Chỉ Kiếm Tiền Không Nói Tình Cảm, Nghề Nghiệp Liếm Cẩu Ta Nhất Đi!

Chương 469: Cái này tụ tập ta xem qua

"Chương 469: Cái tập này ta xem rồi “Mẹ kiếp! Thần nhân a!” Cường Văn, giống như một ông lão cô đơn bị liệt giường lâu ngày, một bước lớn xông lên nắm lấy tay Lục Tinh. Lục Tinh mỉm cười, ngầm dùng sức định rút tay lại. Mẹ nó, thằng nhãi ranh chết tiệt này nắm tay mạnh như vậy. Cường Văn hoàn toàn không để ý đến động tác của Lục Tinh, ngược lại càng kích động nắm càng chặt, như thể gặp lại bạn tri kỷ lâu ngày. “Quá tốt rồi! Mẹ nó quá tốt! Trước đó ta còn đang do dự không biết nên mở miệng thế nào về chuyện này.” “Không ngờ a, ngươi có thể khiến Hạ Dạ Sương mê muội điên đảo như vậy, quả nhiên là có chút bản lĩnh đấy.” Cường Văn thật sự rất cao hứng. Ở cái thế giới đầy rẫy những tên ngốc nghếch và người thần kinh, đột nhiên gặp được người không cần mình nói cũng hiểu. Điều này chẳng khác gì trúng số độc đắc. Khóe miệng Lục Tinh cong lên một đường cong chuẩn mực, bàn tay bất ngờ dùng sức kéo tay mình về. Tê —— Lục Tinh thản nhiên rút tay bị Cường Văn nắm, nhét vào trong chăn. Sau đó...... Ở trong chăn lặng lẽ xoa xoa bàn tay bị đau. Chờ đó thằng nhãi ranh chết tiệt. Lục Tinh mặt mỉm cười, “Ngươi có thể kể cụ thể vấn đề của mình, nếu ta có thể giải quyết thì tốt nhất, dù sao bây giờ trong tài sản của ngươi vẫn còn 20 triệu của ta.” Cường Văn kéo ghế lại gần giường hơn, sau khi ngồi xuống tò mò hỏi. “Trước kia ngươi làm nghề tư vấn à?” “Ta có một công ty tư vấn.” Tay Lục Tinh cũng bớt đau. Hắn thề, sau khi rời khỏi chỗ này, hắn muốn bắt đầu huấn luyện ma quỷ! Cường Văn nghe vậy, lập tức đắc ý cho rằng mắt mình quả nhiên không sai, rồi hỏi. “Thành lập khi nào?” “Vừa mới thôi.” Lục Tinh mỉm cười. Cường Văn đầy đầu chấm hỏi, “hả?” Lục Tinh cười, có tiền mà không kiếm đúng là đồ vương bát đản, cơm đã đút tới miệng rồi. Nếu hắn không há miệng thì thật quá đáng. Lục Tinh nhìn Cường Văn, “Đừng nói chuyện này nữa, tâm sự vấn đề của ngươi đi.” “Ta chỉ có biết được chuyện gì xảy ra, mới có thể phân tích cụ thể được vấn đề.” “Úc úc, được được được.” Cường Văn bây giờ đã tin Lục Tinh mấy phần rồi. Hơn nữa coi như Lục Tinh chỉ là lý thuyết suông, hắn cũng không lỗ mà! “Chờ chút!” Lúc Cường Văn định mở miệng, Lục Tinh giơ ngón trỏ lên, sớm tuyên bố trước. “Tự thuật quá trình không được nói tục.” “Hả? Ta nói tục lẽ nào sẽ ảnh hưởng đến sự hiểu biết của ngươi sao?” Cường Văn có chút nghi hoặc. “Không ảnh hưởng đến sự hiểu biết của ta.” “Nhưng sẽ khiến ta rất muốn cho ngươi hai đấm.” Từ trước tới nay Lục Tinh chưa từng thấy ai thích nói tục như Cường Văn. Hơn nữa, Cường Văn thường xuyên là vô ý thức. Cái tên này dùng từ tục tĩu như dấu phẩy ấy. Nghe vậy, Cường Văn rụt cổ lại, sau đó cố gắng biện minh. “Mẹ nó, ngươi thật sự nên đến nhà ta xem thử, như thế ngươi sẽ biết ta văn minh đến cỡ nào.” Lục Tinh im lặng, nghĩ đến hình ảnh đó. “Ta lạy thằng quỷ nhà ngươi luôn đấy.” Khi người nhà Cường Văn chửi nhau cả tổ tông, liệu họ có nghĩ đến việc tất cả đều cùng một tổ tông không? Lục Tinh nghĩ đi nghĩ lại rồi bật cười, sau đó nói. “Ngươi bắt đầu kể đi.” “......Ừ.” Dưới ánh mắt uy hiếp của Lục Tinh, Cường Văn cố nuốt xuống một câu tục tĩu. “Vì sao ta lại không có tiền? Vì ca ta với cha ta hiện tại đang đấu pháp.” Hả? Nghe câu này, Lục Tinh đầu đầy chấm hỏi. Không phải anh em, ca của ngươi cùng cha ngươi đấu pháp? Thật là dùng từ non nớt. Bất quá nghĩ kỹ lại thì Lục Tinh dường như hiểu ra đôi chút, rồi hỏi. “Nhà ngươi là do ông nội ngươi nắm quyền?” “Đúng!” Cường Văn không ngờ Lục Tinh lại đoán trúng ngay “ngươi quả nhiên là có chút bản lĩnh!” Lục Tinh im lặng. Trên đời này nào có vị thái tử nào nắm quyền mấy chục năm chứ, loại người già chậm chạp không chịu nhường quyền này chắc chắn là người có khát vọng kiểm soát cực lớn. Nhưng mà, chuyện này thì liên quan gì đến Cường Văn chứ? Lục Tinh chống cằm suy nghĩ, rồi liếc nhìn dáng vẻ nhe răng cười của Cường Văn. Cái kiểu dở dở ương ương này thì có vẻ không giống tham gia vào tranh đấu gia tộc. Nghĩ đi nghĩ lại, Lục Tinh đột nhiên hỏi. “Việc ngươi không có tiền là vì cha ngươi và anh trai ngươi nhất định bắt ngươi đứng đội à?” “Má ơi! Giỏi thật!” Cường Văn kích động đến suýt chết, xông lên lắc vai Lục Tinh, “ngươi vậy mà cũng đoán được!” Ha ha. Lục Tinh cảm thấy đầu óc mình muốn bị lắc đều rồi sau đó cho cánh tay Cường Văn một chưởng. Cường Văn quả thực đã quá thành thật rồi. Lục Tinh xoa mặt, hắn thật sự không có lúc nào không phải nghe mấy chuyện bát quái nhà giàu thế này. “Được rồi, vậy chúng ta bắt đầu từ đầu chuyện này đi, vì sao cha ngươi cùng anh trai ngươi lại trở mặt?” “Theo đạo lý mà nói, gia gia ngươi chắc hẳn cũng đã lớn tuổi rồi, còn trụ được mấy năm nữa chứ?” “Ngươi...ngươi cũng không có vẻ gì là có thể đi quản người trong công ty.” “Anh trai ngươi chắc chắn là thái tử rồi, tại sao lại phải đấu đá với cha ngươi chứ, chuyện này quả thực là quá vô lý.” Lục Tinh vừa nói vừa chợt nhận ra vấn đề nằm ở đâu, mâu thuẫn giữa hai cha con này chắc chắn không hề nhỏ. Cường Văn thở dài một tiếng, chính mình cũng thấy ngại mà chẳng muốn nói. Lục Tinh thò chân ra khỏi chăn đạp Cường Văn một phát, tức giận nói. “Ngươi còn bày ra cái vẻ gì, tranh thủ thời gian kể đi!” Cường Văn nhanh nhẹn né tránh đòn tấn công, miệng còn lầm bầm. “Lục Tinh! Ngươi thật là thô lỗ!” “Được rồi được rồi, ta kể cho ngươi nghe đây.” Đối diện với ánh mắt muốn giết người của Lục Tinh, cuối cùng Cường Văn cũng phải khuất phục, gãi gãi đầu nói. “Anh trai ta quen một cô bạn gái, ta đã gặp rồi, cô ấy là người rất tốt, nhưng mà gia thế không được tốt lắm.” “Cho nên cha ta liền không đồng ý cuộc hôn nhân này, thật sự là muốn chia rẽ anh trai ta với bạn gái của hắn.” Nghe tới đây Lục Tinh đã hiểu. “Lọ lem gian nan bước chân vào hào môn, cái tập này ta xem rồi.” “Sau này cô ấy sẽ được phát hiện ra là con gái của một phú hào nào đó bị thất lạc nhiều năm.” “Sau đó cô ấy cùng anh trai ngươi sẽ yêu đương ngọt ngào ngược luyến suốt 80 tập, cuối cùng thì viên mãn đại đoàn kết!” Cường Văn mặt mày cứng đờ, có vẻ muốn nói lại thôi. Chờ chút. Lục Tinh đột nhiên nhận thấy có gì đó sai sai, chẳng lẽ câu chuyện này không hề đơn giản vậy sao? Cường Văn nuốt nước bọt, xoa xoa vầng trán không hề có mồ hôi của mình, giọng nói đã mất đi vẻ rạng rỡ. “Anh trai ta không thể lay chuyển được cha ta, sau đó liền chia tay với bạn gái, nhưng về sau vào một ngày nọ, hắn đi kiểm tra nghiệp vụ ở chi nhánh công ty......” “Gương vỡ lại lành nơi hỏa táng, tập này ta cũng xem rồi!” Lục Tinh vui vẻ. “Anh trai ngươi thoát khỏi sự giám sát của tên gia trưởng phong kiến, ở chi nhánh công ty gặp lại bạn gái cũ, sau đó hai người vừa gặp lại lửa tình liền bùng cháy!” “Cuối cùng anh trai ngươi cùng bạn gái yêu đương không thể nào dứt ra được, rồi tư tưởng thức tỉnh, bắt đầu phản kháng ba ba ngươi!” “Phản kháng thành công thì viên mãn đại đoàn kết ăn sủi cảo, phản kháng thất bại thì chuẩn bị xách dép chạy.” “Tập này ta xem qua thật rồi!” Cường Văn da đầu tê rần, vẻ mặt van xin, “nếu mà thật vậy thì tốt!” “Hoàn toàn ngược lại!” “Anh trai ta ở chi nhánh công ty tái hợp với cô gái kia, cô gái kia dẫn anh trai ta về nhà.” “Hai người bọn họ đang định ‘tương thân tương ái’ thì ở cửa có người đi vào.” “Cô gái kia vội vàng nhét anh trai ta vào trong tủ quần áo, nhưng mà anh trai ta không phục.” “Cho nên lúc người kia vào phòng ngủ, anh trai ta đột nhiên kéo cánh tủ quần áo ra muốn nhìn xem ai đã đào góc tường nhà mình.” “Kết quả.” “Anh trai ta kéo tủ quần áo ra, liền nhìn thấy cha ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận