Chỉ Kiếm Tiền Không Nói Tình Cảm, Nghề Nghiệp Liếm Cẩu Ta Nhất Đi!

Chương 554: Chuyên nghiệp chuyện còn phải người chuyên nghiệp tới

“Nàng lại còn nói ra loại lời này!” “Đợi sau khi nàng cúp điện thoại, nàng lại một mặt xin lỗi nói với ta: Không có ý tứ nha bảo bối, bởi vì dạo này đồng nghiệp toàn đang làm biếng, dự án một chút cũng không nhúc nhích, nên giọng của ta hơi gắt gỏng.” “Nàng có ý gì? Nàng có ý gì? Nàng chính là cố tình ám chỉ ta!” Nghe Phó Thúc lên án, Lục Tinh gắt gao bịt miệng lại, phòng ngừa tiếng cười quá lớn, làm tổn thương trái tim nhỏ đã yếu ớt. Nhưng mà im lặng một lát, lương tâm của hắn vẫn không thể chiến thắng được trái tim hóng hớt. Hắn vẫn nhịn không được hỏi một câu.
“Lúc đó dược lực của ngươi phát huy chưa?” “...Chưa.” Phụt —— Lục Tinh cúi đầu nhịn cười, nhịn đến bả vai cũng rung lên kịch liệt, như bị điện giật vậy, không sao dừng được. Mà Phó Thúc nhanh nhạy nghe thấy tiếng động yếu ớt kia, lập tức đạo tâm tan nát.
“Ngươi đang cười nhạo ta! Ngươi có phải đang cười nhạo ta không!” “...Thật sự không có.” Lục Tinh trịnh trọng làm sáng tỏ, nếu không để ý tới khóe miệng đang nhếch lên của hắn, hẳn sẽ rất có tính thuyết phục. Phó Thúc đau lòng xoa mặt mình.
“Ta cảm thấy nàng chính là đang ám chỉ ta, nàng ghét bỏ ta không được việc nên mới chia tay với ta!” Người đã trung niên, thật sự là lực bất tòng tâm a. Huống chi là Phó Thúc dạng quanh năm hành nghề này, càng là sớm tàn phá cơ thể. Nhưng mà. Hiện tại Lục Tinh được nghe bát quái, tâm tình rất tốt, ngay cả giọng điệu cũng dễ chịu hơn không ít.
“Ai, chuyện thường ở đời thôi.” “Cho nên!” Đầu dây bên kia, Phó Thúc bỗng nhiên kích động, “Cho nên ta mới bảo ngươi phải trân quý thời gian, trân quý cái thân thể khỏe mạnh tuổi trẻ này!” “Nhớ năm đó lúc ta bằng tuổi ngươi thì đơn giản dũng mãnh vô địch, danh tiếng hung mãnh lừng lẫy, các thiên kim tiểu thư giàu có vì ta mà si mê như điên...” Nói rồi, Phó Thúc bắt đầu chìm đắm trong ký ức xưa cũ. Lục Tinh chống cằm, không muốn vạch trần hắn vì hiện tại không được nên mới luôn hoài niệm năm xưa. Nói luyên thuyên thật lâu, cuối cùng Phó Thúc kết lại bằng một câu.
“Haizz, đợi đến tuổi ta rồi thì ngươi sẽ hiểu.” Lục Tinh cười.
“Có sống được đến cái tuổi đó rồi tính.” “Phì phì phì, ngươi nói gì thế hả!” Phó Thúc cau mày, “Theo ta thấy, tuổi của ngươi bây giờ, thì nên uống trà vui vẻ, tận hưởng cuộc sống.” “Mà lại ngươi vừa đẹp trai vừa có tiền, không đi ăn chơi trác táng thật uổng.” “Vừa rồi nghe thấy ngươi muốn mua xe, ta rất vui, vì cuối cùng ngươi cũng đã muốn nổi bật lên rồi!” “Không quan tâm.” “Ngày mai hai ta gặp nhau, ta dẫn ngươi đến chỗ một người bạn của ta, hắn rất am hiểu về xe.” “Ta xem hết xe thể thao, rồi xem xe BBA, thật sự là chẳng lọt mắt, liền đi xem xe hơi đặc biệt một chút, thể nào cũng có một cái ngươi thích!” “Đúng rồi, ngươi thích loại biển số nào? Ta sẽ đi giúp ngươi tham khảo trước.” “Thật ra...” Lục Tinh nuốt nước miếng một cái, “ta chỉ định mua một chiếc...” “Cái gì cái gì? Có phải là con siêu bò phiên bản mới nhất không! Ta cũng rất thích cái đó!” Giọng Phó Thúc mang theo sự nôn nóng tìm đồng loại, trực tiếp chặn ngang cả ba chữ xe tải phía sau của Lục Tinh. Lục Tinh xoa xoa huyệt thái dương.
“Ờm, không có gì, gặp mặt rồi nói tiếp.” Bíp —— Điện thoại cúp máy, Lục Tinh cúi đầu, nhìn địa chỉ quán bar mà Phó Thúc vừa gửi đến.
“Haiz, đúng là giàu có.” Không thể không nói, quả nhiên trời không phụ lòng người có công a. Cái gì Phó Thúc cũng giỏi giao thiệp, dẫn đến thu hoạch không ít, quán rượu này mở ngay khu vực đắc địa. Bất quá...
Lục Tinh nâng cằm suy nghĩ.
“Lâu ngày không gặp, ngày mai không thể đi tay không chứ nhỉ? Nên mang ít đồ đi?” Rắc. Cửa đối diện đột nhiên mở ra, Lục Tinh thấy Trì Việt Sam đi ra, đột nhiên lóe lên ý nghĩ. Hắn biết tặng gì cho Phó Thúc rồi! Trì Việt Sam vốn định đi vệ sinh nhưng khi nhìn thấy Lục Tinh thì đến gần, nghi hoặc hỏi.
“Ngươi ngồi đây làm gì vậy?” “Nhà ngươi không phải là danh gia y học sao?” Mắt Lục Tinh sáng rực, giống như nhặt được một tờ đáp án của bài tập về nhà bị xé nát. Lục Tinh hôm nay rất khác thường, Trì Việt Sam chần chừ gật đầu.
“Ừ, thì sao? Ngươi bị bệnh à?” “Vậy nhà ngươi có thánh thủ khoa nam không?” Trì Việt Sam:… “Hả?” “Ngươi bị yếu hả?!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận