Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 1579: Gây dựng lại gia đình mụ mụ ( 35 ) (length: 4021)

Khi đám bạn nhỏ rời đi, Ân Âm còn cầm một chiếc hộp nhỏ, chia cho mỗi người bọn họ một phần bánh ngọt mang về. Đương nhiên, tất cả đều miễn phí.
"Mụ mụ, việc làm ăn của nhà chúng ta có phải không được tốt lắm không?" Sau khi các bạn học rời đi, Vệ Đình hỏi, đôi mày nhỏ của hắn nhíu chặt lại với nhau, lộ rõ vẻ lo lắng.
Đối với việc mở tiệm này, Vệ Đình quan tâm không hề kém Ân Âm.
Hắn biết, doanh thu của cửa hàng bánh ngọt sau này sẽ là nguồn thu nhập của hắn và mụ mụ, nếu như việc làm ăn không tốt, sẽ không có tiền, bọn họ có thể sẽ không có cơm ăn.
Nếu như là ở Chu gia, ít nhất mụ mụ sẽ không phải lo không có cơm ăn.
Ân Âm xoa xoa đầu nhỏ của hắn, dở khóc dở cười nói: "Con đang nghĩ gì vậy, yên tâm đi, đây chỉ là mới bắt đầu thôi, mới bắt đầu cửa hàng của chúng ta chưa có danh tiếng gì, chắc chắn việc làm ăn sẽ không được tốt như vậy, sau này nhất định sẽ khấm khá lên."
Vệ Đình nhìn chằm chằm mụ mụ, trong mắt tràn ngập vẻ không tin tưởng.
Ân Âm hỏi: "Đình Đình cảm thấy bánh ngọt mụ mụ làm có ngon không? So với những thứ con ăn ở bên ngoài thì thế nào?"
Vệ Đình lập tức mở miệng, đôi mắt sáng lấp lánh: "Bánh ngọt mụ mụ làm rất ngon, ngon hơn ở bên ngoài rất nhiều rất nhiều lần." Mặc dù bánh ngọt người khác bán ở bên ngoài hắn không được ăn nhiều, nhưng bánh ngọt mụ mụ làm, là thứ ngon nhất hắn từng ăn, hắn không hề nói dối.
"Vậy thì đúng rồi, yên tâm đi, chỉ cần bánh ngọt của chúng ta ngon, chắc chắn sẽ có người đến mua."
Vệ Đình suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn là bỏ xuống nỗi lo lắng trong lòng.
Hắn phải tin tưởng mụ mụ.
- Diệp Thanh, cũng chính là bạn ngồi cùng bàn của Vệ Đình, cõng cặp sách trở về nhà, hắn xách theo hộp bánh ngọt trên tay vào phòng, trước đó hắn đã nghĩ về nhà sẽ ăn hết chúng, nhưng khi chuẩn bị mở hộp, lại không nỡ, hơn nữa lúc ở cửa hàng bánh ngọt Đinh Đinh, hắn đã ăn không ít, bây giờ có chút no, mặc dù cảm thấy chưa đủ no, nhưng hắn vẫn tính toán để dành đến tối.
Sau khi làm xong bài tập, Diệp Thanh liền đi sang nhà bạn nhỏ hàng xóm chơi.
Ngay sau khi Diệp Thanh đi không bao lâu, có người về nhà, chính là ba ba và mụ mụ của Diệp Thanh.
Công ty của Diệp gia là do hai vợ chồng cùng nhau sáng lập, hai người là thanh mai trúc mã, công ty cũng là từ hai bàn tay trắng dựng nên.
"Tiểu Thanh không có ở nhà sao?" Diệp mụ mụ không thấy bảo bối nhà mình ở phòng khách, liền đi về phía phòng của Diệp Thanh, mở cửa ra, quả nhiên không thấy đứa nhỏ.
Diệp mụ mụ nhìn thấy tờ giấy ghi chú trên bàn đọc sách, mới biết được con trai đã sang nhà bạn nhỏ hàng xóm chơi.
Ngay khi Diệp mụ mụ quay người muốn rời đi, chợt nàng nhìn thấy hộp bánh ngọt trên bàn, chiếc bánh ngọt tinh xảo tỏa ra hương thơm dìu dịu, khơi gợi vị giác.
Mắt Diệp mụ mụ sáng lên, vừa nãy khi nàng đi vào đây, đã ngửi thấy một mùi hương, không ngờ lại là mùi thơm của bánh ngọt này.
Nhìn chiếc bánh ngọt tinh xảo trước mắt, Diệp mụ mụ bận rộn cả ngày cảm thấy, hình như mình đói bụng rồi.
Suy nghĩ một chút, cuối cùng nàng vẫn là không thể kiềm chế được, vươn "ma trảo" về phía hộp bánh ngọt.
Con trai chắc hẳn sẽ không để ý đâu nhỉ.
Nàng chỉ là nếm thử một miếng, xem hương vị thế nào.
Diệp mụ mụ cầm lấy một miếng bánh ngọt bỏ vào miệng, hàm răng nhẹ nhàng cắn một cái, mắt lập tức híp lại, lấp lánh ánh sao.
Ngon quá! ! !
Diệp mụ mụ là một người yêu thích mỹ thực, nhưng miệng của nàng lại rất kén chọn, có thể được nàng khen là ngon thì rất ít.
Vậy mà hiện tại, trong lúc vô tình ăn được bánh ngọt, độ mỹ vị lại vượt xa tưởng tượng của nàng.
Bất tri bất giác, một miếng bánh đã hết, Diệp mụ mụ không suy nghĩ nhiều, lại cầm lên một miếng khác.
"Em yêu, em đang làm gì vậy?" Lúc này, Diệp ba ba thấy vợ mình về nhà một cái liền không thấy tăm hơi, lập tức đi tìm, không ngờ nàng lại đang say sưa ngon lành ăn đồ.
So với tính cách "ăn hàng" của vợ, Diệp ba ba đối với chuyện ăn uống lại đạm bạc hơn nhiều.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận