Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 1182: Bất công nhị thai mụ mụ ( 11 ) (length: 3989)

Không, một chữ "thảm" hoàn toàn không đủ để hình dung.
Nguyên chủ là một cô nhi, nhưng nàng có năng lực rất mạnh, từ nhỏ đã dựa vào trợ cấp để đi học, lớn lên tự mình làm thêm để trang trải học phí đại học, sau đó vào làm tại một công ty lớn. Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, để dành được một bút vốn khởi nghiệp.
Sau đó, nàng bắt đầu khởi nghiệp, tự mình làm chủ.
Hiện giờ, công ty của nàng đang ăn nên làm ra, trong giai đoạn vững bước đi lên.
Chồng của nguyên chủ là Ôn Sơ, đừng nhìn tên hắn rất văn nghệ, dung mạo thanh tú, thích vẽ tranh, tự xưng là một nhà nghệ thuật, trên người cũng có khí chất u buồn của nghệ thuật gia. Hắn từng học đại học, nhưng thành tích rất bình thường, hắn cũng không phải là con em từ gia đình thư hương thế gia, mà là một đứa trẻ ở nông thôn xa xôi.
Ôn Sơ thực sự rất thích vẽ tranh, hắn không thích đi học, cũng không thích làm việc, có thể hết lần này tới lần khác gia cảnh hắn khó khăn, nếu như không làm việc, thì hắn không có cách nào sống tốt hơn, chỉ có thể về nhà làm ruộng.
Cũng chính vào lúc này, Ôn Sơ gặp được nguyên chủ.
Khi đó, nguyên chủ đã mở công ty được hai ba năm, có thể xem là có tiền.
Nguyên chủ vừa gặp Ôn Sơ đã yêu, yêu thích dung mạo thanh tú tuấn mỹ của hắn, yêu thích khí chất do dự thanh nhã, xác định rõ tâm ý của mình xong, nàng lập tức bắt đầu theo đuổi Ôn Sơ.
Ôn Sơ ban đầu cũng có hảo cảm với nguyên chủ, sau đó, trong quá trình nguyên chủ theo đuổi, hắn càng ngày càng thích nguyên chủ, rất nhanh hai người liền xác định quan hệ.
Chỉ là khi hai người bàn chuyện cưới xin, Ôn Sơ do dự.
Thứ nhất là cha Ôn, mẹ Ôn còn có anh chị em trong nhà là cực phẩm, bọn họ không ngừng đòi hỏi nguyên chủ thứ này thứ kia.
Thứ hai, Ôn Sơ biết bản thân mình năng lực không mạnh, mà hắn cũng không muốn làm việc, nói thẳng ra, sau khi kết hôn, hắn muốn làm một kẻ "ăn bám vợ", không đi ra ngoài làm việc, chỉ ăn cơm mềm của vợ.
Nguyên chủ rất yêu Ôn Sơ, cuối cùng, không chỉ giải quyết vấn đề của Ôn gia, còn đồng ý không bắt Ôn Sơ đi ra ngoài làm việc, để hắn làm những việc hắn yêu thích, muốn vẽ tranh thì cứ đi vẽ tranh.
Dù sao, nàng mở công ty, công ty cũng đang trong giai đoạn phát triển, kiếm tiền không ít, không thiếu phần tiền của Ôn Sơ, lại nói, bản thân nguyên chủ cũng là người mạnh mẽ, nàng rất thích cảm giác Ôn Sơ phụ thuộc vào nàng.
Vì thế, sau khi hai người kết hôn, rất nhanh có con gái Ôn Ninh, mấy năm sau, lại có con trai Ôn Thành.
Ôn Sơ đối với vợ tình cảm rất sâu, hắn mặc dù là một kẻ "ăn bám vợ", nhưng hắn rất yêu thương vợ, ôn nhu như nước, còn biết nấu ăn, rất hiền lành.
Hắn đối tốt với vợ, đối với con gái cũng cưng chiều như bảo bối.
Chỉ là, sau khi con trai ra đời, gia đình bọn họ vẫn phát sinh một vài biến hóa.
Ôn Sơ mặc dù có một trái tim nghệ sĩ, nhưng dù sao hắn cũng lớn lên ở nông thôn, cái thôn đó lạc hậu phong kiến, người nhà Ôn gia lại cực phẩm, quan trọng nhất là, bất luận là người Ôn gia hay là họ hàng thân thích, đều trọng nam khinh nữ.
Điểm này, cũng ảnh hưởng đến Ôn Sơ.
Dẫn đến sau khi con trai Ôn Thành ra đời, Ôn Sơ càng thêm yêu thích Ôn Thành.
Vài năm đầu, hắn mặc dù càng yêu thích Ôn Thành, nhưng đối với Ôn Ninh, đứa con gái này, vẫn rất yêu thích.
Chỉ là sau đó, Ôn Thành thường xuyên ác ý nhằm vào Ôn Ninh, trước mặt Ôn Sơ cáo trạng, dẫn đến ấn tượng của Ôn Sơ đối với Ôn Ninh ngày càng kém, cũng không còn yêu thích như vậy.
Hơn nữa, Ôn Thành trước mặt ba ba Ôn Sơ miệng rất ngọt, thích làm nũng, mà Ôn Ninh càng ngày càng trầm mặc ít nói.
Lại thêm bản thân Ôn Sơ vốn dĩ trọng nam khinh nữ.
Hai bên so sánh, Ôn Sơ tự nhiên càng yêu thích Ôn Thành, phát sinh chuyện gì đều đứng về phía Ôn Thành.
Về phần nguyên chủ, công ty của nàng ngày càng bận rộn, thời gian dành cho con cái cũng ngày càng ít đi.
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận