Chỉ Kiếm Tiền Không Nói Tình Cảm, Nghề Nghiệp Liếm Cẩu Ta Nhất Đi!

Chương 434: Thay cái quan hệ

Ta lạy cái máng lợn! Cảm thấy hơi ấm truyền đến từ phía sau lưng, Lục Tinh da đầu tê rần, tóc gáy dựng đứng. Tiểu đạo chích? Vào nhà c·ướp của? Hay là hai kẻ b·ệ·n·h thần kinh kia? Đại ca, xin tha cho ta đi mà! Lục Tinh giống như người máy đã mấy trăm năm không được bảo dưỡng dầu nhớt, toàn thân c·ứ·n·g đờ. Hắn hít một hơi thật sâu, răng rắc răng rắc c·ứ·n·g ngắc từng chút một xoay cổ về phía sau. “Anh rể đừng quay đầu, em là em gái anh.” Một giọng nói như học sinh tiểu học siêu cấp ngọng nghịu từ phía sau lưng vọng đến, nghe mà buồn cười. Biết không phải là thành phần g·ây nguy h·iểm nào, Lục Tinh thở phào nhẹ nhõm. Hắn nằm nghiêng trêи gối, không quay đầu, lạnh lùng lên tiếng: “Trì Việt Sam, em lại giở trò lố bịch?” “Sao anh biết là em?” Trì Việt Sam có vẻ thực sự cảm thấy khó hiểu. Lục Tinh bật cười thành tiếng: “Em biết không... giọng em bây giờ rốt cuộc cấm dục tới mức nào không?” “Nếu người trên toàn thế giới đều dùng cái giọng đó của em để làm trò t·ì·nh ái, nhân loại trên Trái Đất này đã sớm đối mặt với nguy cơ diệt vong do thiếu hụt dân số rồi.” Người phía sau im lặng một hồi, đột nhiên xù lông: “Anh nói chuyện càng ngày càng ác độc đấy.” “Chẳng phải vì em càng ngày càng không biết xấu hổ sao?” Lục Tinh cạn lời, bắt đầu lặng lẽ tính toán xem làm thế nào để có thể đá Trì Việt Sam xuống g·i·ư·ờ·n·g một cách chuẩn xác mà không g·ây t·h·ư·ơ·ng t·í·ch nặng. Cố gắng dứt điểm một đòn! “Anh làm gì thế?!” Lục Tinh giật mình, mạch suy nghĩ hoàn toàn bị c·ắt ngang. Một bàn tay mềm mại ấm áp đột ngột áp lên lưng hắn, ngón tay tùy tiện vẽ lên những đường không quy tắc. Trì Việt Sam khẽ cười một tiếng, đáy mắt không hề có chút ý cười: “Em đang nghĩ... không phải anh hay nói là người ta phải lấy điểm mạnh bù điểm yếu, ngày ngày tiến bộ, vừa học vừa chơi sao?” “Từ khi quen biết anh, em học được không ít chiêu, trong đó có một chiêu chính là...” Lục Tinh cảm giác lưng mình như đang ngâm trong một ao nước nóng, bên tai vọng lại một giọng nói: “Trong đó có một chiêu chính là, hoàn toàn không biết xấu hổ.” Trì Việt Sam nhẹ nhàng nói tiếp: “Không còn cách nào Lục Tinh à, em thích anh lắm, nhưng anh lại không muốn yêu đương với em, vậy thì em chỉ có thể so đo với anh thôi.” “Trước kia em chuyên tâm học tập chơi đùa, bị người khác châm chọc khiêu khích, đủ loại cả cứng cả mềm, thế nhưng em cũng làm theo kiểu không đâm đầu vào tường nam không quay lại đấy.” “Không đúng, là đâm vào bức tường nam là anh cũng không quay đầu.” Lục Tinh liếc mắt, “coi như đầu em sắt đấy.” Trì Việt Sam cười, không để ý cũng không tức giận, chỉ nói thêm: “Đã chọn con đường rồi thì dù bò em cũng phải leo cho hết.” “Đã thích người rồi thì dù tr·ộm c·ướp em cũng phải c·ướp cho bằng được.” Lục Tinh im lặng lắng nghe, thở dài một tiếng. Thật ra những người như Tống Giáo Thụ với tiểu kim mao tính cách thiếu hụt rõ ràng mới dễ đối phó. Tức giận thì vuốt lông, tự cao thì tâng bốc, đúng bệnh kê đơn thì tốt thôi. Còn người như Trì Việt Sam, ngoài mặt ai cũng nói tốt, không bị dao động, trình độ chuyên môn tốt, đối xử với ai cũng cười nhạt, chưa từng thấy cau mày với ai, nhìn bề ngoài không có bất cứ tính cách thiếu hụt gì, hoàn toàn có thể gọi là một "lý tưởng trần gian". Loại này mới là đáng sợ nhất, bởi vì sự đ·iê·n loạn ẩn chứa bên trong, phải đào ra mới nhìn thấy. CPU của Lục Tinh sắp chạy cháy rồi. Dựa vào! Thất sách! Hôm nay gặp Trì Việt Sam, vẫn thấy nàng