Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Chương 1156: Vứt bỏ thân tể thú nhân a mẫu ( 52 )

Bọn họ cảm thấy Ân Âm không chỉ là vu, mà còn là thú thần phái tới để cứu rỗi bộ lạc mặc lang.
Sau khi biết Ân Âm và những người khác muốn đến một nơi nào đó định cư, thành lập bộ lạc.
Tư cùng tất cả thú nhân của bộ lạc mặc lang thương lượng, rồi quyết định gia nhập cùng Ân Âm, tiến vào bộ lạc của nàng.
Ân Âm tự nhiên rất hoan nghênh.
Thế là, đội ngũ trở về lại tăng thêm mấy chục người.
Sau ba tháng nữa, Ân Âm cuối cùng cũng dẫn mọi người đến được vùng bình nguyên mà nàng đã nhắc đến.
Nơi này có bình nguyên dựa núi liền sông, đất đai màu mỡ, cũng không có dã thú cỡ lớn nào, không có gì thích hợp để cư trú hơn.
Vào ngày thứ hai đặt chân ở bình nguyên, Ân Âm liền dẫn theo các thú nhân bắt đầu xây dựng bộ lạc.
Nàng đặt tên cho bộ lạc là Viêm Hoàng bộ lạc.
Về chuyện ăn ở.
Ân Âm giải quyết vấn đề về ở trước.
Mùa đông rét lạnh ở thú nhân đại lục không còn xa, ở trong nhà chắc chắn tốt hơn ở trong hang động.
Ân Âm nghiên cứu ra xi măng, mang theo các thú nhân xây dựng từng dãy nhà trệt.
Lại ở bên ngoài nhà trệt xây tường vây thật cao, lắp đặt không ít trang bị ngăn địch.
Ban đầu, các thú nhân còn không hiểu tại sao không ở hang động, mà phải xây cái gọi là "nhà ở". Mãi đến khi họ xem mô hình nhà đơn giản, mới ý thức được nhà ở tốt hơn hang động rất nhiều.
Thú nhân có sức lực lớn, đặc biệt là những giống đực thú nhân có thể biến đổi thành hình thú, cho nên việc xây nhà đối với họ rất dễ dàng.
Do đó, sau khi Ân Âm phân công một bộ phận thú nhân xây nhà, liền bắt đầu dự trữ đồ ăn, tìm kiếm bông, chuẩn bị cho mùa tuyết sắp đến.
Mùa tuyết ở thú nhân đại lục rất dài, cũng rất lạnh.
Các thú nhân dựa vào săn bắn để sinh tồn, nhưng vào mùa tuyết, động vật đều trốn đi, việc săn bắn trở nên khó khăn, đồ ăn khan hiếm.
Hàng năm vào mùa tuyết, số lượng thú nhân bị chết đói hoặc chết cóng không biết có bao nhiêu, đặc biệt là những lão niên thú nhân và con non có sức chống cự yếu, không có năng lực.
Đối với các bộ lạc khác, Ân Âm không có cách nào quản, nhưng đối với Viêm Hoàng bộ lạc của mình, Ân Âm không thể khoanh tay đứng nhìn thú nhân chết trong mùa tuyết.
Cho nên, nàng dẫn một bộ phận thú nhân đi săn bắn.
Ân Âm có thuốc bột, muốn săn bắn không cần phải liều sống liều chết như thú nhân bình thường, mỗi lần nàng đều có thể rất nhanh đánh ngã dã thú.
Đồ ăn, đặc biệt là các loại thịt, nếu không xử lý, sẽ không để được lâu, rất dễ bị hư hỏng.
Nhưng Ân Âm cần những loại thịt này để giúp bộ lạc vượt qua mùa tuyết.
Thịt ướp gia vị có thể bảo quản được lâu.
Có thể ướp gia vị, cần phải có muối.
Hiện tại ở thú nhân đại lục, muối là thứ hiếm lạ.
Chỉ có một số ít bộ lạc nắm giữ biện pháp chế tạo muối, các bộ lạc khác muốn có muối, phải trả giá rất đắt để đổi lấy.
Một bộ lạc nếu có thể chế tạo muối, thì đủ để nó phát triển thành một bộ lạc lớn mạnh.
Ân Âm đương nhiên sẽ không đi đổi muối từ các bộ lạc khác, bởi vì chính nàng biết cách chế tạo muối.
Gần Viêm Hoàng bộ lạc, có một hồ nước mặn.
Ân Âm dẫn một bộ phận thú nhân đến hồ nước mặn, chỉ cho họ "phương pháp phơi muối".
Ban đầu, các thú nhân khác của Viêm Hoàng bộ lạc còn chưa tin muối có thể được tạo ra như vậy.
Có thể đến khi họ nhìn thấy thứ muối còn trắng hơn cả tuyết so với trước kia, nếm được vị mặn, họ cuối cùng tin tưởng, vu thật sự đã dẫn dắt họ chế tạo được muối.
Sự xuất hiện của muối, khiến chúng thú nhân của Viêm Hoàng bộ lạc càng thêm sùng bái Ân Âm, người được xem là vu.
Có muối, thịt tự nhiên có thể dự trữ.
Ân Âm còn tính phát triển nghề trồng trọt và chăn nuôi, nhưng hiện giờ mùa tuyết sắp đến, không phải thời điểm, Ân Âm tính đợi đến mùa xuân mới phát triển.
Mùa tuyết, ngoài việc phải có cái ăn, đảm bảo không bị chết đói, còn phải đảm bảo không bị đông cứng chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận