Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 463: Vì muốn tốt cho ngươi cường thế mụ mụ ( 34 ) (length: 3997)

Nghe được những lời này của Lâm Nguyễn Nguyễn, Hứa Thanh Nặc không tỏ ý kiến.
Hắn cảm thấy hắn mới một tuần không gặp mẹ hắn, cảm thấy mẹ hắn hôm nay rất là kỳ quái.
Dựa theo dự đoán của hắn, mẹ hắn thấy hắn và bạn nữ cùng bàn đi cùng nhau, khẳng định sẽ xụ mặt, truy vấn ngọn nguồn, không chừng còn muốn gọi điện thoại cho lão sư xác nhận.
Cho nên, thời điểm ban đầu, Hứa Thanh Nặc mới có thể như lâm đại địch.
Nhưng hiện tại, sự thật lại đi theo hướng khác hẳn với dự đoán của hắn.
Mẹ hắn, thế mà lại thành thần trợ công của hắn.
Hơn nữa, hắn luôn cảm thấy mẹ hắn có một chút không thích hợp.
Mặc dù không thể nói giống như đổi một người khác, nhưng chính là cảm thấy có chỗ nào đó thay đổi.
Nhưng không thể không nói, loại thay đổi này là hắn yêu thích.
Không quản như thế nào, có thể cuối tuần dựa vào cớ học bổ túc để ra ngoài, cùng Nguyễn Nguyễn gặp mặt nhiều hơn, là chuyện tốt. Bất quá, chuyện hắn và Nguyễn Nguyễn yêu đương, phải giấu, tốt nhất trước kỳ thi tốt nghiệp trung học không muốn lộ ra, nếu không chuyện này có thể sẽ lớn.
"Đi thôi, lên xe, ta đưa ngươi về nhà." Hứa Thanh Nặc khóe môi cong lên nói, lần này hắn không còn là lén lén lút lút, mà là được mẹ hắn cho phép.
Lâm Nguyễn Nguyễn nhấp môi anh đào, trừng mắt liếc hắn một cái, ngồi nghiêng ở phía sau xe.
Hứa Thanh Nặc thấy nàng đỡ một bên xe đạp, không có đỡ eo hắn, có chút tiếc nuối, ai, trong loại tình huống này, không phải là nữ hài nên ôm chặt eo nam hài sao?
Nếu Lâm Nguyễn Nguyễn ôm eo hắn, khẳng định sẽ sợ hãi thán phục vì eo của hắn.
Hắn có tận tám múi cơ bụng, khẳng định sẽ làm cho nàng ôm rồi còn muốn ôm nữa.
"Xuất phát thôi."
Thiếu niên chậm rãi chở nữ hài chạy dưới ánh chiều tà, một màn này trông thực ấm áp cũng rất lãng mạn.
Nhưng, hai người không nhìn thấy, ở nơi không xa có một nữ sinh đang nhìn bọn họ với ánh mắt nặng nề, nàng nắm đấm nắm chặt, móng tay dài mà nhọn lún vào trong lòng bàn tay nàng, mang đến đau đớn.
Nàng quả nhiên không có đoán sai, Lâm Nguyễn Nguyễn thế mà thật sự câu dẫn Hứa Thanh Nặc, bọn họ ở cùng nhau.
Dựa vào cái gì, Lâm Nguyễn Nguyễn có tư cách gì có thể khiến Hứa Thanh Nặc ở cùng với nàng.
Trịnh Viện lại nghĩ tới người phụ nữ vừa mới tới tìm Hứa Thanh Nặc kia, xem mặt mày, còn có thái độ của Hứa Thanh Nặc đối với nàng, không phải tỷ tỷ thì là mẹ.
Nếu như là mẹ thì càng tốt.
Nếu như mẹ hắn biết con trai bị một nữ sinh câu dẫn đến yêu sớm, không biết bà ta sẽ nghĩ như thế nào.
Trịnh Viện dám khẳng định, mẹ Hứa Thanh Nặc nhất định sẽ chia rẽ bọn họ.
Nghĩ đến loại tình huống này, huyết dịch trong thân thể Trịnh Viện cơ hồ muốn sôi trào lên, trong mắt ẩn ẩn hiện hồng.
Nàng tuyệt đối sẽ không để Hứa Thanh Nặc cùng Lâm Nguyễn Nguyễn ở cùng nhau.
Lâm Nguyễn Nguyễn, nàng không xứng.
-
Buổi tối, lúc Hứa Thanh Nặc đưa xong Lâm Nguyễn Nguyễn trở về, đã gần bảy giờ.
Hứa Thanh An đang làm bài tập trong phòng.
Ân Âm ở trong phòng, đối diện máy tính gõ gõ đập đập.
Hứa Thanh Nặc buông túi sách, đeo lên tạp dề màu hồng, vào phòng bếp, trong phòng bếp đã để sẵn các loại nguyên liệu nấu ăn, là nguyên vật liệu cần dùng để nấu cơm tối nay.
Cuối tuần này, Hứa Thanh Nặc về nhà đều sẽ phụ trách nấu cơm.
Đây là chính hắn yêu cầu.
Theo hắn sơ trung bắt đầu, đã là như vậy.
Vì vậy, Hứa Thanh Nặc đã rèn luyện được một tay nghề nấu ăn rất ngon.
Bởi vì cao hứng, Hứa Thanh Nặc có chút vui vẻ, khi nấu cơm, miệng còn hừ theo điệu hát dân gian, mặc dù hắn ngũ âm không được đầy đủ, nhưng cũng hừ đến vui vẻ.
Ân Âm đối diện máy tính gõ chữ.
Tiểu thuyết [ Cẩm Tú Thiên Hạ ] của nàng đã ký kết điện tử, hiện giờ đang trong thời gian đề cử, hiệu quả phi thường tốt.
Ân Âm gõ chữ rất nhanh, mấy ngày ngắn ngủi đã đổi mới mấy vạn chữ, nếu không phải biên tập nói muốn chậm một chút, có lẽ còn nhiều hơn.
( Chương này hết )..
Bạn cần đăng nhập để bình luận