là người thanh lãnh, vẻ ngoài cao ngạo như trà xanh. Hắn liền tưởng rằng Trì Việt Sam không hề thay đổi. Không ngờ a. Nửa năm không gặp, con hàng này đúng là giống như đang điên tình rồi. Hôm nay nàng bày trò dưới gầm bàn không phải món chính, hóa ra chỉ là một món khai vị nhỏ thôi á! Lục Tinh hoa mắt chóng mặt. Đây là lời mà người bình thường nói ra được sao, là việc mà người bình thường có thể làm được sao? “Em thật là…” Lục Tinh vừa nói được hai chữ, đã bị Trì Việt Sam sớm dự đoán mà cắt ngang. “Anh cũng đừng có mắng em nha, lỡ đánh thức người khác thì không tốt đâu.” Trì Việt Sam tươi cười nhạt nhòa, mắt nhìn chằm chằm vào cổ Lục Tinh, từ tốn nói: “Nhưng đánh thức mọi người rồi, để mọi người đến xem một chút cũng tốt mà, như vậy quan hệ của hai ta sẽ rõ ràng thôi.” “Bà nội đã cảm thấy em cạn tình, em lại còn cố gắng cẩn thận chạy đến đây đấy.” Hả??? Nghe đến đây, Lục Tinh cả người choáng váng. Không phải chị em tốt. Có phải là cầm nhầm kịch bản rồi không, dựa theo cốt truyện thì đáng ra câu này là do kẻ trâu bò nói mới đúng chứ?! Lục Tinh bó tay rồi, cố gắng nói lý với Trì Việt Sam: “Chị Trì à, chị nhìn này…” “Gọi là chị Trì tỷ.” “Ấy… thêm một chữ có ý nghĩa gì?” “Đương nhiên là có ý nghĩa, chị Trì nghe cứ như bà năm mươi tuổi, nghe chán c·h·ế·t đi được.” Trì Việt Sam hoàn toàn không thèm diễn nữa, bản chất ác liệt lộ rõ hoàn toàn. Nghe câu trả lời này, Lục Tinh sững người, luôn cảm thấy quen quen: “Được thôi Trì tỷ tỷ, chúng ta nói chuyện đàng hoàng nào.” “Chuyện giữa hai ta, vậy có phải chỉ liên quan đến hai ta thôi không?” “Không sai.” Trì Việt Sam gật đầu. Lục Tinh nghiến răng, tiếp tục dụ dỗ: “Vậy có phải là không thể làm t·ổ·n th·ư·ơ·ng người vô tội không?” “Không sai.” Trì Việt Sam gật đầu. Lục Tinh hỏi ngược lại: “Vậy hôm nay chị làm thế ở dưới gầm bàn, nếu bị phát hiện thì sao?” “Em đây nổi tiếng là kẻ giữ gìn trinh tiết trong thôn, chị bảo em làm sao đối mặt với ông bà nội đây?!” “Kẻ giữ gìn trinh tiết?” Trì Việt Sam chế giễu, “nghe như là người Nga hay uống Vodka.” Tuy nhiên cô suy nghĩ một lúc, cảm thấy cũng có đạo lý, thế là thừa nhận sai: “Quả thực là không nên.” Lục Tinh mừng rỡ: “Em đáng lẽ phải tìm chỗ kín đáo hơn.” Lục Tinh muốn thổ huyết. Trì Việt Sam cũng có lý lẽ riêng: “Chẳng phải là vì anh không muốn giao tiếp với em sao? Nếu như anh chịu nói chuyện với em đàng hoàng thì em đã làm như thế để làm gì?” “Được!” Lục Tinh lộ ra nụ cười: “Vậy bây giờ là chỗ thích hợp rồi, chúng ta nói chuyện đàng hoàng, chị muốn nói gì?” “Có chứ.” Đầu ngón tay của Trì Việt Sam nhẹ nhàng chạm vào lưng Lục Tinh, chậm rãi nói: “Em cảm thấy, anh không thể yêu đương với em được.” Lục Tinh nước mắt lưng tròng. Con hàng này rốt cuộc đã nhận ra rồi à! Trì Việt Sam nói tiếp: “Anh là người rất hay trốn tránh.” “Khó khăn lắm mới thấy sắp kết thúc hợp đồng, sau đó lại đi tìm một cô bạn gái nhỏ, để xem thử tình cảm của mình còn bình thường hay không.” Lục Tinh c·ứ·n·g đờ người, mặt không biểu cảm: “Kết quả không biết thử xong chưa, dù sao là bị bạn gái kia cho một đòn chí mạng.” Trì Việt Sam chậm rãi nói tiếp: “Cho nên em nghĩ, nhiều yếu tố như thế chồng chất lên nhau, anh sẽ càng không yêu đương, nhưng dù gì anh cũng là con người mà.” “Chúng ta cho dù không thể yêu đương, thì cũng có thể phát triển mối quan hệ khác mà.” Trì Việt Sam nhẹ nhàng kề sát tai Lục Tinh, nói nhỏ: “Em có giấy khám sức khỏe này.” “Hay là chúng ta, thay đổi một mối quan hệ chung sống mới?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận