Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 1305: Lưu manh tử thanh niên trí thức mụ mụ ( 51 ) (length: 4230)

Nàng không kịp đợi mà nghĩ về thành, nàng không muốn cả đời ở lại nơi cũ nát, nghèo khó này, cùng một anh nông dân không có tiền đồ sống qua ngày. Nàng muốn làm một nữ thanh niên có văn hóa xinh đẹp nhất, chứ không phải một thôn phụ cả ngày chân lấm tay bùn, lưng hướng lên trời.
Còn về mấy đứa trẻ, ngày thường đều do Trần mẫu chăm sóc, Lâm Tú Hà không có tình cảm với chúng, tự nhiên cũng nỡ lòng vứt bỏ.
. . .
Tiếp theo, Lâm Tú Hà vẫn như cũ đi thị trấn, nhưng lại đang mưu đồ chuyện gì đó.
Lâm Tú Hà nghĩ, cách duy nhất để nàng thoát khỏi Tưởng Hoành, chính là đem Ân Âm đẩy ra. Tưởng Hoành chú ý Ân Âm, sẽ không giày vò nàng nữa.
Nếu Ân Âm không nguyện ý chủ động đi gặp Tưởng Hoành, vậy thì nàng sẽ khiến nàng ta không thể không đi gặp.
Hôm đó, vào buổi sáng, Lâm Tú Hà liền lén lén lút lút lảng vảng gần nhà Ân Âm. Nàng trốn ở góc, có thể quan sát động tĩnh nhà Ân Âm, mà không bị người khác nhìn thấy.
Nàng thấy Triệu Hữu rời đi, Ân Âm và Triệu Vệ Đông cũng đi, cửa đóng lại, trong phòng không có ai.
Lâm Tú Hà chờ đợi thời cơ rốt cuộc đến, nàng thừa dịp xung quanh không có người, nhanh chóng vào nhà Ân Âm. Thời này, đa số mọi người tương đối thuần phác, không có thói quen ra cửa liền khóa cửa.
Cho nên, Lâm Tú Hà dễ dàng đẩy cửa đi vào.
Nhà Ân Âm đúng là không có ai, nhưng lại có gà, hơn nữa còn không chỉ có một con.
Đó là Triệu cô cô, cùng hai cô bạn gái của nó, tiểu Hồng và tiểu Vân.
Trước kia Triệu cô cô còn là một con gà độc thân tự do tự tại, nhưng Triệu mẫu gần đây muốn nuôi gà con, nên đã đưa hai con gà mái qua, để Triệu cô cô cùng ấp trứng.
Triệu cô cô không quan trọng, dù sao trước đây, nó cũng từng cùng gà mái khác ấp trứng, chờ gà con nở, gà mái bị mang đi, nó lại khôi phục độc thân.
Triệu cô cô đôi khi phiền muộn cảm thấy, nó chính là cái máy lai giống vô tình, bị lợi dụng xong liền ném, có thể là, ai bảo nó ấp ra gà con luôn khỏe mạnh. Đừng nói người, đôi khi gà quá ưu tú, cũng là một loại gánh nặng ngọt ngào.
Tiểu Hồng và tiểu Vân là do Triệu mẫu mới mua, tên là Triệu Hữu đặt, đối với hai cô bạn gái tạm thời này, Triệu cô cô vẫn tương đối hài lòng, nhan sắc cũng khá.
Mà hiện tại, mặc dù là ban ngày, nhưng Triệu cô cô ăn uống no đủ, liền nghĩ đến chuyện kia, vừa vặn trong nhà không có người, này không, liền ôm hai cô bạn gái tính toán sủng hạnh một phen, không ngờ, một bóng người lén lút đi vào, dọa nó suýt suy sụp.
Triệu cô cô liếc mắt liền nhận ra Lâm Tú Hà, có lẽ do động vật tương đối mẫn cảm, Triệu cô cô không thích Lâm Tú Hà, hơn nữa trước kia nam chủ nhân Triệu Vệ Đông của nó cũng từng chê bai nữ nhân này không tốt, hy vọng nữ chủ nhân có thể tránh xa nàng ta.
Mà hiện tại, trong nhà không có ai, nữ nhân này lại lén lút đi vào, vừa thấy liền là tính toán làm chuyện xấu.
Này không, khi Lâm Tú Hà lén lút đến gần phòng ngủ, Triệu cô cô trấn an hai cô bạn gái, bảo chúng nó yên lặng một chút, liền rời chuồng gà, bước chân nhỏ hướng phòng ngủ đi.
Nó không đi vào, sợ bị Lâm Tú Hà phát hiện, lại làm thịt gà diệt khẩu, mà đứng ở cửa, thò đầu gà ra, lộ ra một đôi mắt gà chọi tròn xoe, hướng trong phòng nhìn.
Vừa thấy, con mắt liền trợn to.
Chỉ thấy Lâm Tú Hà không biết cầm vật gì đó, nhét xuống dưới gối đầu của chủ nhân.
Sau đó, Lâm Tú Hà lại nói nhỏ gì đó.
Liên quan đến câu chuyện tiếp theo có chút đắn đo a, trước mắt có hai ý tưởng, một cái là viết về người mẹ có con bị bắt cóc, một cái là viết về hai đứa trẻ song sinh sáu tuổi bị ba bỏ rơi, mẹ c·h·ế·t (thành quỷ hồn, ở bên cạnh chúng) sống nương tựa lẫn nhau, em trai còn bị thiểu năng. Ta suy nghĩ thêm, xem xem viết cái nào.
( bản chương xong )..
Bạn cần đăng nhập để bình luận