Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ

Mau Xuyên Chi Thập Giai Hảo Mụ Mụ - Chương 1061: Sinh mà không dưỡng hào môn mụ mụ ( 12 ) (length: 3929)

Ân Âm sau khi tắm rửa, theo két sắt của nguyên chủ lấy ra một chiếc nhẫn hồng bảo thạch.
Viên hồng ngọc hình thoi, dưới ánh đèn hiện lên ánh sáng lung linh, trên chiếc nhẫn khắc họa đồ án thần bí.
Ân Âm đeo chiếc nhẫn hồng bảo thạch vào ngón giữa, lại lấy một cây kim đâm thủng ngón tay, nhỏ máu lên nhẫn.
Viên hồng ngọc nhanh chóng hấp thu giọt máu, lúc này, trên bầu trời đêm ngoài cửa sổ xuất hiện một vòng xoáy nhỏ ẩn ẩn có thể nhìn thấy, màu lam nhạt.
Vòng xoáy nhanh chóng chuyển động, ẩn ẩn lôi kéo Ân Âm.
Cảnh tượng này, chỉ có Ân Âm mới thấy được.
Ân Âm lập tức nằm lên giường, nhắm mắt lại.
Ngay khi nàng nhắm mắt, chiếc nhẫn hồng bảo thạch phát ra một vệt sáng chói mắt, chiếu sáng cả căn phòng.
Trên giường, hồn phách Ân Âm rời khỏi thân thể, bị vòng xoáy màu xanh lam kia nhanh chóng cuốn vào.
"Ân tổng, đây là phương án hôm nay bộ phận thiết kế đưa lên."
Khi Ân Âm mở mắt ra lần nữa, phát hiện mình đang ở trong một văn phòng rộng lớn, nàng đang ngồi trên ghế dựa mềm, một thân âu phục nữ bao lấy dáng người lồi lõm cân đối.
Bên cạnh là thư ký Lâm Lâm, bất quá Lâm Lâm trước kia bốn mươi mấy tuổi, còn bây giờ Lâm Lâm mới hơn hai mươi tuổi.
Ân Âm chỉ liếc mắt đánh giá, ngón tay gõ lên bàn: "Để xuống đi, lát nữa ta xem."
Lâm Lâm lại nói: "Mặt khác, ngày mai tiểu thiếu gia sẽ về nước, không biết Ân tổng ngài có an bài gì không."
Ân Âm lập tức nhớ lại thời gian hiện tại: "Ngày mai dời hết lịch trình của ta đi."
". . . Vâng." Đáy mắt Lâm Lâm kinh ngạc chợt lóe lên, cô còn tưởng rằng Ân tổng sẽ không quan tâm, dù sao từ trước đến nay, Ân tổng chưa từng chủ động hỏi han qua chuyện của tiểu thiếu gia Diệp Vân Diễn.
Cô vốn còn định khuyên nhủ.
Ân Âm lại nghĩ tới điều gì, hơi mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng nói: "Đúng rồi, hiện tại tiểu minh tinh bên cạnh ta là ai?"
Lâm Lâm: . . . .
"Ân tổng, hắn tên Lộc Thâm, hôm qua mới ký hợp đồng, ngài trước đó nói muốn hắn tối nay ở khu Thịnh Hoa đợi ngài."
Mới gia hạn khế ước.
Ân Âm rũ mắt suy tư, hợp đồng này, khẳng định không phải loại hợp đồng lao động đứng đắn gì.
Lộc Thâm?
Ân Âm tìm trong ký ức của nguyên chủ một người như vậy.
Là tiểu thịt tươi thứ tám nguyên chủ bao dưỡng sau khi kết hôn.
Hiện giờ, là năm thứ tám nguyên chủ và Diệp Ngộ kết hôn, sau khi kết hôn, bọn họ ai chơi theo kiểu người nấy. Nguyên chủ tuy rằng bây giờ tuổi tác không lớn, không sai biệt lắm ba mươi tuổi, nhưng nàng cũng thích những tiểu thịt tươi non trẻ, cơ bản là một năm đổi một người.
Bất quá, hiện tại chuyện xấu của nguyên chủ còn chưa có truyền ra ngoài, cho nên trừ người trong cuộc và thư ký Lâm Lâm của nguyên chủ, thật sự không có bao nhiêu người biết.
"Nói với bên Lộc Thâm, hủy bỏ hợp đồng, mặt khác cho hắn một khoản tiền và tài nguyên." Ân Âm thản nhiên nói.
"A?" Lâm Lâm lần này là triệt để ngây ngẩn.
Ân Âm khẽ kéo khóe môi dưới, cho cô một lý do: "Về sau ta đều ăn chay, muốn tu thân dưỡng tính."
Lâm Lâm: . . . .
Ân Âm: "Cho nên, về sau không cần tìm nam hài tử xinh đẹp nữa. Rõ chưa?"
Lâm Lâm lúng ta lúng túng gật đầu, cho đến khi đi ra ngoài, đầu óc vẫn còn choáng váng.
Tổng giám đốc hôm nay không thích hợp.
Đầu tiên là vì tiểu thiếu gia mà dời hết lịch trình ngày mai, sau đó không muốn nam hài tử xinh đẹp, đổi sang ăn chay, tu thân dưỡng tính. Việc này cũng quá đột ngột đi.
Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì mà cô không biết?
Lâm Lâm vẫn luôn biết Ân Âm và trượng phu Diệp Ngộ không có tình cảm, hai người không liên quan đến nhau, ai chơi theo kiểu người nấy.
Đối với chuyện Ân Âm tìm nam hài tử xinh đẹp, cô cũng không có ý kiến, dù sao Ân Âm cũng không có ép buộc, đều là giao dịch hai bên tình nguyện.
( Bản chương xong ).
Bạn cần đăng nhập để bình luận