Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Chương 1542: Thỉnh gõ mở nàng tâm cửa ( 70 )

Hôm nay ta tìm mẹ nàng, muốn đem chuyện nàng có khả năng mắc chứng trầm cảm nói cho mẹ nàng. Ta rất khẩn trương, đây có tính là trước tiên ra mắt mẹ vợ không? Ta càng lo lắng chính là mẹ nàng sẽ không tin tưởng. May mắn, bà ấy tin tưởng, nguyên lai bà ấy cũng phát hiện con gái có dấu hiệu trầm cảm, một ngày này chúng ta đã đạt được nhận thức chung.
Tại phòng học nhạc đặc biệt thổi kèn harmonica, nàng đến, lại chạy đi, cho nên, nàng yêu thích sao? Nếu như có thể, ta nguyện một đời thổi kèn harmonica cho nàng nghe.
Cố ý dậy sớm tại thao trường ngẫu nhiên gặp nàng, cố ý dọn đến tiểu khu nàng ở, cố ý... Tới cửa bái phỏng, cố ý vì nàng học bổ túc. Ta thực vui vẻ chúng ta tiếp xúc càng ngày càng nhiều, cũng thực vui vẻ tình huống của nàng đang dần dần tốt lên.
Hôm nay chúng ta đi công viên giải trí. Ân a di nói trước kia đã bỏ lỡ tuổi thơ của nàng, nếu như có thể, bà ấy muốn cho nàng bù đắp, liền theo công viên giải trí bắt đầu đi. Nàng thả tiếng hò hét, sau khi hò hét là nụ cười tươi tắn thoải mái, làm ta như thế nào đều không dời nổi mắt, liền là muốn như vậy, Lâm Ngọc Sương, ngươi liền nên vui vẻ cười như vậy.
Nhìn thấy nàng đứng ở sân thượng tiểu khu cao cao, tựa như tùy thời sẽ rơi xuống, ta cơ hồ đều muốn ngạt thở, dùng hết tất cả khí lực chạy đến nơi đó, may mắn Ân a di đã cứu nàng. Đại khái chỉ có ta biết, khi ngồi ở hành lang bệnh viện, trên ghế, ta có bao nhiêu sợ hãi cùng nghĩ mà sợ. Sau này, ta đã ra tay với Trịnh Ngọc các nàng.
Hôm nay, nàng rốt cuộc trở thành bạn gái ta, không có ai biết tại thời điểm chờ đợi nàng trả lời, ta có bao nhiêu khẩn trương, lòng bàn tay đều đổ mồ hôi, may mắn nàng đáp ứng, nàng nói nàng cũng yêu thích ta. Sương Sương, bạn gái ta, tương lai là thê tử của ta, mẹ của con ta, ta sẽ một đời đối tốt với ngươi.
Hôm nay chúng ta kết hôn, tạo thành một gia đình nhỏ hạnh phúc.
Bác sĩ nói, bệnh trầm cảm của nàng đã khỏi. Không biết vì sao, tại nơi nàng không nhìn thấy, ta không kìm được đỏ hoe cả vành mắt. Ta không nói cho bất luận kẻ nào, ta đã từng gặp ác mộng, mộng thấy nàng theo tầng cao nhất tiểu khu nhảy xuống, như con chim gãy cánh, một thiên sứ độc cô đối nhân gian không còn bất kỳ kỳ vọng nào.
Hôm nay, nàng vì ta sinh hạ một đôi long phượng thai đáng yêu. Gia đình nhỏ của chúng ta có thêm thành viên mới, ta cảm thấy, ta tựa hồ càng yêu nàng.
Lâm Ngọc Sương đọc qua, vẫn luôn rũ mắt, yên lặng xem, không nỡ bỏ qua bất luận một chữ nào.
Thẳng đến khi lật đến trang cuối cùng, nhật ký ghi chép thời gian là ngày hôm qua.
Ngày mai chính là kỷ niệm mười lăm năm ngày cưới của ta và nàng, tiểu ngọc điêu khắc mất hai tháng rốt cuộc hoàn thành, hy vọng nàng không ghét bỏ. Nguyện vọng kỷ niệm mười lăm năm kết hôn: Nguyện ta có thể bảo vệ cẩn thận gia đình nhỏ, nguyện ta có thể càng ngày càng thích nàng.
"Tí tách" một giọt nước mắt óng ánh rơi xuống trên cuốn nhật ký, lập tức là giọt thứ hai, giọt thứ ba...
Lâm Ngọc Sương lúc này mới phát hiện, chính mình đang khóc.
Trái tim tại giờ khắc này, mềm mại vô cùng.
"Sao lại khóc? Hôm nay là ngày kỷ niệm kết hôn của chúng ta, không thể khóc."
Thanh âm thanh liệt của nam nhân từ phía sau truyền đến.
Nam nhân mặc đồ ngủ rất nhanh đi đến trước mặt nàng.
Lâm Ngọc Sương rốt cuộc khống chế không trụ ôm lấy nam nhân, mặt chôn ở bụng hắn, thấp giọng khẽ khóc nức nở.
Chu Thanh Hoàn nhẹ nhàng vỗ lưng nàng an ủi.
Lâm Ngọc Sương nâng đầu lên, đôi mắt hạnh hồng hồng, che kín hơi nước óng ánh, nàng nghẹn ngào nói:
"Chu Thanh Hoàn, ta phát hiện, ta cũng càng ngày càng thích ngươi."
Trên thế giới chuyện hạnh phúc nhất là gì?
Lâm Ngọc Sương nghĩ, đại khái chính là tại thời điểm u ám của cuộc đời, phát hiện có người đang vụng trộm yêu nàng, muốn xem nàng hạnh phúc, muốn xem nàng vui vẻ cười, muốn. Càng ngày càng thích nàng.
- Ngày mai chuyện xưa này kết thúc, tiến vào chuyện xưa mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận