Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 1364: Sống nương tựa lẫn nhau song bào thai huynh đệ ( 46 ) (length: 3823)

Nguyên bản nhìn thấy một mỹ nhân, là hẳn là cao hứng, có thể hết lần này đến lần khác, mỹ nhân kia lại bay qua tới.
"Kim ca, là, là quỷ a..." Kinh Thiên kêu lên.
Cái gã gọi là Kim ca kia cũng một mặt kinh khủng, biểu tình trên mặt cơ hồ vặn vẹo, hai chân phát run đồng thời, một cổ mùi thối theo giữa hai chân hắn tràn ra, chất lỏng kia cũng làm ướt quần của hắn.
Hắn, sợ đến đái ra quần.
Hắn muốn chạy, nhưng hai chân như nhũn ra, chân thế nào cũng không nhấc lên nổi.
"Quấy rầy ta thanh tịnh, các ngươi liền lưu lại theo ta đi." Nữ quỷ thanh âm yếu ớt, tóc đen nâng lên, trong nháy mắt đánh về phía bọn họ.
"A..."
- Lạn Vĩ lâu bên trong, Tiểu An Duệ đang ngủ gà ngủ gật mở mắt, đáy mắt còn mang một tia mờ mịt cùng khốn đốn.
Hắn dụi dụi con mắt nói: "Ca ca, có người đang gọi."
An Trạch cũng không có ngủ, cầm đèn pin xem truyện tranh, mấy quyển truyện tranh này là Đồng Đồng tỷ tỷ cho hắn, vừa mới hắn xem đến mê mẩn.
Hắn nghiêng tai lắng nghe, chung quanh hoàn toàn yên tĩnh: "Không có a, Duệ Duệ, có phải ngươi mệt nhọc, cho nên nghe lầm?"
Tiểu An Duệ gãi gãi đầu, tựa hồ hiện tại lại không có nghe được, có lẽ thật là hắn quá khốn cho nên nghe lầm.
"Hảo, không nên nghĩ, chúng ta ngủ đi." An Trạch đem truyện tranh khép lại.
"Hảo." Tiểu An Duệ cũng không suy nghĩ nhiều nữa, cùng ca ca cùng nhau nằm vào trong chăn ấm áp.
Chờ đến Ân Âm tiến vào, hai đứa nhỏ đã ngủ say sưa.
Nàng tầm mắt dừng lại bên ngoài, đáy mắt một mảnh tĩnh mịch.
Tối nay nàng chỉ là cho hai người kia một bài học.
Nói thật, nàng là muốn đem bọn họ, đem tất cả những kẻ buôn người thiên đao vạn quả kia, nhưng nó không thể.
Nàng hiện tại là quỷ, hồn thể lực lượng cũng càng ngày càng cường đại, vừa rồi nữ quỷ chính là do nàng huyễn hóa ra, hoàn toàn có năng lực g·i·ế·t c·h·ế·t hai người kia, nhưng nàng không thể...
Nàng nguyên bản là thần tiên, lấy bộ dáng người phàm tiến vào thế giới này là có hạn chế, nàng không thể trực tiếp g·i·ế·t người, một khi nàng g·i·ế·t người, liền sẽ bị tiểu thế giới bài xích, lập tức phải thoát ly thế giới này, cũng liền không có biện pháp thủ hộ bên cạnh An Trạch và Tiểu An Duệ.
Hai đứa nhỏ hiện tại còn nhỏ như vậy, cho nên nàng không thể rời đi ngay bây giờ.
Mặc dù không thể g·i·ế·t bọn họ ngay bây giờ, nhưng nàng có thể làm bọn họ chịu hành hạ, trước thu chút lợi tức, chờ đến khi nàng muốn rời khỏi thế giới này, sẽ quay lại lấy m·ạ·n·g c·h·ó của bọn họ.
Ân Âm đè xuống lệ khí trong lòng, ngồi xếp bằng xuống tiếp tục tu luyện.
- Hôm sau, An Trạch cùng Tiểu An Duệ tỉnh lại, rửa mặt xong liền chuẩn bị đi mua điểm tâm ăn rồi đi nhặt phế phẩm.
Chỉ là vừa ra khỏi Lạn Vĩ lâu không bao lâu, liền thấy nơi không xa tụ tập không ít người, còn có từng đợt tiếng nghị luận.
"Hai người này sao lại vô liêm sỉ như vậy, giữa thanh thiên bạch nhật không mặc quần áo, thật khiến người ta buồn nôn."
"Trẻ con mau đừng nhìn, cẩn thận đau mắt hột. Trời lạnh như vậy, cũng không sợ bị đông c·h·ế·t cóng."
"Bọn họ sẽ không phải có đam mê lộ thể đó chứ, không được không được, loại người này quá đáng sợ, vẫn là mau báo cảnh sát, để cảnh sát bắt bọn họ đi đi."
"..."
Có người cảm thấy hai người kia không biết xấu hổ, dưới cơn tức giận, liền nhặt đá bên cạnh ném lên người bọn họ.
Có người thứ nhất, liền có người thứ hai, thứ ba...
"Đừng tới đây, đừng tới đây..."
"Cứu mạng, có quỷ a..."
Chỉ thấy ở trung tâm của cuộc bàn tán chính là hai gã đàn ông khoảng ba mươi tuổi, trên người đàn ông không mặc bất kỳ loại quần áo nào, ngay cả đồ lót đều bị lột sạch sẽ.
Bọn họ nằm ở đống rác rưởi hôi thối, cũng không biết nằm bao lâu.
( bản chương xong )..
Bạn cần đăng nhập để bình luận