Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 366: Hùng thái tử hoàng hậu nương thân ( 1 ) (length: 4231)

Tiêu quốc, một trong bốn nước lớn trên đại lục trung nguyên, hiện tại đang là đời hoàng đế thứ tư, Khánh đế, trị vì. Tuy nhiên, Khánh đế đăng cơ đã hai mươi năm, tuổi tác đã cao. Tiêu quốc vẫn chưa có thái tử, sáu vị hoàng tử dưới trướng Khánh đế ngoài mặt tranh đấu, trong thầm ngấm ngầm đấu đá lẫn nhau.
Gần đây, thân thể Khánh đế ngày càng suy yếu, thường xuyên rơi vào hôn mê, đến cả tảo triều cũng miễn. Trong lúc nhất thời, gió mưa sắp đến, triều đình trên dưới, phong vân cuồn cuộn, chỉ chờ thời khắc bùng nổ.
Vì vậy, mọi người đều nhìn ra, Khánh đế sắp không qua khỏi, băng hà chỉ là chuyện sớm muộn. Không ít đại thần nhao nhao chọn phe, mong chờ công lao "tòng long".
(*) Tòng long: công lao phò tá vua từ thuở hàn vi.
Ngoài mặt, sáu vị hoàng tử thế lực ngang nhau, nhưng trên thực tế, người thông minh đều biết, người chân chính có khả năng tranh đoạt ngôi vị chỉ có đại hoàng tử và lục hoàng tử.
Đại hoàng tử Tiêu Thanh Hành là do nguyên hậu của Khánh đế sinh ra. Tuy nhiên, Khánh đế không ưa nguyên hậu, sau khi đăng cơ, đã thẳng tay loại bỏ gia tộc bên ngoại của nguyên hậu. Không bao lâu sau, nguyên hậu u sầu, uất ức mà c·h·ế·t.
Tiêu Thanh Hành tuy là đích tử, nhưng vì là con của nguyên hậu, nên không được Khánh đế chào đón, thậm chí có thể nói là lớn lên trong lãnh cung.
Sau khi thành niên, càng sớm được phong vương, lệnh cho ra khỏi cung, ở riêng, công khai nói rõ với hắn, ngôi vị hoàng đế sẽ không lưu cho hắn.
Nguyên hậu qua đời, Khánh đế lập Lâm quý phi đương thời làm kế hậu, lục hoàng tử chính là do kế hậu sinh ra.
Lâm kế hậu là chân ái của Khánh đế, lục hoàng tử Tiêu Thanh Ngọc là con trai nhỏ nhất của Khánh đế, đương nhiên nhận được ngàn vạn sủng ái của ngài, ngài còn luôn trải đường cho Tiêu Thanh Ngọc đăng cơ. Khánh đế từng mấy lần muốn lập Tiêu Thanh Ngọc làm thái tử, nhưng đều bị các triều thần lấy lý do lập thái tử cần lập đích, lập trưởng bác bỏ.
Theo lý thuyết, thuận lý thành chương, người nên là thái tử phải là Tiêu Thanh Hành mới đúng, nhưng Tiêu Thanh Ngọc hết lần này đến lần khác lại là con của kế hậu, còn được Khánh đế sủng ái.
Nhưng ban đầu, đại bộ phận mọi người vẫn đứng về phía lục hoàng tử Tiêu Thanh Ngọc.
Nguyên nhân lớn nhất là do Thành vương, cũng chính là đại hoàng tử Tiêu Thanh Hành không có thế lực gia tộc bên ngoại tương trợ, tứ cố vô thân, đừng nói là đối đầu với lục hoàng tử, đến cả chống lại mấy vị hoàng tử khác cũng gian nan.
Nhưng hết thảy, sau khi Thành vương cưới con gái của một quan võ tứ phẩm là Ân Âm, mọi chuyện đều thay đổi.
Cha của Ân Âm, là từ một tên lính quèn từng bước lập chiến công, mới được phong làm quan võ tứ phẩm.
Ban đầu, khi Tiêu Thanh Hành cầu hôn Ân Âm với Khánh đế, ngài chỉ suy tư chốc lát rồi đồng ý.
Khánh đế chướng mắt đại hoàng tử Tiêu Thanh Hành, không muốn hắn kế vị, đương nhiên sẽ không tìm cho hắn một gia tộc bên ngoại có thế lực lớn.
Vì thế, Khánh đế đồng ý, để con gái duy nhất của Ân gia gả cho Tiêu Thanh Hành, trở thành Thành vương phi.
Chỉ là, trong mười năm sau đó, Khánh đế không ngờ rằng sẽ phát sinh biến hóa như vậy.
Tiêu Thanh Hành vừa mới cưới Ân Âm làm vương phi không lâu, khi đó là năm thứ tám Khánh đế đăng cơ, Lương quốc khai chiến với Tiêu quốc. Đương thời, Tiêu quốc vừa mất đi Hình nguyên soái, trong triều không có võ tướng nào có thể dùng được.
Lúc ấy, Ân phụ dẫn dắt con em Ân gia đứng ra, "mao toại tự tiến cử" chính mình, lao tới biên cảnh, khai chiến với Lương quốc.
(*) Mao Toại tự tiến cử: điển tích Trung Quốc, chỉ việc tự mình tiến cử.
Quốc lực của Tiêu quốc yếu hơn Lương quốc, theo như đa số mọi người thấy, đây không nghi ngờ gì là một trận tất bại. Trận chiến gian nan này kéo dài tám năm, cuối cùng, Ân phụ cùng con trai đ·á·n·h bại Lương quốc, Lương quốc không thể không cắt nhường năm thành trì.
Trận chiến này, không chỉ khiến quốc lực Tiêu quốc tăng cường, cũng khiến người Ân gia nhất chiến thành danh. Khánh đế không thể không thuận theo tướng sĩ cùng dân ý, phong Ân phụ làm trấn bắc đại tướng quân, những người con còn sống của ông cũng nhao nhao được phong chức quan.
Cũng chính vì trận chiến này, mười vạn đại quân tây bắc bị Ân gia nắm giữ chặt chẽ, binh lính tây bắc chỉ biết Ân gia, không biết hoàng gia.
Vì Thành vương Tiêu Thanh Hành cưới con gái duy nhất của Ân gia làm vương phi, thế lực của trấn bắc đại tướng quân, đương nhiên cũng thuộc về hắn.
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận