Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Chương 1558: Gây dựng lại gia đình mụ mụ ( 14 )

Ân Âm sờ sờ tóc hắn, lại nói:
"Con có biết lúc trước mụ mụ vì sao muốn kết hôn với Chu thúc thúc không?"
Vệ Đình nói:
"Bà ngoại nói, mụ mụ kết hôn với Chu thúc thúc thì mới hạnh phúc."
"Đây là một trong những nguyên nhân, còn có một nguyên nhân nữa là mụ mụ hy vọng Đình Đình cũng có thể hạnh phúc. Nhưng hiện tại, mụ mụ và Chu thúc thúc kết hôn, chúng ta cùng nhau sống ở Chu gia, có lẽ mụ mụ biết, Đình Đình không vui có đúng hay không. Mụ mụ kỳ thật cũng cảm thấy ở cùng với Chu thúc thúc thì không hạnh phúc. Mụ mụ cảm thấy, nếu như chỉ có ta và Đình Đình hai người cùng nhau sinh hoạt, mới là hạnh phúc nhất. Cho nên mụ mụ mới tính toán ly hôn với Chu thúc thúc."
Vệ Đình nắm chặt ống tay áo của mụ mụ, không xác định hỏi, trong đôi mắt trong suốt mang theo chờ mong:
"Mụ mụ, chúng ta thật sự có thể rời đi, chỉ có hai chúng ta cùng nhau sinh hoạt sao?"
"Đương nhiên có thể."
Con mắt Vệ Đình sáng lên, hắn tựa hồ nghĩ đến điều gì, nắm chặt nắm tay nhỏ, ánh mắt kiên định:
"Mụ mụ, con sẽ cố gắng học tập. Con sẽ kiếm thật nhiều thật nhiều tiền, con sẽ hiếu thuận mụ mụ, dưỡng lão cho mụ mụ."
Đây là điều hắn từng nghe người khác nói, nói là ba ba mụ mụ nuôi con cái, con cái ngoan tương lai sẽ hiếu thuận ba ba mụ mụ, dưỡng lão cho ba ba mụ mụ.
Hắn sẽ trở thành con ngoan, sẽ dưỡng lão cho mụ mụ.
Ân Âm cười:
"Được, mụ mụ chờ chúng ta Vệ Đình lớn lên, chờ Vệ Đình dưỡng lão cho mụ mụ."
Vệ Đình cười rộ lên, mặt mày cong cong, đứa trẻ gầy gò nhỏ bé rốt cuộc lộ ra nụ cười chân thật không có nhiều trong suốt khoảng thời gian này.
Ân Âm lại hỏi:
"Vậy Đình Đình có thể nói cho mụ mụ biết, ở trong trường học, Chu xuyên bọn họ đã khi dễ con như thế nào không?"
Thân thể nhỏ bé của Vệ Đình cứng đờ lại, tay nhỏ nắm chặt góc áo của mình, trong lúc nhất thời không biết nên nói như thế nào, mấy giây sau, hắn mở miệng.
"Bọn họ, bọn họ mắng mụ mụ, nói mụ mụ là hồ ly tinh."
"Bọn họ nói con là con của hồ ly tinh, Chu xuyên bọn họ mắng con, các bạn học khác cũng mắng con, a di ở trong nhà ăn cũng luôn nói con như vậy, bà ấy nói rất nhỏ, nhưng con đều nghe được, bà ấy không thích con, luôn cho con rất ít đồ ăn..."
"Bọn họ đẩy ngã bàn học của con, sách vở, bút của con toàn bộ đều rơi xuống đất, còn có dấu giày, bọn họ còn cầm bút vẽ bậy lên bàn học của con..."
"Có một lần, bọn họ còn bỏ chuột chết vào trong cặp sách của con."
Lúc ấy, vốn định lấy sách ra từ trong cặp sách, lại sờ đến chuột chết, Vệ Đình thật sự rất sợ, đến mức mỗi lần lấy sách đều nơm nớp lo sợ, muốn mở cặp sách ra, kiểm tra rất lâu mới dám thò tay vào lấy.
"Bọn họ nhốt con ở trong nhà vệ sinh, đẩy con, đầu con đập vào trên tường, chảy máu, rất đau..."
"Con nói với lão sư, lão sư đều không quản con..."
Nói đến đây, đứa trẻ càng thêm khô héo ỉu xìu, vẻ mặt nhỏ rất là ủy khuất.
Hắn kéo kéo ống tay áo Ân Âm nói:
"Mụ mụ, bọn họ nói không đúng..."
Mụ mụ không phải hồ ly tinh.
"Đúng, bọn họ nói như vậy, làm như vậy đều là không đúng, Đình Đình yên tâm, mụ mụ sẽ thay con đòi lại công bằng."
Vệ Đình gật đầu:
"Ân, con tin tưởng mụ mụ."
Nói xong, đứa trẻ lại dựa sát vào trong ngực Ân Âm.
Ân Âm hồi tưởng lại những lời Vệ Đình vừa mới nói.
Ngũ Thâm tiểu học, mặc dù là một trường tiểu học trọng điểm, nhưng trên thực tế có một số lão sư tố chất lại không ra gì, đặc biệt là chủ nhiệm lớp mà Vệ Đình và Chu Châu đang học, đó là một kẻ hám tiền, bình thường ở trong đám học sinh, chỉ đối xử tốt với những học sinh có gia đình khá giả, hiển nhiên, nàng ta biết Vệ Đình bị Chu xuyên bọn họ khi dễ, cũng biết quan hệ của bọn họ, có thể bởi vì biết nhà Chu xuyên có tiền, lại không thích đứa trẻ do mẹ kế mang đến này, cho nên đối với việc Chu xuyên khi dễ Vệ Đình làm như không thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận