Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 1595: Gây dựng lại gia đình mụ mụ ( 51 ) (length: 4000)

"Đi thôi, chúng ta hiện tại liền xuất phát."
Hai bên hẹn gặp mặt ở một nhà hàng cao cấp, là nhà trai, chắc chắn phải đến trước.
Bên này, Kỷ Tịnh cùng ba Kỷ, mẹ Kỷ cùng nhau tới.
Cả nhà ba người vừa xuống xe không lâu, chợt, mẹ Kỷ liền lên tiếng: "A, các ngươi xem, người kia có phải là Vệ Đình không?"
Kỷ Tịnh và ba Kỷ thuận theo tầm mắt nhìn sang, rất nhanh liền thấy nơi không xa, một thanh niên tuấn tú, thanh thoát, dáng người thon dài, vai rộng eo thon, mặc áo khoác, khí chất nổi bật, đúng là Vệ Đình.
Kỷ Tịnh lộ ra tươi cười trên mặt, vừa cất bước muốn đi qua, chợt khựng lại.
Ba Kỷ trợn tròn mắt: "Các ngươi xem, nữ nhân bên cạnh Vệ Đình kia là ai?"
Bên cạnh Vệ Đình có một người phụ nữ tóc xoăn dài, cũng mặc áo khoác, trông rất trẻ trung xinh đẹp, mới chừng ba mươi tuổi, hơn nữa quan hệ với Vệ Đình rất thân mật, hai người đứng rất gần, đang cười nói vui vẻ. Vệ Đình vốn ít khi nói cười, thế mà khi đối mặt với người phụ nữ kia, tươi cười rạng rỡ, mặt mày ôn nhu.
Nhìn qua, liền biết quan hệ hai người không đơn giản.
Mấy ngày nay, ba Kỷ vẫn luôn bị mấy bà tam đại di bát đại cô tẩy não, lúc này cũng không suy nghĩ nhiều, thở phì phò nói: "Vệ Đình này quá ghê tởm, đã muốn cùng Tịnh Tịnh nhà ta nói chuyện cưới gả, thế mà còn cùng nữ nhân khác làm chuyện mờ ám, xem ta qua đó thu thập hắn."
Mẹ Kỷ sắc mặt cũng rất nặng nề.
Kỷ Tịnh khuôn mặt nhỏ nhắn điệt lệ tái nhợt, vẫn luôn nhìn hai người cách đó không xa, lắc đầu nói: "Không đâu, Vệ Đình không phải người như vậy." Nàng hẳn là tin tưởng Vệ Đình, đây khẳng định là hiểu lầm gì đó, có lẽ người phụ nữ kia chỉ là thân thích của Vệ Đình, là biểu tỷ, đường tỷ thôi? Có thể trước đó nàng nghe Vệ Đình nói, người nhà bọn họ cùng những thân thích khác cơ bản đều không có liên hệ, lại càng không cần nói là thân mật như vậy.
Một bên khác, ba Kỷ đã tức giận xông tới cửa.
Ân Âm cùng Vệ Đình nói chuyện, đang muốn cùng nhau đi vào nhà hàng, liền thấy một người đàn ông trung niên nho nhã mặc Đường trang đi tới trước mặt bọn họ.
Trên mặt ông ta tràn đầy vẻ phẫn nộ, đại khái là bởi vì quá mức tức giận, mặt đều đỏ lên: "Vệ Đình, ngươi luôn mồm nói yêu thích Tịnh Tịnh, muốn cùng Tịnh Tịnh kết hôn, vậy mà ngươi lại có thái độ như vậy sao? Cùng nữ nhân khác làm chuyện mờ ám, lại càng không cần phải nói hôm nay là hai nhà gặp mặt muốn thương lượng ngày cưới."
Vệ Đình ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng: "Bá phụ, người nói gì vậy, ta không có cùng nữ nhân khác làm chuyện mờ ám."
"Còn nói không có, chúng ta tận mắt nhìn thấy."
Lúc này, Kỷ Tịnh và mẹ Kỷ cũng đi tới.
Vệ Đình nhìn thấy Kỷ Tịnh, mặt mày có thể thấy được ôn nhu.
Vừa định tiến lên cùng Kỷ Tịnh nói chuyện, liền thấy ba Kỷ lại lần nữa mở miệng.
"Còn nói không có, Vệ Đình, ngươi dám làm không dám chịu, vậy ngươi nói, người phụ nữ này cùng ngươi có quan hệ gì, không phải ngươi đang cùng nàng làm chuyện mờ ám sao, đứng gần như vậy, ta vừa mới còn chứng kiến nàng vỗ vai ngươi, ngươi còn cười với nàng!"
Một lòng chỉ yêu mẹ Kỷ, ba Kỷ chán ghét nhất là những gã đàn ông hoa tâm, theo sau khi nhà bọn họ phát đạt, không biết có bao nhiêu thiếu nữ muốn câu dẫn ông, đều bị ông vô tình cự tuyệt, tiết tháo của ông chỉ dành cho vợ ông, ai cũng đừng nghĩ làm bẩn, hừ!
Bất quá, không hiểu sao, lúc này ba Kỷ nhìn người phụ nữ bên cạnh Vệ Đình, càng nhìn càng cảm thấy quen mắt, dường như đã gặp ở đâu rồi? Có thể ông nghĩ mãi không ra.
Rốt cuộc là ai?
Vệ Đình và Ân Âm nghe được ba Kỷ chất vấn, lập tức đều ngây ngẩn cả người.
Vệ Đình phản ứng lại, lập tức dở khóc dở cười, hắn ho nhẹ một tiếng, nói: "Kia, Kỷ bá phụ, Kỷ bá mẫu, Tịnh Tịnh, giới thiệu với mọi người một chút, vị này là mẹ ta, Ân Âm."
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận