Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 654: Phủ định thức giáo dục bà mẹ đơn thân ( 25 ) (length: 3891)

Mọi người không nhìn rõ được cảm xúc trên mặt hắn, chỉ thấy rõ ràng dấu bàn tay bên má trái sưng vù lên.
Hắn cao lớn nhưng lại rất gầy gò, hai tay đút trong túi áo, sống lưng hơi cong, vội vàng xuống lầu. Khi đi ngang qua Ân Âm và những người khác, rõ ràng tốc độ lại càng nhanh hơn mấy phần, như thể rất sợ hãi khi phải ở chung một bàn với người khác.
Sau khi Ân Âm trở về, tìm kiếm bóng dáng Cố Hành trong ký ức của nguyên chủ. Vốn tưởng rằng sẽ không tìm được, dù sao nguyên chủ càng chú ý đến hai đứa con hơn, đối với thế giới bên ngoài không mấy quan tâm. Nhưng đặc biệt, Cố Hành đứa nhỏ này, lại xuất hiện trong trí nhớ của nguyên chủ.
Bởi vì hai năm sau, Cố Hành sẽ bị chính ba ba ruột của mình đ·á·n·h c·h·ế·t.
Cha mẹ Cố Hành đều có khuynh hướng b·ạ·o l·ự·c. Bởi vì chuyện vượt quá giới hạn của Cố phụ, hai vợ chồng vẫn luôn cãi vã. Một khi ầm ĩ, liền không nhịn được đ·ộ·n·g t·h·ủ, mà Cố Hành mười mấy tuổi càng không thể tránh khỏi trở thành đối tượng để bọn họ p·h·át tiết tức giận.
Theo như dòng thời gian ban đầu, không lâu nữa, Cố phụ, Cố mẫu sẽ l·y· ·h·ô·n, Cố mẫu sẽ rời đi, mà Cố Hành sẽ sống ở đây cùng Cố phụ.
Rất nhanh, tiểu tam liền vào cửa, cũng chính là mẹ kế của Cố Hành.
Nói trước đó, Cố phụ ngoài ý muốn p·h·át tài nhỏ, lại thêm bản thân cũng có chút tiền, càng có nhà và xe. Vị mẹ kế này không muốn Cố Hành - đứa con trai lớn này đến tranh đoạt gia sản, liền nhiều lần t·r·a· ·t·ấ·n, mưu h·ạ·i Cố Hành.
Lần cuối cùng, khi mẹ kế mang thai hơn bảy tháng, nàng ta không cẩn thận bị ngã, dẫn đến sinh non. Lúc đó trong nhà chỉ có nàng ta và Cố Hành.
Cố Hành đ·á·n·h điện thoại đưa nàng ta đến b·ệ·n·h viện.
Cuối cùng, mẹ kế bình an sinh được một bé trai, nhưng mẹ kế đó lại lấy oán t·r·ả ơn trước mặt Cố phụ, trực tiếp nói là Cố Hành đã đẩy ngã nàng ta.
Cố phụ giận dữ đi chất vấn Cố Hành, người sau tự nhiên là phản bác.
Nhưng Cố phụ không tin, chỉ cảm thấy đứa con trai lớn này giống như mẹ hắn, tâm ngoan thủ lạt, làm người chán gh·é·t, hiện giờ lại muốn mưu h·ạ·i mẹ kế và em trai ruột của mình. Vì thế cầm sợi dây treo Cố Hành lên, cầm cây chổi đánh liên tục vào người hắn, cuối cùng, trực tiếp đánh Cố Hành đến c·h·ế·t.
Mãi đến khi Cố phụ, mẹ kế và những người khác bị cảnh s·á·t mang đi thẩm vấn, mới biết được, Cố Hành là bị mẹ kế oan uổng.
Cuối cùng, bọn họ phải chịu trừng phạt, nhưng Cố Hành đã c·h·ế·t, vĩnh viễn không thể sống lại.
Đều nói hổ dữ không ăn t·h·ị·t con, nhưng Cố Hành đứa con trai này lại c·h·ế·t trong tay Cố phụ.
Ân Âm tuy rằng ở thế giới này là người, nhưng nàng là đầu giường bà bà, hiện giờ biết Cố Hành đứa nhỏ đáng thương này, nàng tự nhiên không muốn để hắn giống như kiếp trước bị đ·á·n·h c·h·ế·t.
Bất quá, nàng chỉ là người ngoài, Cố Hành cũng có cha, có mẹ, nàng cần thiết phải suy nghĩ biện p·h·áp thật tốt.
-
Hôm sau, thứ hai, sau khi Ân Âm bán xong bữa sáng, tự mình làm rất nhiều điểm tâm ngọt đi tới trường tiểu học Vân An.
Nàng liên hệ với giáo viên chủ nhiệm của Ân Thừa, vào trong trường học.
"Niêm Niêm, đây là điểm tâm ngọt mụ mụ làm, mụ mụ đặc biệt mang đến cho con, bất quá còn rất nhiều, con hẳn là ăn không hết, có thể cầm đi chia sẻ cho các bạn học."
Không sai, đây là mục đích Ân Âm tới hôm nay, nàng định dùng điểm tâm ngọt để mở ra con đường hữu nghị cho Ân Thừa.
Không phải là muốn dùng cách thu mua những đứa trẻ khác, làm bọn họ làm bạn với Ân Thừa, mà là hy vọng dựa vào điểm tâm ngọt, làm Ân Thừa có thể cùng giao tiếp, cho dù chỉ là một hai câu cũng được. Mà điểm tâm ngọt cũng giống như bánh kẹo, đều là đồ vật mà t·r·ẻ ·c·o·n yêu t·h·í·c·h, có chung sở thích, tự nhiên cũng có thể trao đổi.
Tình bạn của t·r·ẻ ·c·o·n rất đơn giản, thường thường bắt đầu từ một viên kẹo, một câu nói.
(Chương này hết)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận