều dưỡng thân thể.
Bởi vì nhà mình còn không có con, nhưng Thẩm ca bản thân là người yêu thích trẻ con, thấy Đô Đô xinh xắn, nhu thuận như vậy, hắn hận không thể ôm vào trong ngực mà vuốt ve.
Tô Nguyên Cẩm bất chợt thấy một người cười đến có chút "không có ý tốt", sợ tới mức nhảy dựng, vội vàng trốn ở phía sau Ân Âm, nhỏ giọng hỏi: "Mẹ, hắn là ai?"
Ân Âm giải thích cho cậu, Tô Nguyên Cẩm mới hiểu được, từ sau khi có thể dùng máy tính, cậu liền dùng máy tính để ý rất nhiều chuyện của mẹ.
Cậu biết, mẹ nói, Thẩm thúc thúc là người quản lý của nàng, hơn nữa đối xử với nàng rất tốt. Cậu biết người quản lý là có ý gì, lúc mẹ làm việc, là Thẩm ca ca đang giúp mẹ.
Đối với người tốt với mẹ hắn, Tô Nguyên Cẩm cũng có hảo cảm.
Cậu từ phía sau Ân Âm đi ra, đi tới trước mặt Thẩm ca, ngoan ngoãn kêu lên: "Thẩm thúc thúc, chào người, con là con trai của mẹ, con tên Tô Nguyên Cẩm, tên ở nhà là Đô Đô."
Vốn cho rằng Tô Nguyên Cẩm sợ hắn, Thẩm ca không ngờ được Tô Nguyên Cẩm lại chủ động thân cận, vui mừng đến mức miệng cười toe toét, vội vàng kéo tiểu gia hỏa đến bên cạnh mình nói chuyện.
Tô Nguyên Cẩm cũng không câu nệ, rất nhanh, một lớn một nhỏ liền hòa vào nhau.
Tô Mạch làm xong bữa sáng, Thẩm ca cũng ở lại cùng ăn.
Sau đó, Thẩm ca không ngừng ở trước mặt Ân Âm khen ngợi Tô Mạch: "Ân Âm, Tô Mạch này quá hiền lành đi, làm đồ ăn ngon thật. Tính cách cũng ôn hòa, Đô Đô cũng được dạy dỗ tốt như vậy, cô có thể gả cho người như vậy, thật là phúc khí của cô, hơn nữa hắn còn nhỏ hơn cô mười tuổi, mười tuổi đó, hắn mà vào giới giải trí thì vẫn còn là tiểu thịt tươi, cô thật là chiếm hời lớn."
"Đúng vậy, chồng ta tự nhiên là tốt nhất."
Ăn sáng xong, đưa Đô Đô đi nhà trẻ, trở về nhà, ba người liền bắt đầu thương lượng chuyện Tô Mạch tái xuất.
"Đây là hợp đồng cấp A của Thịnh Hoàng, trước mắt là thích hợp nhất với Tô Mạch."
Ân Âm nhận hợp đồng Thẩm ca mang tới, cùng Tô Mạch xem xét, cũng không có ý kiến gì, Tô Mạch liền ký tên.
"Đối với kế hoạch phát triển tiếp theo, Tô Mạch, cậu nghĩ thế nào?" Thẩm ca hỏi, "Còn nữa, quan hệ của hai người, định xử lý thế nào?"
Trước mắt, hai người đang trong trạng thái giấu giếm chuyện kết hôn sinh con, loại quan hệ này khó đảm bảo có một ngày sẽ không bị lộ ra, phải hỏi rõ ý kiến của bọn họ trước.
Tô Mạch nhìn về phía Ân Âm, Ân Âm mở miệng: "Chuyện này, tôi đã bàn bạc trước với Tô Mạch. Bởi vì Đô Đô học ở nhà trẻ gần đây, nếu như có thể, tận lực chọn một số kịch bản quay ở kinh đô, cũng không thể quá bận, chúng tôi khẳng định là muốn mỗi ngày ở cùng Đô Đô, tôi và Tô Mạch đều có thể thu xếp được. Nếu như hai người đều bận, cũng phải đem Đô Đô đón về bên cạnh."
Thẩm ca gật gật đầu, mặc dù có chút phiền phức, nhưng hắn cảm thấy cách làm này của Ân Âm và Tô Mạch là không tệ, dù sao Đô Đô cho dù thông minh đến đâu, cũng chỉ là một đứa trẻ ba tuổi.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận